Nhìn vẻ mặt đang nhăn nhó rơm rớm nước mắt của cô bé, Dương Long cũng chỉ còn biết véo vào 2 cái má hồng hào của cô nàng.
Vừa dùng tay xoay tròn 2 má, hành động này có lẽ đã quen thuộc của cả 2, nên lúc này trên khuôn mặt của Thiên Nhi đã hiện lên một nét cười.
Vừa thút thít vừa ôm chầm lấy Dương Long nói:
– Nhớ đấy, huynh không được bỏ rơi muội, đi đâu cũng phải dẫn muội theo. Rõ chưa?
Không đợi Dương Long trả lời, cô đã kéo tay của cậu chạy ra ngoài.
– Này, muội lại tính dẫn huynh đi đâu vậy?
Thấy hành động của cô bé, bất đắt dĩ Dương Long phải lên tiếng hỏi.
– Huynh làm muội giận, muội muốn ăn gà nướng, huynh phải nướng cho muội ăn mới được…
Thiên Nhi vẫn không quay mặt lại, vừa kéo Dương Long đi vừa nói lớn.
– Được rồi, được rồi, muội muốn ăn gì huynh cũng làm.
Tuy chỉ mới 13 tuổi nhưng có thể nói Dương Long đã được truyền thụ lại khả năng nấu nướng cực kì ngon từ mẹ của cậu.
Mẹ của cậu từng kể lại, lúc trước cha cậu cũng vì ăn được thức ăn của mẹ cậu nấu một lần, kể từ đó ông ấy bắt đầu theo đuổi mẹ của Dương Long.
Phải hơn 3 năm sau bà mới cho Dương Nhãn cơ hội, và sau đó hơn một năm sau cả 2 đã kết hôn và có Dương Long bây giờ.
Ngay từ khi còn bé, Dương Long đã được mẹ cậu hướng dẫn ghi nhớ rất nhiều công thức để nấu nướng, bà còn nói vui rằng “Nếu lỡ con bôn ba bên ngoài thì cũng không lo bị ốm”.
Tuy khi đó Dương Long chỉ mới hơn 5-6 tuổi nhưng đã có trí nhớ siêu việt hơn người, công với những năm nay luôn chiều chuộng, thường xuyên nấu ăn riêng cho Thiên Nhi nên tay nghề nấu nướng của cậu đã tiến bộ rất lớn.
– Đi thôi, chúng ta ra chợ mua đồ ra bãi đá sông Lạc Hà nấu, muội không thích những đồ chuẩn bị sẵn trong phủ, chẳng có tý mĩ vị nào.
Cái miệng đỏ chúm chím của cô bé vừa nói vừa quay lại nháy mắt với Dương Long.
Dù đã ở bên nhau thời gian khá dài nhưng cái ánh mắt quyến rũ, đôi mi cong vút cùng với khuôn mặt khả ái, làn da ngọc trắn nõn nà kia vẫn làm tim của Dương Long đập nhanh hơn vài nhịp.
Dù gì cái độ tuổi của cậu cũng đã bắt đầu phát triển một vài “vị trí” rồi a.
Thấy khuôn mặt của Dương Long bất giác đỏ lên, Thiên Nhi lại tò mỏ hỏi:
– Này, huynh nghĩ gì mà mặt đỏ lên đấy, huynh đang nghĩ gì bậy bạ đúng không?.
Vừa nói cô vừa dùng tay véo mạnh vào hông của Dương Long.
– Hả… sao da huynh cứng như thiết bì vậy? Này, nói cho muội biết, huynh tu luyện tà môn công pháp gì đúng không?.
Lúc này, cô bé Thiên Nhi lại ra dáng một bà cụ non đang quản giáo tiểu hài tử của mình.
Hai tay cô nàng chống ở bên hông, khuôn mặt hồng đào thì hơi hếch lên nhìn Dương Long.
Nghe cô nói vậy, Dương Long phì cười một cái, dùng tay cốc nhẹ vào cái trán nhỏ nhắn trơn lán của cô nàng.
– Này, Đinh Thiên Nhi, đầu của muội chứa gì mà toàn nghĩ linh tinh vậy. Khi thì bảo huynh không quan tâm muội, lúc thì bảo huynh tu tà công.
