Chương 16: Nhiệm Vụ Của Chủ Nhân!

Lý Nhiên vuốt cằm.
– Nếu ở lại đây, vậy ngươi có nguyện vọng gì không?
– Ta chỉ cần có thể ở lại bên người Thánh Tử…
– Trừ cái này ra.
– Ặc…
A Thấm rơi vào trầm tư.
Mười năm qua, nàng vẫn luôn như một cái bóng, hoàn toàn sống vì Lý Nhiên, nàng chỉ quan tâm đến Lý Nhiên, chưa bao giờ nghĩ xem mình cần gì.
– Nếu như có thể, A Thấm muốn được tu tiên.
Một lát sau, nàng trả lời.
– Ồ?
Lý Nhiên cười.
– Lý do? Ngươi muốn trở nên mạnh mẽ, hay là muốn trường sinh?
Tu tiên chỉ có hai mục đích này thôi.
A Thấm lắc đầu nói.
– Đều không phải.

A Thấm chỉ muốn làm một người hữu dụng, như vậy thì có thể mãi mãi hầu hạ bên cạnh Thánh Tử rồi.
Lý Nhiên im lặng.
Không nghĩ tới nguyện vọng duy nhất của nha đầu này vẫn là vì ở lại bên người hắn.
– Nhưng đây cũng chỉ là hy vọng xa vời mà thôi.
A Thấm cười tự giễu.
– Lúc còn bé, ta đã từng được kiểm tra thiên phú rồi, tu chất của ta cũng bình thường, căn bản không thể tu luyện được.
Nghe thấy vậy, Lý Nhiên có chút do dự.

– Nếu ta nói ta có thể để ngươi đạt được thiên phú thì sao?
– Hả?
A Thấm ngơ ngác.
Lý Nhiên giang tay ra, lòng bàn tay xuất hiện hai chùm sáng.
Một chùm màu đỏ, một chùm màu trắng bạc, hai chùm sáng lơ lửng trên không trung mà không phát ra chút tiếng động nào.
Phần thưởng của Hệ thống có thể đưa cho bất kỳ người nào, cũng có thể thu hồi bất cứ lúc nào, thế nên Lý Nhiên không lo lắng chuyện nàng sẽ phản bội hắn.
– Đây là cái gì?
A Thấm tò mò hỏi.
Lý Nhiên giải thích qua một chút.
– Song, song tu?
A Thấm đỏ bừng mặt, trong mắt cũng lăn tăn gợn sóng.
Tuy nàng là người phàm, nhưng nàng cũng biết ý nghĩa của hai từ này.
Xấu hổ quá!
– Ah…!Mặc dù có thể nói như vậy, nhưng cũng không cần thiết phải song tu.

Nếu chỉ tính đến thiên phú và tốc độ tu luyện thì công pháp này vẫn có thể thỏa mãn được ngươi.
Lý Nhiên lúng túng giải thích.
Hắn chỉ muốn bồi thường cho A Thấm chứ không có ý gì khác cả.
Mà đây là phương pháp duy nhất nàng có thể sử dụng để thay đổi thể chất.
– Ta đồng ý!
A Thấm lập tức trả lời.
Lý Nhiên nói.
– Nhưng ta phải nhắc ngươi trước, ta có thể cho ngươi thể chất này, cũng có thể thu lại bất cứ lúc nào.

Nếu bị thu lại, ngươi cũng không còn toàn mạng.

Người còn đồng ý nữa không?
– Đương nhiên, nếu ngươi muốn rời đi, lời ta nói lúc trước vẫn hữu hiệu, ta sẽ an bài mọi thứ thỏa đáng.
A Thấm quyết định dứt khoát, không do dự.
– Ta lựa chọn tu luyện!
– Dù có phải giao toàn bộ tánh mạng cho ta?
– Vâng!
A Thấm cười gật đầu.
Tựa như đây là chuyện rất vui vẻ đối với nàng vậy.
Thấy nàng mỉm cười để lộ ra hai má lúm, Lý Nhiên hơi giật mình.
Rồi lại thở dài, xoa đầu nàng.
– Nha đầu ngốc.
– Thánh Tử…
A Thấm híp mắt, vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ với kiểu tiếp xúc thế này.

Lý Nhiên đưa chùm sáng màu đỏ nhập vào cơ thể A Thấm.

