Chương 2: Cảnh Giới Tu Luyện

Đôi mắt ông mơ hồ hiện lên sự suy tư về tràng cảnh đẫm máu năm đó.

5 năm trước, trong một đêm bất ngờ cả Lạc Hồng thành bị ma giới tấn công, lúc đó tất cả người dân trong thành bao gồm cả 2 giới nhân, yêu đã hợp lại để chống lại sự tấn công của ma vực.

Kết quả sau 2 ngày bị vây khốn, viện quân của Hồn Tông mới kịp đuổi tới và vây giết đánh đuổi ma giới.

Nhưng cũng vì thời gian cứu viện chậm trễ mà làm rất nhiều người dân đã bỏ mạng, bao gồm rất nhiều Tu Thần giả có thực lực mạnh mẽ cũng bỏ mạng trong trận chiến đó. Trong đó có cả cha và mẹ của Dương Long.

Cha của cậu “Dương Nhãn” vốn là Thần Nhãn Thiên Long Thú hóa hình, một loại yêu thú có huyết mạch không thuần chủng của long tộc có thực lực cực kì cường đại nhờ vào Thần Nhãn. ( Con mắt trên trán giống Nhị Lang Thần bên Tàu).

Còn mẹ của cậu lại là một Thần giả có kĩ năng thiên phú thuộc tính tinh thần đạt đến phẩm chất Thiên Năng thượng cấp.

Cả 2 người họ đều đã tiếp cận đến cực hạn của Thiên Vương Cảnh Thượng cấp, chỉ cần cho bọn họ một ít thời gian, chắc chắn họ sẽ có thể đạt đến đỉnh cao Thần giả lúc bấy giờ đó là Thiên Tôn cảnh.

Các cảnh giới Tu Thần giả của Thần Cảnh đại lục được chia ra rất rõ ràng, bao gồm tất cả 9 cảnh giới lớn, nhưng thực tế chỉ có 8 cảnh giới tồn tại theo thứ tự: Nhân Lực cảnh -> Thiên Khí cảnh -> Tinh Thần cảnh -> Nhân Hồn cảnh -> Phá Thần cảnh -> Thiên Tinh cảnh -> Thiên Vương cảnh và cuối cùng là Thiên Tôn cảnh, cũng là cảnh giới cao nhất của tam giới hiện giờ.

Còn một cảnh giới khác gọi là “Thần Cảnh” cũng là cảnh giới thứ 9 thì đó đã trở thành một thần thoại.

Từ sau vị kinh tài tuyệt diễm với thần hiệu “Hồn Thần” vào gần vạn năm trước ra, cho tới nay cả tam giới trong Thần Cảnh đại lục chưa ai chạm tới cảnh giới tối cao đó lần nữa.

Trong mỗi cảnh giới lớn thì cũng sẽ chia ra làm 3 tiểu cảnh giới nhỏ là Nhất, Nhị và Tam Trọng thiên.

Ở mỗi cảnh giới nhỏ nó sẽ không có quá nhiều sự chênh lệch, chênh lệch giữa các Thần Giả ở cùng một cảnh giới lớn lúc này sẽ không phải ở tu vi cảnh giới, mà là đến từ căn cơ của bản thân, cũng như lí giải và vận dụng về khí lực hơn thua so với đối thủ.

Còn nếu cả 2 cách nhau cả một cảnh giới lớn nghĩa là cách biệt đã vượt qua cả một ngưỡng sức mạnh khủng bố, biến đổi cả về thể chất lẫn tinh thần của Thần giả, là cách biệt nhau như giữa trời và đất.

Có thể nói để chiến thắng được một kẻ có tu vi hơn bản thân cả một cảnh giới lớn, thì không phải chỉ cần thiên tài là có thể làm được, nhất định phải cần vận khí, địa điểm chiến đấu, cũng như các loại thủ đoạn khác, có thể là mưu trí hoặc các tác động của ngoại lực mới có thể vượt cấp khiêu chiến.

Nhân lực cảnh là cảnh giới cơ bản nhất của mỗi Tu Thần giả, cảnh giới này là lúc kích phát tiềm năng cơ bản nhất của mỗi người để bắt đầu con đường tu luyện.

Nhân Lực cảnh nhất trọng, là cảnh giới bắt đầu luyện tập thân thể, ở giai đoạn này Thần giả bắt buộc phải trải qua 4 giai đoạn có thể gọi là tẩy kinh phiệt tủy, đau đớn vạn phần.

Lần lượt là luyện Bì ( da) – luyện Nhục( Thịt) – Luyện Cốt ( Xương) và Luyện Huyết. Ở giai đoạn này sẽ thông công pháp để bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí, tự biến bản thân trở thành một “thiết bản nhân”. Có thể dùng nhục thân để phá đá, đánh vỡ thiết bản, phá toái tinh cương.

