Chương 6: Khảo Nghiệm Tư Chất

Vũ Lôi Phong từ trong kí ức của mình mà hắn biết rõ hệ thống tu luyện ở Đại Lục Thúy Hằng này. Hắn quay sang nhìn Vũ Lôi Vân nói.

– Thiên phú là do trời định, tư chất gì thì năm ngày sau sẽ rõ. Có chuẩn bị cũng không ích lợi gì.

– Cũng phải

Vũ Lôi Vân nói, hắn thực sự đã tin con mình đã thay đổi.

Hai người đứng nhìn hoàng hôn buông xuống hồi lâu. Trong lòng Vũ Lôi Phong rất tò mò. Hắn không biết năm ngày sau tư chất của hắn là gì?

– Tư Chất SSR hoặc UR là ổn rồi, tệ lắm cũng phải SR, chẳng lẽ ta xuyên đến đây phảm làm một người tầm thường sao?

Vũ Lôi Phong thầm nói.

– Thiếu gia, người về trễ vậy. Linh Nhi chuẩn bị nước tắm cho người rồi đấy.

Trong phòng, một cái chậu gỗ cao hơn mét chứa đầy nước ấm đã được đổ đầy sẵn. Linh Nhi đang đứng đó đợi hắn. Cô bé này nhỏ hơn hắn hai tuổi, mới 14 nhưng sự dễ thương chết người này cũng khiến tim Vũ Lôi Phong đập nhanh. Cô bé mồ côi từ nhỏ, được Vân Thủy Tiên nhận về làm người hầu cho tam thiếu gia.

– Dâm tặc, đồ Minh Béo, công an gô cổ mày giờ.

Vũ Lôi Phong tự mắng mình, nhìn cô bé dễ thương này khiến hắn không khỏi nghĩ bậy bạ một hồi.

– KOF Allstar Maxima Đại Đế

Vũ Lôi Phong truy cập vào hệ thống KOF trong lúc đang ngâm mình trong bồn. Hai cánh cửa đá vẫn như vậy, chỉ có cửa Đăng nhập và Nhiệm Vụ là phát sáng. Hắn vào cửa nhiệm vụ, vẫn không có nhiệm vụ gì, quà đăng nhập sáng mai hắn mới có thể nhận.

– Á á á á, đồ chết bằm, cút đi cho ta.

Giọng hét của Tiểu Na vang lên. Hóa ra khi hắn vào hệ thống trong lúc đang tắm thì linh hồn hắn cũng không một cái gì che thân.

Vũ Lôi Phong bừng tỉnh, hắn không dám ở lâu trong hệ thống vì sợ tiểu Na bỏ hắn đi bụi thì phiền toái. Hắn đành nhảy ra khỏi bồn và đi ngủ.

Năm ngày trôi qua, Vũ Lôi Phong sáng sớm khi ngủ dậy hắn đều vào hệ thống nhận quà đăng nhập. Cả ngày trong Phong Lôi Môn hắn cũng chẳng biết làm gì. Chỉ đi dạo vòng quanh Phong Lôi Môn và đứng ở mỏm đá hôm nọ ngắm cảnh. Hắn nhận ra chỗ đó có phong cảnh đẹp nhất Phong Lôi Môn

Sau năm ngày sống ở dị giới này, hắn đã tích được 50.000 vàng và 500 kim cương trong hệ thống. Nhưng hắn cũng chẳng biết tiêu như thế nào. Tiểu Na cũng chẳng mở bán hay chào hàng gì hắn.

Ngày 10 tháng 9. Phong Lôi Môn tấp nập người qua lại. Hôm nay là ngày khảo nghiệm tư chất của thế hệ trẻ mới 16 tuổi năm nay. Sau khi tốt nghiệm tất cả các học phần Văn học, Đạo Đức, Toán học. Các thanh niên tài tuấn toàn bộ Phong Lôi thành đều tụ hợp tại Phong Lôi Môn khảo nghiệm tư chất. Ai cũng hi vọng mình sẽ được khảo nghiệm ra tư chất cao hơn N và R, vì nếu vượt qua hai tư chất này sẽ được trực tiếp trở thành thân truyền đệ tử của Phong Lôi Môn.

Mà ai khảo nghiệm ra tư chất R cũng có thể trở thành đệ tử bình thường của Phong Lôi Môn. Tư chất N không có thể nào trở thành đệ tử bổn môn. Vì Phong Lôi Môn là nhất môn chi chủ, sao có thể nhận đệ tử thiên phú tầm thường?

Những người tư chất N cũng chỉ có thể làm tán tu ( tu luyện một mình) hoặc gia nhập các thế lực nhỏ hơn phụ thuộc, hoặc làm vệ sĩ, bảo vệ cho các tiểu gia tộc.