Dưới tình huống A Thấm hoàn toàn không kháng cự lại, thân thể nàng nhanh chóng thay đổi, những ám thương và vết sẹo cũ lúc trước đều tan ra, làn da trở nên bóng loáng, trắng nõn tựa tơ lụa.
Đôi mắt cũng lộ ra vài phần mị ý.
Khoảng một chung trà sau, nàng đã biến thành “Xá Nữ Linh Tủy Thể” cực kỳ hiếm có.
Sau đó, Lý Nhiên truyền lại “Tuyền Cơ Quang Minh Kinh” cho nàng.
Từ bây giờ, A Thấm chính thức đi lên con đường tu hành.
– Tốt lắm, thể chất này rất phù hợp với công pháp, ngươi tu luyện công pháp này sẽ tiến cảnh rất nhanh.
Lý Nhiên nói.
– Được.
A Thấm cắn môi, đưa tay muốn cởi bỏ nút áo.
Lý Nhiên sợ hết hồn.
– Ngươi làm gì vậy?
– Tu luyện đó.
A Thấm ra vẻ đương nhiên mà nói.
– Không phải ngài đã nói để ta tu luyện theo công pháp này sao? Tuyền Cơ Quang Minh Kinh dạy như vậy mà.
Nàng vừa nói vừa tiếp tục thực hiện động tác trên tay.
– Ngừng!
Lý Nhiên vội vàng ngăn nàng lại.
Trời ạ, cô nương này lại muốn đẩy lão tử sao?
Ta đã bao giờ bị ủy khuất như vậy đâu chứ?
Thấy vậy, A Thấm tưởng Lý Nhiên chê nàng.
Nàng lộ vẻ mất mát, thấp giọng nói.
– Thật xin lỗi, là A Thấm quá lỗ mãng.

Nghĩ cũng đúng, người hầu như ta làm sao có thể mơ tưởng động vào Thánh Tử được chứ…
Cốc!
Lý Nhiên tức giận cốc đầu nàng một cái.
– Mặc dù đây là công pháp song tu, nhưng cũng phải xem sự chênh lệch cảnh giới giữa hai bên chứ? Ngươi còn chưa phải là Luyện Khí Kỳ, giờ mà muốn song tu với ta thì chỉ bị hút khô mà thôi, ngay cả xương cốt cũng không còn nữa.

Ngươi có còn muốn sống nữa không hả?
– Là vậy sao?

A Thấm xoa đầu, miệng cười vui vẻ.
– Hóa ra không phải Thánh Tử đang chê ta mà là đang quan tâm ta!
Lý Nhiên trợn mắt nhìn nàng.
– Còn không mau mặc quần áo vào.
– Vâng.
A Thấm vui vẻ gật đầu.
Lý Nhiên không khỏi miệng đắng lưỡi khô khi nhìn thấy cảnh xuân trước mắt.
A Thấm vốn là một cô nương xinh đẹp, sau khi đã trải qua Xá Nữ Linh Tủy Thể thì  mọi cử động của nàng đều ẩn chứa một nét mị hoặc, dù là Lý Nhiên cũng cảm thấy nhộn nhạo trong lòng.
Mà đây chỉ mới là bắt đầu thôi, khi tu vi đến cảnh giới cao thâm, một ánh mắt của nàng thôi là đã có thể đoạt hồn đoạt phách người ta luôn rồi!
– Nhớ kỹ, ngươi không được nói chuyện này với người khác, chỉ cần an tâm tu luyện là được rồi.
Lý Nhiên dặn dò.
A Thấm siết chặt quả đấm nhỏ, kiên định nói.
– A Thấm biết rồi, A Thấm sẽ cố gắng tu luyện, tranh thủ để có thể sớm song tu cùng Thánh Tử đại nhân!
Lý Nhiên giật cả mình.
Nếu lời này mà truyền tới tai Lãnh Vô Yên, với cái tính cách thích ghen tuông của nàng… Chắc hắn cần cân nhắc đi đầu thai lần nữa mất.
– Được rồi, ngươi tu luyện cho tốt đi.
– Vâng.
Trở lại phòng mình, A Thấm ngồi xếp bằng, nghiêm túc tu luyện Quang Minh Quyển Kinh.
Lúc này, uy lực của Xá Nữ Linh Tủy Thể cũng đã bày ra.
Khi công pháp được vận chuyển, quanh thân A Thấm xuất hiện dị tượng Huyền Nữ mờ ảo.
Nhưng A Thấm lại không hề quan tâm, chỉ tập trung vận chuyển công pháp.
Đối với nàng mà nói, đây chỉ là nhiệm vụ mà chủ nhân giao cho nàng mà thôi..