Công pháp phụ trợ có phẩm chất càng cao thì quá trình hấp thu thiên địa linh khí càng nhanh, và càng ít tạp chất bên trong.

Ở Dương Long, công pháp hắn chọn là Khai Dương quyết, một loại công pháp cấp bậc Thiên Cấp trung phẩm, sử dụng bí pháp hấp thu vạn đạo chân dương nguyên khí để tiến hành “tái tạo” lại thân thể.

Công pháp cũng được chia làm 3 cấp đó là Nhân, Địa và Thiên cấp. Còn có cả công pháp Thần cấp nhưng đó chỉ thuộc về truyền thuyết một thời đại.

Có thể thành công vượt qua quá trình luyện thể thì đã thành công vượt qua bình cảnh của Nhân Lực Nhất Trọng thiên.

Quá trình này không chỉ rèn luyện huyết nhục, cốt cách. Mà còn tôi luyện được khả năng chịu đựng cực hạn của Thần giả, ngay cả tâm tính cũng sẽ được tôi luyện trong quá trình này.

Ở Dương Long nhờ có được cận huyết mạch của thần thú nên sau khi vượt qua Nhân Lực nhất trọng thiên thể chất của cậu đã có thể sánh ngang với một số người đạt đến tam trọng thiên.

Tích lũy thể chất và man lực đối với cậu có thể nói là dễ dàng hơn rất nhiều so với những đứa trẻ đồng trang lứa khác.

Bộ bí pháp Khai Dương quyết là công pháp gia truyền do mẹ cậu để lại tuy đạt được Thiên Cấp trung phẩm.

Nhưng hiện tại Khai Dương Quyết Thiên cấp này chỉ là tàn quyển, theo tổ truyền mẹ cậu để lại, Khai Dương quyết hoàn chỉnh có thể đạt đến phẩm chất tối cao “Thần cấp”. Tu luyện đại thành có thể hóa thân nhật nguyệt, Bất tử, bất diệt.

Theo những gì Dương Long biết, phần còn lại của Khai Dương quyết ngay cả tổ tiên của cậu cũng không biết ở đâu. Tàn quyển này đã được họ khai quật được ở một bí cảnh truyền thừa của Chân Long nhất tộc.

Những công pháp mà Nhân Lực cảnh được tu luyện hiện tại chỉ là những công pháp Thiên Cấp thuần hỗ trợ, bởi ở Nhân cảnh thì việc tu luyện những công pháp có lực bộc phá càng mạnh thì càng nguy hiểm cho người tu luyện.

Vì vậy ở Nhân Lực cảnh thường sẽ chỉ tu luyện các loại công pháp gây sát thương thuộc Nhân Cấp hoặc Địa cấp hạ phẩm. Đã từng có trường hợp thiên tài tông môn vì tu luyện công pháp vượt cấp mà đứt đoạn kinh mạch trở thành phế nhân.

Đồng thời, những công pháp thuộc về công kích Thiên Cấp dù hạ phẩm cũng thuộc về vấn đề cơ mật của mỗi gia tộc.

Thế mới thấy sự quý hiếm của công pháp cao cấp, đặc biệt công pháp mang tính phá hư lớn là quý giá như thế nào.

Chỉ có những tông môn truyền thừa lâu đời mới có thể tích lũy số lượng đủ nhiều những công pháp phẩm chất thượng thừa này.

Sau khi đã hoàn thành luyện thể thì sẽ tiến hành khai mở đan điền, quá trình khai mở đan điền sẽ do tự thân lĩnh ngộ và tiến hành, không thể sử dụng ngoại lực để tác động.

Có chăng ngoại lực chỉ là sử dụng một số linh đan diệu dược để tăng nhanh quá trình này.

Có thể thành công khai mở đan điền thì có thể được gọi là cảnh giới Nhị trọng của Nhân Lực cảnh.

Điểm đặc biệt của Nhân Lực cảnh là trong quá trình này đan điền cũng có thể tùy thời tiếp tục mở rộng tùy theo cực hạn mà bản thân có thể chịu đựng.

Tức là sau khi vượt qua Nhân Lực cảnh thì đan điền và kinh mạch sẽ chỉ có thể mở rộng khi bản thân đã vượt qua bình cảnh tiến vào một cảnh giới lớn.

Còn ở Nhân Lực cảnh, nếu tố chất đủ tốt thì đan điền và kinh mạch sẽ tiếp tục mở rộng trong quá trình tu luyện.

Ở Dương Long sau khi cậu đã hoàn thành khai mở đan điền thì tiếp tục sử dụng Khai Dương quyết để bắt đầu hấp thu ngoại khí và tạo thành nội khí.

Quá trình này có thể tùy thời điểm nhanh hay chậm mà kết thúc, bản thân của Dương Long cậu chỉ dùng một ngày đã có thể tự thân vận khí biến ngoại khí thành nội khí tích lũy vào đan điền thẳng tiến vào Nhân Lực cảnh Nhị trọng.