Đương nhiên thiên phú Tư chất cũng chỉ là khái niệm tương đương mà thôi, không phải lúc nào đấu sĩ có tư chất R và N đánh nhau thì đấu sĩ tư chất N lại thua. Thực lực cấp sao còn tùy thuộc vào mỗi người, chẳng qua người tư chất cao cấp thì có tốc độ tu luyện Nguyên Lực nhanh hơn mà thôi.

Lần khảo nghiệm lần này có không ít tiểu thế lực và các gia tộc trong Phong Lôi Thành đưa con cái mình đến tham gia, họ cũng muốn nhi tử mình có thể gia nhập Phong Lôi Môn, nếu có thể tham gia, tiền đồ phải nói là vô lượng.

Đặc biệt lần khảo nghiệm này có sự tham gia của tam thiếu gia Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn. Mọi người trong thành đều biết lịch sử quậy phá của hắn trong Phong Lôi Thành, nhưng cũng chẳng ai dám gây phiền toái cho hắn, tránh tai bay vạ gió.

– Không biết thiên phú của Vũ Lôi Phong tam thiếu gia sẽ như thế nào?

– Tốt nhất nên thấp một chút, thực lực hắn càng cao thì chúng ta càng khổ a

Tiếng nghị luận vang lên khắp nơi, ai cũng hồi hộp không biết các thiếu niên năm nay sẽ có thiên phú như thế nào. Trong lòng Vũ Lôi Phong cũng có chút khẩn trương.

– Tất cả các thanh niên tham gia khảo nghiệm xếp thành một hàng, từng người đặt tay lên quả cầu này để kiểm tra thiên phú, các ngươi không cần làm gì cả, đứng yên là được.

Một vị hộ pháp của Phong Lôi Môn nói, hắn nói rất nhẹ nhàng nhưng tiếng của hắn như sấm đánh vang vọng khắp quảng trường vậy

Lập tức từng người từng người thay nhau lên đài đặt tay vào quả cầu thủy tinh, ai ai cũng hồi hộp khẩn trương không thôi.

– Màu trắng, tư chất N, loại

– Màu trắng, tư chất N, loại

Từng tiếng nói vang lên trong miệng hộ pháp này. Mọi người cũng chẳng tỏ vẻ ngạc nhiên gì, dù sao trong một trăm người có một người tư chất R đã là không tệ.

Ánh sáng màu xanh dương bỗng chói lóa, trên đài là một thanh niên khôi ngô

– Màu lam, tư chất R, ngươi thông qua.

Trong đám người, từng tiếng chúc mừng vang lên tại một góc, nơi này là chỗ ngồi của Trần gia.

– Chúc mừng Trần gia chủ có tôn tử thiên phú thật tốt a. Được nhận vào Phong Lôi Môn, sau này tiền đồ có thể nghĩ.

– Chúc mừng, chúc mừng

Trần gia chủ mỉm cười, cháu nội hắn được thông qua, trong lòng cao hứng không thôi.

– Ồ….Ồ….Ồ

Quảng trường lại xôn xao, trên đài là một nữ tử, mái tóc đen nhánh, dài gần sát đầu gối, trên người mặc một bộ áo dài trắng tinh khôi.

– Màu Lam, tư chất R, chúc mừng ngươi thông qua.

– Chúc mừng Lê gia chủ

– Chúc mừng Lê gia chủ

Lại có tiếng vỗ tay vang lên, đám hộ pháp và chấp sự Phong Lôi Môn gật đầu hài lòng. Mới kiểm tra chưa được bao lâu đã thu được hai người có thiên phú R, năm nay quả thật là nhân tài đông đúc.

Đại Lục Thúy Hằng có rất ít người không thể tu luyện Nguyên Lực, tệ lắm cũng là tư chất trắng, nếu có người không thể tu luyện coi như còn hiếm hơn cả người có tư chất SSR. Từng người lại từng người đi lên. Có thêm hai người phát ra ánh sáng xanh dương, đây đại biểu cho tư chất R. Phần đông thanh niên còn lại đều uể oải không thôi, họ chỉ có tư chất N, không có tư cách trở thành đệ tử Phong Lôi Môn.

Lúc mọi người còn đang nghị luận về bốn nhân vật được chọn làm đệ tử Phong Lôi Môn thì trên quảng trường lúc này xuất hiện một màn khiến cho mọi người hết hồn.

– T…Tím, là màu tím

– Trời, màu tím, là tư chất SR

– Đồn rằng chỉ có chưởng môn Phong Lôi Môn – Vũ Lôi Vân và hai nhi tử của hắn mới có thiên phú khủng bố như vậy.

Mọi người gào to hoan hô, cũng khiếp sợ không thôi, Vũ Lôi Phong đứng một bên cũng vô cùng giật mình. Về phần Vũ Lôi Vân đã sớm kích động run người, hắn hiểu tư chất SR đại biểu cho điều gì.

