“Chủ nhân, Tử Nguyệt xin chào ngài.”
Tư Nguyệt:
– …
Nàng nhìn hắn, gằn giọng hỏi:
“Ngươi làm gì ta!?”
“Tốt, cho lui.”
Vũ Lâm gật đầu, bắt đầu giải thích sơ bộ cho nàng hiểu tình hình. Dẫn Nô Thuật có thể đối với một số hành động không trọng yếu làm ra tính cưỡng chế, tỉ như vừa nãy hắn muốn Tử Nguyệt nêu ra tên nàng vậy.
Đương nhiên nếu nàng có suy nghĩ gia hại hắn, tự nhiên nàng cũng sẽ bị một hồi trừng phạt tựa như thiên lôi bổ trúng đầu. Bất quá, Dẫn Nô Thuật phù văn bị Vũ Lâm cho ma sửa lại, thành ra một loại hiệu quả hoàn toàn khác…
Tử Nguyệt dường như nửa tin nửa ngờ, nàng hừ lạnh một tiếng lui xuống, đột nhiên thân thể nàng sững sờ lại, kế đó nàng ngã lăn xuống đất, co giật, lưỡi lè ra nhìn về phía hắn, toàn thân nóng rực, hạ bộ bên dưới d*m thủy tuôn trào, hai tay nàng liên tục gãi bên dưới cửa mình, hông liên tục nhấp nhô giống như muốn cái gì đó đâm vào vậy.
Một bên tay nàng hung hăng cường bạo vú nàng, một tay khác hung hăng hướng về cửa mình xoa nắn tựa như muốn giải tỏa, nàng nhìn về phía Vũ Lâm, ánh mắt tràn ngập khát vọng tình dục.
Dâm ý đại phát.
“Không cần đối ta sinh ra sát ý, bằng không đó chính là kết quả.”
Vũ Lâm gãi cằm, không sai lệch lắm, hẳn là vừa nãy trong một nháy mắt nàng dự tính trước lui về, sau sẽ đi lên ám sát hắn nhân lúc hắn không để ý, bất quá tại Dẫn Nô Ấn nhận thức, đây là hành vi vi phạm “luật” của nó.
Cho nên, liền nằm đó ăn “hình phạt” đi.
Vũ Lâm mặc kệ nàng ở đó rên la, “hình phạt” này chỉ kéo dài trong mười giây trừ khi nàng còn có ý định ám sát hắn lần nữa, cũng chẳng chết người nổi, bèn tiến về trong quang cầu sáng trắng kia.
Hắn nửa giờ qua cũng tìm hiểu qua xung quanh, phát hiện ra bên trong quang cầu kia lại là một cái Long Châu Tháp.
Long có Long Châu, Long Tộc đem bản thân Long Châu luyện thành bổn mệnh chí bảo, tự thành thiên địa. Mà cái này Long Châu Tháp chính là dạng đó, được một cái Hư Tiên Long Tộc luyện ra, chính là cấp thấp nhất Tiên nhân chi khí, nhưng ở Phàm Vực cũng là tốt nhất Tiên bảo.
Dù sao, Tiên bảo sẽ không vì ở Phàm Vực mà bị yếu đi, bản thân nó có thể tính là một thế giới, tự có pháp tắc bản thân. Tuy nhiên Long Châu Tháp lại là phòng hộ tính đồ vật, tấn công cơ hồ không có, nếu có cũng là… đem ném vào mặt đối phương.
Rõ ràng, Tử Nguyệt là muốn đem Long Châu Tháp luyện chế thành nàng bổn mệnh pháp bảo, Kim Đan đã có tư cách này, mà nàng đang luyện chế nửa chừng thì đột nhiên Vũ Lâm chạy tới, nàng thấy một gã trai đi tới bèn mượn cớ thi triển huyễn thuật ý đồ đem hắn làm đỉnh lô bồi bổ bản thân.