– Có tà công nào có thể khiến da con người trở thành cứng rắn như Thiết Bì sao.
Vừa nói cậu vừa dùng ánh mắt vẻ thắc mắc nhìn Thiên Nhi.
Còn Thiên Nhi lúc này cũng ra vẻ đăm chiêu nghĩ ngợi. Mội lúc sau miệng mới mấp máy phản ứng.
– Cũng đúng, cha muội bảo những công pháp tu luyện thân thể cũng có thể khiến da thịt, cốt nhục của bản thân người luyện cứng như tinh cương.
– Nhưng bàn môn tà đạo hình như không có công pháp nào như vậy a!!!
Tự cuối đầu suy diễn một hồi, lúc này cô nàng bất chợt ngước thẳng dậy, nhỉn thẳng vào mắt Dương Long ánh mắt nghi hoặc.
– Này, huynh giấu muội chuyện gì đúng không.
– Vừa hôm qua cả người huynh cũng không có khí lực tốt như này. Không phải huynh đột phá lên Thiên Khí cảnh rồi đấy chứ? Này, huynh ngốc à? không đạt cực hạn của bản thân sẽ hạn chế tiền đồ của bản thân huynh đấy!
Vừa nói cô vừa dùng tay đấm mạnh vào ngực của Dương Long. Vì sợ bàn tay của Thiên Nhi bị thương nên Dương Long cũng không vận khí để tăng cường độ thân thể.
Đánh vài cái cô mới dừng lại nhìn Dương Long chờ đợi câu trả lời.
– Được rồi, muội lại nghĩ bậy, huynh chỉ là vừa đột phá cực hạn Nhân Lực cảnh thôi, muội vừa vào đã kéo huynh ra đây, có cho huynh thời gian để thông báo với muội đâu.
Lúc này Dương Long nhìn Thiên Nhi với đôi mắt đáng thương.
Nhưng còn Thiên Nhi lúc này lại nhảy cẫng lên, bá vào cổ Dương Long la lớn.
– Huynh nói thật sao, trời ơi, này là chuyện vui nhất hôm này của muội đấy.
– Đi thôi, chúng ta đi ăn mừng, huynh phải nướng thêm cho muội nhiều món để ăn mừng huynh đột phá.
Vừa nói cô vừa buông cổ Dương Long ra, có vẻ như nhận ra có hơi quá lố nên khuôn mặt của cô lúc này đã đỏ cả 2 bên gò má.
Dương Long chẳng biết nói gì, chỉ xoa đầu nàng một cái rồi cầm lấy tay cô bé dắt ra khỏi Đinh phủ.
– Đi thôi, huynh nghĩ muội phải cầm tinh con lợn mới đúng, hahaha.
Vừa nói xong cậu đã buông tay Thiên Nhi ra vội chạy nhanh về phía trước.
– Này, Dương Long, huynh muốn chết phải không? Dám gọi ta là heo, đừng để ta bắt được huynh.
Vừa đi, cả 2 vừa cười đùa rộn cả lên.
Lúc này, ở bên cạnh một hồ nước cách vị trí nói chuyện của 2 người họ không xa là Đinh Hoàng, bên cạnh ông còn một người khác với tướng người mập mạp.
Lão béo này là quản gia của Đinh gia. Thường gọi ông là Thiên Tứ.
Tuy là quản gia nhưng tu vi của ông cũng đạt Phá Thần cảnh đỉnh phong, nếu có thể gặp cơ duyên để tìm hiểu, lĩnh ngộ đại đạo thì ông có thể đột phát Thiên Tinh cảnh bất kì lúc nào.
Trên khuôn mặt của lão lúc này cũng là một mảnh âm trầm, cả 2 đều đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc sau, Thiên Tứ mới mở miệng:
– Lão gia, ngài thấy tiểu tử Dương Long này tương lai có thể trở thành trợ lực cho đại nghiệp của Đinh gia ta không?
Vừa nói lão vừa hơi khom người, nhưng có thể nhìn thấy ánh mắt của lão vẫn sáng lên khi đối mặt với Đinh Hoàng, mà không hề có cái gì khoản cách thân phận tôi tớ.