– Màu Tím, tư chất SR, chúc mừng ngươi trở thành đệ tử thân truyền của Phong Lôi Môn.

Giọng vị hộ pháp kia run run

– Nàng thật đẹp

Vũ Lôi Phong thầm than, mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô gái đang đứng cạnh quả cầu thủy tinh đang phát ra ánh sáng tím kia.

– Đó là Lưu tiểu thư Lưu Thiên Kim, nàng là nữ nhi duy nhất của Lưu Huỳnh – Gia chủ của Lưu gia.

– Không thể tin được, không ngờ cô nàng này lại có thiên phú khủng bố như vậy, tư chất SR, thực lực sau này không kém gì Vũ Lôi Vân. Hắn cũng mang thiên phú tư chất SR.

Người xung quanh vô cùng xôn xao bàn tán. Tư chất SR quả là một phát hiện chấn động. Hai năm trước cũng không có lấy một người thiên phú SR.

Sau bốn giờ đồng hồ. Đoàn người bắt đầu thưa dần. Tổng cộng lần khảo nghiệm này có năm người tư chất R là Trần Thiên, Lê Tuyết Yên, Đào Minh Phương, Hứa Song Thất, Lý Đại Long. Và một người có Tư chất SR là Lưu Thiên Kim

– Cuối cùng, mời tam thiếu gia lên đài để khảo nghiệm tư chất.

Vị hộ pháp này khẽ thi lễ với Vũ Lôi Phong.

– Rốt cuộc tới

Vũ Lôi Phong hít một hơi thật sâu rồi tiến đến. Hôm nay hắn mặc một bộ trường bào màu đen, áo bào này được hắn nhờ người chế tác lại, vạt áo xẻ mỗi vạt bốn tà. Trong không khí luôn có gió tung bay ở Phong Vân sơn, thiên đường phong hệ này. Hắn quyết định làm một chiếc áo Lạc Trôi thật giống Sơn Tùng ở Trái Đất. Mà cách thiết kế này vô cùng lạ mắt ở Đại Lục Thúy Hằng, khiến cho mọi người vô cùng chú ý.

– Hắn là Vũ Lôi Phong sao?

Lưu Thiên Kim nhìn chằm chằm vào chiếc áo đen tung bay trong gió kia, nó thật đặc biệt, làm toát lên thần thái bễ nghễ thiên hạ kia.

Mọi người cũng tỏ ra khá tò mò về trang phục kia của Vũ Lôi Phong, nhìn rất có khí phách. Bất quá mọi người vẫn tò mò về tư chất của hắn hơn,

– Nghe nói Vũ Chưởng môn và hai vị thiếu gia đều có tư chất SR màu tím

*- Đúng vậy, thực lực của Vũ Lôi Vân chưởng môn vô cùng cường hãn, có lời đồn hắn đã đạt đến cấp độ Thập Nhị Tú rồi. *

*- Đại thiếu gia Vũ Lôi Uy và nhị thiếu gia Vũ Lôi Danh cũng là tư chất SR, hình như đã đặt chân vào cấp độ Cửu Tú không lâu *

– Vũ Lôi Phong cũng là con của Vũ Lôi Vân, có khi nào thiên phú của hắn cũng là SR không?

Từng tiếng nghị luận vang lên không dứt. Vũ Lôi Phong từ từ bước lên đài. Tâm tình vô cùng hồi hộp, lo lắng.

Trên đài cao, Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên đứng cạnh nhau nhìn chăm chú, cạnh họ là đại thiếu gia và nhị thiếu gia Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh. Hai người họ cũng nhìn chằm chằm đệ đệ của mình

– Hi vọng Phong nhi cũng là SR

Vũ Lôi Vân thì thào nói, tâm tình cũng vô cùng hồi hộp.

Chạm tay vào quả cầu thủy tinh, Vũ Lôi Phong cắn răng, trong đầu thầm quát lớn:

– Màu đỏ, màu đỏ chứng tỏ anh hùng, tao thích mặc quần xì đỏ.

Vài giây sau, cả quảng trường lặng ngắt như tờ, Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên, Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh đều đứng chết trân, mắt mồm trợn to hết cỡ.

Mọi người vô cùng bất ngờ, thậm chí là chết lặng….

Bởi vì ngay lúc Vũ Lôi Phong đặt tay lên quả cầu thủy tinh, gần mười giây sau vẫn không có chút ánh sáng nào phát ra. Cả ánh sáng trắng đại biểu cho tư chất N cũng không có.

– Tư chất, KHÔNG CÓ. Thiên phú KHÔNG CÓ. Tam thiếu gia thứ lỗi ta bất kính, người không thể tu luyện nguyên lực, không có cách nào trở thành Đấu Sĩ.

Ầm, ầm.

Bầu trời trong vắt tươi đẹp kia tưởng chừng như đang đổ sập trước mắt Vũ Lôi Phong.

Hết Chương 6…