Chương 11: Ngưng đan!

 “Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ nghĩ cách xử lý. Đã không còn sớm nữa, ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi, ta sẽ sai người đưa đồ ăn đến cho ngươi.” 

 Hai người tách ra, Liễu Thanh Dương trở lại viện tử của mình, tiếp tục tu luyện đao pháp. 

 Đồ ăn do quản gia tự mình đưa đến, toàn là đồ ăn ngon. Sau khi ăn xong, hắn lại ngồi khoanh chân tu luyện Thái Hoang Thốn Thiên quyết, mãi đến khi đã khuya mới dừng lại. 

 “Phải đi luyện chế Thiên Linh đan!” 

 Liễu Thanh Dương nghỉ ngơi nửa canh giờ để điều hòa lại khí tức cho đều đặn. Trong lúc luyện đan không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào, hơn nữa, kỵ nhất là bị người khác quấy rầy, cho nên hắn chờ tới lúc đêm khuya mới bắt đầu luyện đan. 

 Củi khô phát ra tiếng răng rắc, ngọn lửa cháy mạnh, một luyện đan sư chân chính cần phải tìm được thiên địa dị hỏa. Kiếp trước hắn đã tìm được Tam Muội Chân Hỏa, đó là một loại thiên địa dị hỏa hiếm thấy. 

 Cũng chỉ có Liễu Thanh Dương mới dám dùng ngọn lửa bình thường để luyện chế đan dược nhị phẩm, ngay cả Hoắc đại sư, muốn luyện chế đan dược cũng phải dùng đến đan hỏa. 

 Từng miếng dược liệu bị ném vào trong. Sau khi luyện chế Thối Thể Dịch, thủ pháp của hắn đã trở nên thuần thục hơn rất nhiều. Hắn dùng chân khí để khống chế ngọn lửa, dược liệu nhanh chóng hòa tan ra, tản ra mùi thảo dược nồng đậm. 

 Liễu Thanh Dương ngồi ở bên cạnh lò luyện đan, vừa tu luyện vừa khống chế ngọn lửa, không việc nào bị bỏ sót. Hắn lại nhỏ ra vài giọt chất lỏng vào Thôn Thiên Thần đỉnh, chuẩn bị đột phá Hậu Thiên tầng thứ năm. Chờ đến khi đan dược ra lò, hắn sẽ sử dụng Thiên Linh đan để một phát đột phá cảnh giới. 

 Cứ cách mười phút là lại có một vài loại dược liệu bị ném vào trong, bỏ thêm mấy que củi, ngọn lửa phát ra tiếng xèo xèo. Đôi tay hắn giống như cây quạt hương bồ, nhẹ nhàng vung lên, ngọn lửa như vật sống, đong đưa theo bàn tay Liễu Thanh Dương, cực kỳ có linh tính, nhìn qua sống động như một con phượng hoàng lửa đang vỗ cánh. 

 Nếu như các luyện đan sư khác nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ bị dọa chết khiếp. Một tên tu sĩ Hậu Thiên tầng thứ tư nho nhỏ lại có khả năng khống chế ngọn lửa cao siêu như vậy, cho dù là Hoắc đại sư cũng không thể đuổi kịp hắn. 

 Qua một canh giờ, bên trong lò luyện đan truyền ra hương thơm nồng đậm, lô Thiên Linh đan đầu tiên sắp ra lò, bởi vì thủ pháp có chút không quen tay cho nên trong lò luyện đan còn có mùi cháy khét, chắc hẳn là có mấy viên đan dược bị hỏng. 

 Nhưng lần đầu tiên Liễu Thanh Dương luyện chế đan dược đã có thể đạt được hiệu quả như vậy, cũng đủ khiến cho thiên hạ khiếp sợ. 

 Liễu Thanh Dương đứng lên, một luồng chân khí mạnh mẽ b ắn ra khỏi lòng bàn tay hắn, ngọn lửa đột nhiên cháy phừng lên, bao bọc toàn bộ lò luyện đan, đây là thời khắc quan trọng nhất. 

 “Ngưng đan!” 

 Cho dù giai đoạn trước làm rất tốt, nhưng nếu bước cuối cùng không thể ngưng thành đan thì vẫn tính là thất bại. Có rất nhiều luyện đan sư đều thất bại ở bước cuối cùng, rõ ràng đã tinh luyện dược liệu thành công, lại không có cách nào ngưng thành đan được. 

 Giai đoạn này yêu cầu cực kỳ hà khắc về ngọn lửa. Liễu Thanh Dương đã luyện chế vô số loại đan dược, loại đan dược bình thường như này không làm khó hắn được. 

 “Thu!” 

 Ngọn lửa bốc lên trong nháy mắt, cũng biến mất trong nháy mắt, mùi dược liệu nồng đậm thoát ra khỏi lò luyện đan, tràn ngập trong sân. 