– Một mầm giống tốt, có thể hay không thì cũng phải xem chúng ta có thể thuần nó được hay không. Càng là thiên kiêu chi tử thì càng khó để nắm bắt nó, nhưng một khi đã nắm bắt được thì mọi thứ đều đáng giá.
– Vả lại cái ta quan tâm không phải là ngộ tính của nó, mà cái ta quan tâm là sức mạnh thần bí đang ẩn chứa trên người nó.
Vừa nó, Đinh Hoàng vừa quay về phía của Thiên Tứ và chỉ chỉ vào đầu mình.
Lão Thiên lúc này dường như đã hiểu ý vội vàng khom người, sau đó lui đi không nói gì nữa.
Lúc này xung quanh chỉ còn Đinh Hoàng, ông chỉ thở dài một tiếng rồi buộc miệng:
– Hành sự tại nhân, thành sự tại Thiên a, phải xem lão Thiên đứng về phe ai rồi….
[
[
Lúc này Dương Long cùng Thiên Nhi đã ra khỏi Đinh phủ và bước về khu chợ của Lạc Hồng thành.
Khu chợ này nằm ở phía đông của thành Lạc Hồng. Được chia làm rất nhiều khu vực quan trọng khác nhau, không chỉ có những đồ ăn thức uống, từ các loại siro, trà sữa từ vạn năm trước lưu lạc đến tận bây giờ, cho đến những loại kì trân, dị thực của thời đại tu Thần hiện tại.
Tổng diện tích của khu chợ này có thể lên đến hơn 1 dặm*
(*) Một dặm = 1,609344 km
Chợ được chia làm 4 khu vực
Bên ngoài nhìn vào là những dãy hàng quán san sát nhau, cổng chợ được xây cao hơn 10m, 2 bên còn có lính gác canh giữ, phòng ngừa những việc tranh chấp thường xuyên xảy ra trong chợ.
Từ cổng chợ đi vào sẽ là khu vực bán các loại khoán sản, tài nguyên dùng để chế tạo Bảo Thần khí.
Bảo Thần khí là tên gọi chung cho các loại vũ khí tiên tiến nhất của Thần Cảnh đại lục.
Được tạo thành từ những khoáng thạch, kim thiết khác nhau sau đó đúc thành hình dạng ban đầu của Bảo cụ khí.
Thông qua việc khắc trận pháp để tiến hành gia cố sức mạnh cho từng loại Bảo cụ.
Tùy thuộc vào từng công dụng của mỗi loại Bảo cụ khác nhau mà sẽ khắc các pháp trận khác nhau.
Từ gây sát thương cận chiến đến sát thương tầm xa, từ loại đơn mục tiêu đến loại tấn công diện rộng. Bên cạnh Bảo cụ tấn công, còn có Bảo cụ phòng ngự.
Những bảo cụ này cũng được chia theo cảnh giới của người sử dụng, từ Nhân Lực cụ cho đến Thiên Tôn Bảo cụ.
Sử dụng Bảo cụ cũng rất dễ dàng, có thể truyền Nội khí để kích phát các chức năng của Bảo Cụ, một số bảo cụ còn có thể sử dụng thông qua tinh thần lực.
Nhưng những bảo cụ này đều thuộc xếp vào loại bảo cụ cao cấp.
Vì phải đạt đến cảnh giới thứ 3 của Tu Thần giả là Tinh Lực cảnh thì mới có thể tạo thành “Thần thức đan” lúc này mới có thể sử dụng tinh thần lực.
Chính vì điều này nên những Bảo Cụ sử dụng tinh thần lực để điều khiển đều không thấp hơn cấp Tinh Lực cảnh.
Nhưng những Tinh Thần cụ ở cảnh giới Tinh Lực thường chỉ mang thiên hướng kiểm tra, đo lường cường độ một số bộ phận trong thân thể, hoặc có thể khuyếch trương khả năng bao quát khi sử dụng tinh thần lực.
Còn về khả năng tấn công hoặc phòng thủ vẫn là sử dụng Nội khí bảo cụ vẫn tốt hơn ở giai đoạn này.