Bất quá hắn liền bị dọa thành điên, đem mười mấy cái chân huyết dị thú thần thông bảo thuật phun đi ra, để cho Long Châu Tháp đối với thuần huyết khí tức sinh ra hỗn loạn, nàng luyện chế thất bại, tự nhiên là bị cắn trả, tu vi sụt từ Kim Đan đại viên mãn xuống còn Kim Đan hậu kỳ, lực chiến cũng bị giảm mạnh.
Bằng không Vũ Lâm hẳn là muốn hao thêm một cái ngọc giản phù văn nữa.
Vũ Lâm gật đầu, nhìn qua Long Châu tháp đang hỗn loạn rung chuyển, tay hắn huơ động, một cái móng vuốt rồng xuất hiện phía trên tay hắn, long uy hàng, Long Châu Tháp đột nhiên yên tĩnh lại, kế đó vô cùng nhu thuận hướng về bàn tay hắn mà lao tới.
“Điêu trùng tiểu kĩ mà thôi.”
Vũ lâm nhủ thầm.
Long Tộc đối với huyết mạch vô cùng thần phục, huyết mạch đại biểu hết thảy. Hắn huyết mạch không có một giọt long tộc, nhưng trong sâu thẳm linh hồn vẫn còn một tia Long Uy, đem tia Long Uy này lộ ra, đối với Long Châu Tháp dương oai liền có thể nhẹ nhõm cho nó hàng phục bản thân.
Mà đối với một màn này Tử Nguyệt vừa mới hồi phục từ “hình phạt” đi ra là sợ ngây người, nàng biết rõ ràng Long Châu Tháp mạnh kinh khủng dường nào, rất rõ ràng nàng luyện chế thất bại từ đó khiến cho Long Châu tháp đạt tới độ cảnh giác cao chưa từng có.
Không công kích nó thì thôi, một khi công kích chính là cả hai cùng chết tại đây, thế mà cái này nhân loại có thể thuần phục nó trong trạng thái hỗn loạn này!?
Trong nháy mắt đối với người này nàng tràn ngập lòng hiếu kì, nàng ẩn ẩn cảm giác được ngườ này không đơn giản, rất nhiều bí mật.
Vũ Lâm vỗ vỗ Long Châu Tháp, một luồng linh lực phun trào từ Long Châu Tháp đi ra, đánh thẳng vào cơ thể Tư Nguyệt, mà nàng khí tức cũng nương theo đó nhảy thẳng lên Kim Đan đỉnh phong, dù còn tương đối hỗn tạp.
Đây là vừa nãy nàng bị Long Châu Tháp hấp thu đi một bộ phận linh lực, tương đương chí ít một giáp khổ tu.
Tử Nguyệt kinh ngạc cảm thụ bản thân thể nội Kim Đan đỉnh phong khí tức tuôn trào, cúi mình nói:
“Tử Nguyệt đa tạ Chủ nhân.”
Kế đó nàng không chút do dự, khoanh chân xếp bằng tu luyện.
Vũ Lâm gật đầu, kế đó hắn chợt run rẩy khóe miệng, hai vú cùng hạ thân nàng được một cái quần lót cùng áo lót che đậy giống như đồ bơi hai mảnh, nhưng lúc tu luyện nàng là đem bản thân cánh giương ra, “áo lót” cùng “quần lót” cũng giương ra theo, nguyên lai đây là hai cặp cánh của nàng.
Nàng một mực từ trước giờ là khỏa thân?!
Bất quá này cũng phù hợp hắn một chút nghe được, chính là chỉ cần là quần áo vô luận chất liệu, thậm chí chỉ cần là đồ vật bao phủ lên người Ma Mị nhất tộc đều bị dị ứng, cho nên tộc này căn bản xưa nay chính là không mặc gì mà hành tẩu thiên hạ.
Này xem ra là được chứng kiến chân diện mục.
Vũ Lâm kế đấy đi xung quanh nhìn xem còn kiếm thêm được gì không, không có gì cả, khu vực này đã sớm bị xói mòn toàn bộ linh lực, tựa như bị Long Châu Tháp bản thân nó hấp thu hết thảy một dạng.