 Hắn nhấc nắp lò lên, bên trong có hai mươi viên Thiên Linh đan, còn có năm viên màu nâu, đây là đan hỏng không thể dùng được. 

 Liễu Thanh Dương lấy bình sứ đã chuẩn bị sẵn ra để cất đan dược vào, hắn không vứt bỏ đan hỏng đi luôn, thứ này vẫn còn có thể tinh luyện được, dùng để làm đồ ăn cho một vài linh thú. 

 “Hôm nay làm đến đây thôi, chờ sau khi đột phá Hậu Thiên tầng thứ năm, tốc độ luyện chế sẽ nhanh hơn, hiệu suất chế tạo đan dược cũng tăng cao hơn nữa.” 

 Liễu Thanh Dương đi vào trong nhà, lấy một viên Thiên Linh đan đặt trong lòng bàn tay. Viên đan lăn tròn trong tay hắn, phát ra mùi hương thơm dễ chịu, có giá trị cao gấp mười mấy lần so với Bồi Nguyên đan và Dưỡng Tâm đan đang bán trên thị trường, bên trong còn ẩn chứa một tia linh nguyên. 

 Hắn nuốt đan dược vào trong miệng, năng lượng mạnh mẽ ập thẳng vào gân mạch toàn thân, mỗi một huyệt vị then chốt đều điên cuồng hấp thu năng lượng, cảnh giới cũng bắt đầu rung động. 

 Liễu Thanh Dương không chút do dự, đổ mấy giọt chất lỏng ngưng tụ trong Thốn Thiên Thần đỉnh ra, cảnh giới bắt đầu bò lên trên. 

 Thái Hoang Thốn Thiên quyết trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, linh khí trong sân tụ tập lại đây nhưng vẫn không thể thỏa mãn nhu cầu của hắn, linh khí trong các sân khác cũng không ngừng bị rút cạn. 

 Linh khí nồng đậm đến mức tụ lại thành chất lỏng, bị Liễu Thanh Dương hút hết vào trong thân thể. 

 “Rắc rắc…” 

 Trong thân thể truyền đến tiếng răng rắc, giống như một con gà con đang phá lớp vỏ trứng để chui ra, một huyệt vị quan trọng nào đó trong thân thể bị mở ra, cảnh giới đột ngột tăng lên, đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ năm. 

 Suốt một đêm, Liễu Thanh Dương vẫn còn đang tu luyện, cảnh giới bò lên đến Hậu Thiên tầng thứ năm đỉnh phong, nhưng hắn không vội vàng đột phá tiếp nữa. 

 Căn cơ rất quan trọng, sau khi được chất lỏng thần bí cải tạo, thân thể hắn đã trở nên khiết tịnh vô cấu, cho dù đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ chín cũng không phải là không được, nhưng mà hắn không vội vàng làm thế, cứ mài giũa từng chút một. 

 Cảnh giới Hậu Thiên rèn luyện càng tốt bao nhiêu thì tương lai sẽ có thành tựu càng cao bấy nhiêu, chờ đến lúc đột phá Tiên Thiên mới mài giũa thì đã không kịp nữa rồi, giống như là đã xây nhà xong lại muốn gia cố lại nền nhà thì đã bỏ qua thời cơ tốt nhất. 

 Một đêm nhanh chóng trôi qua, lúc mở mắt ra, trước mặt hắn xuất hiện hai luồng xoáy nước, linh khí trong phòng đột nhiên tan đi, khôi phục lại vẻ yên tĩnh như trước. 

 Liễu Thanh Dương đi ra ngoài sân làm quen với cảnh giới mới, rút trường đao ra tiếp tục tập luyện rút đao, xuất đao, thu đao. 

 Hắn cứ lặp đi lặp lại những động tác như vậy cũng không cảm thấy buồn tẻ, việc luyện đao cũng giống như mài giũa thân thể trong cảnh giới Hậu Thiên, nó là cơ sở cực kỳ quan trọng. 

 Cùng là một bộ võ thuật, một trăm người sử dụng có một trăm loại hiệu quả, căn cơ càng vững chắc thì đao pháp mới càng mạnh mẽ hơn người. 

 “Không được, trọng lượng của cây đao này quá nhẹ, chiều dài cũng không phù hợp với ta, xem ra phải tìm một cây trường đao khác phù hợp hơn.” 

 Ngoại trừ việc luyện đạo, nếu xét về độ cong hay trọng lượng thì cây trường đao này cũng không hề phù hợp với Huyết Hồng đao pháp mà hắn đang tu luyện, binh khí nhất định phải dùng loại thuận tay, như vậy mới có thể phát huy được sức chiến đấu lớn nhất.