Nếu sử dụng Bảo Cụ cao cấp hơn so với cảnh giới thường thì sẽ không đủ nội khí dự trữ để đưa vào kích hoạt Bảo cụ, đến lúc đó cơ thể không còn nội khí thì chỉ có đường nạp mạng vào tay địch.
Trừ một vài thiên kiêu có đan điền đạt cực hạn, mở rộng cực lớn mới có thể vượt cấp sử dụng Bảo cụ. Dương Long có thể được xem là một trong số những thiên kiêu đó.
Ngoài việc khắc trận pháp ra, Bảo cụ còn cần được bổ xung năng lượng đặc biệt khác.
Ở các loại bảo cụ của Nhân tộc thường thì sẽ sử dụng Tụ Dương Quan để bổ xung vào Bảo khí, bởi vì kẻ thù nguy hiểm nhất của Nhân tộc xuất phát từ ma vực.
Mà những ma tộc này kiêng kị nhất chính là Thái Dương lực.
Vì vậy những bảo cụ khí của Nhân Tộc thường sẽ liên quan đến Thái Dương lưc này.
Một số Bảo cụ đặc biệt có thể lạc ấn chiêu thức của cường giả, hoặc thần hồn của yêu thú cao cấp, hoặc thậm chí là ma khí của ma giới.
Đối diện với thương hội kim thiết bên này là Bảo Khí hội ở phía đối diện.
Cả 2 thương hội này đều là một trong những kẻ giàu có nhất của toàn đại lục Thần Cảnh.
Ở Lạc Hồng thành này cũng chỉ là một trong những chi nhánh nhỏ của cả 2 thương hội.
Đi vào khu vực tiếp theo thì là Địa bàn của Đan Tông. Tuy được gọi là Đan Tông nhưng những đan sư này lại không tranh chấp với bất kì tông môn nào khác.
Họ còn được sử bảo vệ đặc biệt từ khắp nơi trên đại lục, bao gồm cả Nhân tộc và yêu tộc.
Chỉ cần ai có yêu cầu về đan dược thì phải thông qua Đan Tông này.
Từng có một vài kẻ ở một tông môn tương đối có tiếng nói trong giới Thần tu, nhưng bản thân họ có thể nói là tu luyện tà công, được người đời đánh đồng với những người của ma giới, đột nhập vào Đan Tông để cướp đoạt bảo đan, kết quả bị phát hiện rồi xảy ra chiến đấu.
Cuối cùng, một vị Đan Tôn Thiên cấp chẳng may bị tử trận, vấy lên sự phẫn nộ của Đan Tông.
Ngay sau đó một ngày, Đan Tông đã tập hợp được rất nhiều môn phái khác nhau đến trợ giúp, những môn phái này đều từng cầu đan dược từ Đan Tông.
Ngay sau đó, tà môn kia đã toàn môn bị diệt. Kể từ đó cũng răn đe những kẻ muốn đánh chủ ý đến đan dược ở Đan Tông.
Đối với đan tông thực lực của họ chính là khả năng triệu tập cường giả từ các mối quan hệ của bọn họ, đó mà một nguồn trợ lực khủng bố giúp Đan Tông đứng vững ở Thần Cảnh đại lục này.
Yêu cầu để trở thành luyện đan sư cũng rất cao, đặc biệt phải có tinh thần lực cực kì cường đại và kĩ năng thiên phú đạt được khi tiến vào Nhân Hồn cảnh phải là hỏa thuộc tính.
Đồng thời công pháp tu luyện cũng phải là hệ hỏa, còn có yêu cầu rất cao về khống hỏa thông qua tinh thần lực.
Vì vậy đây cũng là một trong những khó khắn lớn với những người tuy yêu thích nhưng lại sinh ra kỹ năng thiên phú không phù hợp để theo luyện đan thuật.
Một số kẻ dẫu là đỉnh cao trong tinh thần lực cường đại, nhưng không có thiên phú hỏa thuộc tính thì cũng không đạt yêu cầu để nhận vào luyện đan sư.
Vì vậy những người muốn gia nhập, trở thành môn đệ của Đan Tông ít nhất tu vi phải đạt đến Nhân Hồn cảnh, và có kỹ năng thiên phú hệ hỏa mới được vượt qua vòng khảo hạch đầu tiên.
Còn nữa