Vũ Lâm bèn đem Long Châu tháp sơ bộ cải tạo qua một lần, đồ đạc bên trong phần nhiều đã hóa thành tro bụi, hẳn là thời gian quá lâu, Long Châu tháp hấp thu chúng để duy trì bản thân, vừa lôi ra đã hóa thành tro bụi, chỉ có 4 kiện là ngoại lệ.
Một thanh vô danh trường kiếm, cán trắng như bạch ngọc, lưỡi kiếm đen như màn đêm, biến ảo không ngừng, hình dáng liên tục thay đổi từ trường kiếm, mỏng như cánh ve kiếm, katana loại hình kiếm, cự kiếm vân vân.
Vũ Lâm vừa sờ vào, lập tức run rẩy, hắn biết được tên của thanh kiếm này: Liệp Thần Nhận.
Cái này chuyện vui hóa lớn.
Nên biết, vũ khí bất luận loại gì, đều là người dùng hoặc người đúc đặt tên cho. Tên của nó cũng sẽ bị thay đổi theo thời gian, nhưng chỉ có một cái tên là mang theo đại đạo thanh âm quanh quẩn xung quanh, đó chính là vì nó làm ra được một cái gì đó kinh người chiến tích.
Tỉ như Đồ Long Đao, tức là cái này đao thật đồ qua Chân Long, rất mạnh Chân Long loại hình. Hoặc Trấn Yêu Lâu, cái này một tòa ngục tại Tiên Vực trấn chết qua không chỉ mấy trăm ngàn vạn yêu tộc, nên mới được thanh âm thiên đạo quanh quẩn nhắc tên.
Giết thần chiến tích!? Trên đời này đã còn có thần linh?!
Vũ Lâm nghe được cái này, biết được tên kiếm này không thể lộ ra, chính là đại họa sát thân.
Đương nhiên, hắn hiện tại đã là Liệp Thần Nhận chủ, tự nhiên cũng có thể tán đi loại này đại đạo thanh âm, để cho nó nội phóng.
Liền tán đi. Hắn chết đi về sau đại đạo thanh âm cũng sẽ như tự nhiên trở lại bên Liệp Thần Nhận, nhưng đến lúc đó thì có cái gì phần hắn?!
Cái thứ hai, là một hạt giống Thần Chủng bao khỏa bên trong một cái kén. Cái này Thần Chủng hắn biết: Sinh Tử Đào Viên, tên như ý nghĩa, người nào ăn vào quả đào sẽ lập tức chết đi, nhưng sẽ sống lại sau nửa ngày, thường được một số thuần vũ si tìm tới để tìm hiểu Sinh Tử Quan trên tâm cảnh.
2 cái còn lại là một trương bản đồ da, phẩm chất quá nát, Long Châu tháp còn không thèm nhìn, có lẽ là cái gì đó bảo tàng, nhưng nhìn sao cũng chỉ có một phần mấy khối bản đồ. Có lẽ là cái gì đó “truyền thừa báu vật của gia tộc” đi.
Một cái khác thì là một cái rương, bên trong có một đống đan phương bảo dược, nhưng nói thật hắn đan phương thứ này chưa bao giờ chơi qua, tự nhiên là không biết luyện.
Hơi buồn chút, nhưng dường như là không có Tiên thạch. Tiên Thạch dù là cấp thấp nhất cũng có được năng lượng khủng bố không gì sánh nổi, dù sao Tiên nhân bản thân thời khắc đều tại cùng tự nhiên, thái dương, đại thiên nhiên cùng đại đạo trao đổi, chỉ tồn tại cũng tiêu hao một lượng năng lượng khổng lồ.
Có một viên Tiên Thạch để hấp thu năng lượng, đủ đĩnh hắn tu luyện lên Độ Kiếp cảnh cũng không sai lệch lắm.
Đương nhiên, Tiên Thạch dùng là để hấp thu tìm hiểu pháp tắc, dù là Tiên Vực hay Phàm Vực thì nó vẫn như thế, bản thân nó đã tự thành một giới pháp tắc của riêng nó rồi.