Có thể nói cậu là một nhân tài ngàn năm khó gặp.

Những gia chủ đời cũ của Đinh gia, người nhanh nhất cũng mất hơn 3 ngày mời hoàn thành quá trình này, ngay cả Ngay cả Đinh Hoàng, ông cũng mất 4 ngày bế quan mới có thể bắt đầu tích trữ nội khí.

Mà để đạt được chức gia chủ Đinh gia, thành chủ của Lạc Hồng thành có ai không phải là những thiên tài, có ai không phải là những trọng điểm bồi dưỡng do Hồn Tông đào tạo. Cũng vì điều này Đinh Hoàng càng coi trọng Dương Long hơn.

Khi bản thân Tu Thần giả có đủ lĩnh ngộ tự thân để bắt đầu tìm thấy mấu chốt đưa nội khí vận hành tẩy kinh phiệt tủy thì sẽ có thể tiến hành khai thông kinh mạch.

Quá trình này đỏi hỏi phải sử dụng thêm một số loại dược vật để bồi bổ thêm. Nếu không dùng dược vật, bản thân khí lực không đủ dễ dẫn đến kinh mạch không thông, ảnh hưởng rất lớn đến con đường tu luyện sau này.

Cơ bản nhất của Nhân Lực cảnh chính là Tiêu Hóa và Hấp Thụ, vì vậy nếu bổ xung càng nhiều dược vật cần thiết thì càng tốt cho bản thân người tu luyện.

Nhưng cũng đòi hỏi Thần giả phải liên tục vận công để tiêu hóa những dược vật này. Nếu diệu dược cung cấp nhưng không kịp thời vận chuyển công pháp để hấp thu thì không những không mang lại chỗ tốt mà còn ngược lại phản tác dụng.

Một khi đã bắt đầu khai mở kinh mạch thì phải hoàn thành nó trong một vòng tuần hoàn, nếu thất bại tương đương với việc sau này chỉ có thể mở rộng những kinh mạch đã khai thông trước đó mà không thể làm lại quá trình khai thông các kinh mạch khác lần nữa.

Có tổng cộng 12 kinh mạch cần được quán thông, trong đó quan trọng nhất là Nhâm mạch và Đốc mạch, 2 kinh mạch này nếu vận hành lưu thông nội khí theo lộ tuyến thì sẽ đi từ Nhâm Mạch thông qua cách kinh mạch nhỏ khác để đến Đốc Mạch và sau đó trở lại Nhâm mạch hoàn thành một vòng tuần hoàn.

Cũng chính vì vậy nếu không khai mở được 2 mạch này thì tương đương với việc đã hạn chế vô lượng tiền đồ trong tu đạo của bản thân.

Đồng thời khi luân chuyển từ tích trữ nội khí sang khai thông kinh mạch thành công thì tức là đã có thể được công nhận là Nhân Lực cảnh tam trọng thiên.

Đến lúc quán thông được toàn bộ kì kinh bát mạch thì chính thức đạt đến Nhân lực tam trung chi cảnh ( Nhân Lực cảnh tam trọng thiên Trung cấp).

Vì đặc biệt ở cảnh giới này, cố gắng mở rộng đan điền cùng kinh mạch càng lớn thì càng có lợi. Cũng chính vì điều này các danh môn thường cho môn đệ của họ tu luyện rất kĩ trong giai đoạn này.

Ở nhân lực cảnh, tuy phân biệt là Nhất, Nhị, Và Tam trọng nhưng thực tế thể lực và đan điền cùng kinh mạch sẽ vẫn phát triển đến tối đa khi ở trong giai đoạn này.

Vì vậy trong giới Thần tu, ở giai đoạn Nhân lực nếu chưa cảm thấy áp lực không thể mở rộng thêm kinh mạch hoặc đan điền thì sẽ tiếp tục tu luyện ở Nhân Lực cảnh.

Đồng thời những người có được khả năng tiếp nhận cực hạn đan điền càng cao thì càng được các gia tộc, tông môn trọng điểm bồi dưỡng.

Bởi đan điền càng lớn thì mỗi tăng một cảnh giới lớn đan điền có thể mở rộng theo cấp số nhân. Đó là sự khác biệt của những thiên tài.

Khi đan điền càng lớn, bản thân Thần giả có thể tích trữ lượng lớn nội khí cho bản thân.

Còn kinh mạch càng được quán thông thì nội khí khi vận công sẽ nhanh hơn só với người thường gấp mấy lần, đặc biệt trong chiến đấu đồng cấp hoặc lâu dài với địch nhân sẽ thấy rõ sự mạnh mẽ của điều này.

Nếu như quyết định bỏ gốc lấy ngọn, không tu đến cực hạn bình cảnh đã thăng cấp cảnh giới lớn thì tương lai nhất định sẽ bị hạn chế tiến bộ tu vi mà không thể nào thay đổi lại được.

Còn Nữa