Chương 14: Hồ Thích, nhóm lửa!

Hiện giờ Từ gia như thuyền nhỏ chòng chành trong bão biển, mất đi phường binh khí sẽ khiến địa vị của Từ gia xuống dốc không phanh, rơi xuống hạng gia tộc trung lưu, rất nhanh sẽ bị ba gia tộc lớn khác thâu tóm. 

 Từ Nghĩa Lâm có ân tái tạo với hắn, hiện tại hắn còn là con rể Từ gia, càng không thể khoanh tay đứng nhìn. 

 Nếu bồi dưỡng luyện khí sư theo cách bình thường thì tốn quá nhiều thời gian, chờ đến lúc Từ gia khôi phục lại nguyên khí thì đã bị người khác tiêu diệt rồi. 

 Một khi đã mất đi chỗ đứng trên thị trường thì khó có thể chen chân lại được. 

 “Cô gia, ngài đừng nói đùa, có nằm mơ ta cũng muốn được trở thành luyện khí đại sư.” 

 Bởi vì không có công việc, cho nên tất cả luyện khí sư phụ đã nghỉ hết, trong đám học trò theo học cũng chỉ có một mình Hồ Thích còn kiên trì đến đây mỗi ngày. Chỉ riêng đức tính đáng quý này cũng đủ để Liễu Thanh Dương bồi dưỡng hắn. 

 “Hiện tại có một cơ hội đang bày ra trước mặt ngươi, ta có thể trợ giúp ngươi trở thành một thế hệ luyện khí đại sư.” 

 Liễu Thanh Dương không thể ở lại thành Thương Lan cả đời này được, Lăng Vân tiên giới mới là mục tiêu của hắn. 

 “Cô gia, ngài đừng nói đùa với ta như thế, ngài muốn luyện chế cái gì thì bảo ta, ta làm giúp ngài.” 

 Hồ Thích coi câu nói vừa rồi của Liễu Thanh Dương như một câu nói đùa. Từ lần trước Liễu Thanh Dương đến đây gây tai họa làm cho phường binh khí không thể mở bán mấy ngày, bọn họ đã không dám để hắn đi luyện chế binh khí nữa. 

 Liễu Thanh Dương cũng không cưỡng ép Hồ Thích, trong mắt mọi người, hắn vẫn luôn là một tên phế vật, nếu đổi thành những người khác thì chưa chắc đã có người tin tưởng, hành động mới là phương pháp tốt nhất để chứng minh. 

 “Hồ Thích, nhóm lửa!” 

 Trên người Liễu Thanh Dương đột nhiên xuất hiện một luồng khí thế không thể nói rõ, ánh mắt hắn trở nên kiên định, hắn cầm một khối sắt lên ném vào trong bếp lò. 

 Hồ Thích không dám chậm trễ, tay phải kéo ống bễ, khoáng thạch màu đen bên trong bếp lò phát ra ngọn lửa cực nóng, nhiệt độ tăng lên, hắn đành phải cởi áo ngoài ra. 

 Muốn luyện chế binh khí, điều đầu tiên là phải nấu chảy sắt cứng, đổ vào trong khuôn đúc, mới tiến hành rèn sắt. 

 Luyện khí được chia ra làm ba giai đoạn, thấp nhất tên là thập luyện, thường dùng để chế tạo những công cụ bình thường, hình dạng thô ráp, như là cuốc, xẻng mà bình dân bá tánh hay dùng. 

 Loại thứ hai được gọi là bách luyện, độ khó rất cao, đây cũng là cái được gọi là thiên chùy bách luyện. Binh khí được luyện ra cực kỳ sắc bén, độ cứng cũng cao hơn so với thập luyện, mà yêu cầu về sắt thép cũng nghiêm khắc hơn. 

 Khó nhất là thiên luyện, trong toàn bộ thành Thương Lan này không có một luyện khí sư nào có thể đạt tới thiên luyện. 

 Sau khi làm xong bách luyện, tinh thiết đã thành hình, lại muốn nung chảy ra thì rất khó, cho dù nung chảy thành công, sau khi đổ vào khuôn đúc độ cứng cũng tăng lên rất nhiều, người bình thường không thể nào luyện được, có chế tạo cũng không ra được hình dạng muốn làm. 

 Những binh khí đang bày bán trên thị trường chỉ dừng lại ở giai đoạn bách luyện, đây giống như ranh giới. 

 Từ gia có một bộ công pháp luyện khí độc đáo, cho dù là binh khí bách luyện bình thường cũng có thể làm cho chúng trở nên sắc bén hơn. Đây cũng là lý do vì sao binh khí của Từ gia lại bán chạy như thế. 

 Liễu Thanh Dương không thèm để ý đến những binh khí bách luyện thông thường, hắn muốn tự mình ra tay, chế tạo ra thanh trường đao tốt nhất. 

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

 Phải mất một khoảng thời gian nữa vẫn thiết mới hòa tan hết, Liễu Thanh Dương đi tới chỗ để khuôn đúc. Đại đa số là khuôn đúc kiếm, cũng không có hình dạng đao mà hắn muốn, cho nên hắn phải tự tay điêu khắc ra một bộ khuôn đúc mới. 

 Liễu Thanh Dương lấy công cụ, dựa theo bản vẽ đã tưởng tượng sẵn trong đầu, chỉ mất thời gian một nén nhang đã điêu khắc ra khuôn đúc một thanh trường đao. Lúc này vẫn thiết trong lò cũng đã tan chảy gần hết, nước thép màu đỏ bắn lên một ít bọt, bắn lên cạnh bếp lò. Trên tay Hồ Thích có rất nhiều vết bỏng cũng là do bị nước thép bắn lên. 

 “Cô gia, chỗ này có quá nhiều vẫn thiết, đủ để chế tạo ba thành trường đao rồi.” 

 Hắn đã sớm nghe thấy người ta nói Liễu Thanh Dương có tiếng là ăn chơi phá phách, hôm nay thấy được hành động của Liễu Thanh Dương quả nhiên giống như lời đồn. Nung chảy nhiều vẫn thiết như vậy lầm Hồ Thích đau lòng không thôi, chỗ này dùng để chế tạo ba thanh binh khí cũng thừa đủ. 

 “Ngươi không hiểu, ngươi phải ghi nhớ toàn bộ quá trình luyện khí của ta, chuyện này có lợi cho tương lai của ngươi.” 

 Đổ hết toàn bộ vẫn tiết vào trong khuôn đúc, để vào nước lạnh, nhiệt độ của vẫn thiết nhanh chóng giảm xuống, sau đó lại kéo lên đe. Liễu Thanh Dương c ởi trần nửa người trên. Trải qua Thối Thể Dịch, sức lực của hắn đã trở nên cực kỳ lớn, một tay có thể cầm cây búa tạ trăm cân, trong khi Hồ Thích chỉ có thể cầm cây búa nhỏ mười cân. 

 “Rầm rầm…” 

 Mỗi người một nhát, không ngừng nện búa lên thanh sắt còn chưa thành hình. 

 Nện một trăm nhát búa xong, lại nhét thanh sắt vào trong lò tiếp tục nung nóng, nhào nắn, lại lôi ra để nện búa.