Long Châu tháp có 9 tầng, mỗi tầng một phiến thiên đại, dài 20 cây số, rộng 20 cây số. Đây hẳn là bị thu nhỏ lại, hắn cảm ứng được lúc trước thiên địa của Long Châu Tháp nhưng mà có 2000 dặm x 2000 dặm là nhỏ nhất.
Tử Nguyệt mất nửa ngày để phục hồi tu vi, Vũ Lâm gật đầu, bảo nàng:
“Ngươi am hiểu song tu thuật đến trình độ nào!?”
Tử Nguyệt cúi mình lắc đầu, Vũ Lâm nhíu mày, Ma Mị tộc mà còn không am hiểu song tu thuật?! Nghe nói nếu cùng Ma Mị tộc song tu, có thể so với cùng cái khác nữ tử song tu làm nhiều công ít hơn nhiều lắm, tác dụng gấp năm sáu lần, nếu Ma Mị am hiểu song tu có thể tăng lên gấp đôi số đó.
Tử Nguyệt cúi mình nói:
“Ta là Thánh Nữ của Ma Mị Tộc, cho nên xưa nay chưa bao giờ cùng ai song tu. Tốc độ của ta cũng vì thế mà nhanh hơn nhiều so với đồng chủng.”
Vũ Lâm nghe thế, nhướng mày hỏi:
“Ngươi năm nay bao tuổi?!!!”
“20!”
“20. Cho ta xem kinh mạch vận chuyển của ngươi.”
Vũ Lâm giơ tay ra chạm vào ngực nàng, nhìn xem lộ tuyến kinh mạch vận chuyển, chợt hắn cười lạnh, hừ hừ, nói nhảm nửa ngày nguyên lai là đem nàng bồi dưỡng thành Lô Đỉnh, từ đó khi nàng tu luyện đến đỉnh phong đem nàng tu vi nuốt sạch, đột phá cảnh giới.
“Ta truyền cho ngươi môn công pháp khác. Cái món công pháp này đem ngươi biến thành sống lô đỉnh, từ đó để cho cái nào đó gia hỏa được lợi. Bình thường ta không quản, nhưng hiện tại ngươi là nô của ta, tự nhiên đó cũng là việc của ta.”
Vũ Lâm giơ tay lên, truyền vào não nàng một bộ công pháp. Nàng có tin lời giải thích của hắn hay không hắn mặc kệ, tin cũng phải tu mà không tin cũng phải tu.
Loại lô đỉnh hình công pháp này một điểm yếu lớn nhất là linh lực hút được từ đó vô cùng tạp nham, bị pha trộn của người khác cho nên Vũ Lâm cũng không quá nguyện ý sử dụng, trong trường hợp không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không dùng.
Mà hắn đem Âm Dương Hoan Hỉ TÌnh Công truyền cho nàng, mặc dù nàng đối song tu nhất đạo không am hiểu, nhưng Âm Dương Hoan Hỉ tình công cũng có thể cho nàng đối với hắn song tu tăng lên mạnh mẽ.
Vũ Lâm quan sát nàng tu luyện, đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng sét đánh, kế đấy hắn nhìn lên trên trời thấy trần hang đã sa sầm vô số mây đen, lập tức lâm vào trầm tư..
Đột phá lên Nguyên Anh rồi?! Quá nhanh đi!?
Bất quá nhìn về Long Châu tháp về sau hắn liền không ngạc nhiên, Tử Nguyệt là bị Long Châu Tháp cắn trả, hấp thu một lượng tinh lực của nàng, hắn đem lượng này trả lại, mặc dù trong thời gian ngắn nhưng lượng tinh lực của nàng đã bị cảm nhiễm một tia “Tiên” khí tức, làm việc tự nhiên là làm ít mà công to hiệu quả.
Cho nên liền đột phá Nguyên Anh. Tuy nhiên hẳn cũng do trong cơ thể nàng còn có dược lược của đan dược hoặc thiên tài địa bảo chưa kịp luyện hóa nữa cho nên mới có thể nhanh như vậy đột phá, bằng không chỉ dựa vào Âm Dương Hoan Hỉ Tinh Công liền khó làm.