Chương 8: Chiến Ninh Lực

Hơn 2 giờ sau, tất cả những cuộc thi đấu trên Thần Đài mới kết thúc toàn bộ.

Lúc này, bên dười khán giả có kẻ hò, người hét, kẻ lại khóc lóc ủ rũ. Có lẽ ván cược vào Thần Đài nào đó của họ đã bị thua trắng tay.

Chỉ khoản 5 phút sau, ánh đèn lớn lại thắp sáng lên tại vị trí Mẫn Nhi đứng lúc trước.

“ Hoan nghênh tất cả các vị hiện đang có mặt tại Đấu Thần đài Thiên Khí cảnh ngày hôm nay.

Như những gì Mẫn Nhi đã thông báo trước đó, tiếp theo đây sẽ là trận đấu mà rất nhiều người mong đợi, được xem là đại diện của 2 đại gia tộc Đinh gia và Ninh gia.

Bây giờ, các vị cùng Mẫn Nhi vỗ tay thật lớn để chào mừng 2 Thần Giả của chúng ta ngày hôm nay.

Ninh Lực là con trai cưng của Ninh gia chủ Ninh Khương, Thần Giả còn lại là Dương Long, là hiền tế tương lai của Đinh gia, thành chủ Lạc Hồng thành chúng ta. “

Giọng nói của Mẫn Nhi rất cuốn hút, biết cao, thấp giọng đúng lúc càng làm cho khán giả phấn khích.

Ngay khi cô vừa nói xong thì tất cả những hàng ghế khán giả hầu như đồng loạt đứng dậy.

Một tràng vỗ tay lớn kém theo là tiếng hò hét cổ vũ lien tục gọi tên Ninh Lực và Dương Long.

Bên trong khu chờ, Dương Long cùng những người khác được nhân viên gọi vào khu thi đấu.

Chỉ có Dương Long cùng Ninh Lực tiến vào một đấu tràng được nhân viên chỉ định, còn lại Thiên Nhi cùng Ninh Vương, Ninh Nhã được chuyển đến hàng ghế khách quý để quan sát trận chiến.

“ Long ca, huynh nhất định phải cẩn thận, muội cảm thấy tu vi của Ninh Lực kia hình như đã đạt đến Thiên Khí tam trọng.

Nếu huynh không chắc chắn thắng được thì cũng đừng cố a, muội không muốn thấy huynh bị thương. “

Thiên Nhi lúc này trên mặt có vẻ xuất hiện lo lắng, vừa nói nhỏ vừa nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của Dương Long như sợ hắn chạy mất.

Dương Long nhìn nàng nở một nụ cười hiền lành, đưa tay véo nhẹ vào cái má hồng của nàng.

“ Huynh biết chừng mực, chẳng phải chỉ là một tên Thiên Khí cảnh vừa đột phá tam trọng thôi sao, huynh không đánh lại hắn, nhưng cũng chưa chắc hắn thắng nổi huynh.

Muội cứ chờ nhận chức Đại tỉ của mình đi. “

Nghe Dương Long nói, lại nhìn thấy ánh mắt xấu xa của hắn đang lóe lên nhìn sang phía Ninh Lực, Thiên Nhi cũng thở ra một hơi, gật đầu tin tưởng Dương Long.

Gần đó thì 3 huynh đệ Ninh gia cũng đang bàn bạc chiến thuật gì đó, 2 người kia thì nói, còn Ninh Lực thì chỉ lắng nghe rồi gật gật đầu.

Đúng lúc này, vị trọng tài chính đã bước vào sân thi đấu, hắn nhìn về phía đám người Dương Long sử dụng Khuyếch Âm cụ nói lớn: “ Mời 2 vị Thần Giả Dương Long cùng Ninh Lực tiến vào đấu thần đài “.

Tiếng nói của lão vừa dứt, hàng loạt khán giả hoan hô cổ vũ không dứt.

Vị trọng tài này khá có danh vọng ở khu vực Thiên Khí cảnh này.

Có thể nói những trận đấu mà lão làm trọng tài, chưa bao giờ xảy ra rủi ro, bất trắc.

Với tu vi Phá Trần cảnh của lão thì những thần giả Thiên Khí cảnh này giao đấu chẳng khác gì đang xem bọn trẻ con đánh nhau.

Lúc này, nghe được thông báo từ trọng tài, cả Dương Long cùng Ninh Lực đồng loạt bước lên, nhảy một cái tiến thẳng vào Thần Đài.

Cả 2 cùng nhìn về phía vị trọng tài đưa 2 tay lên ra dáng cúi chào. Dù là con cháu Đại gia tộc thì khi gặp kẻ có thực lực cao hơn vẫn phải tôn trọng a.

Vị trọng tài không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn 2 vị thiếu niên này gật đầu một cái, nói.

“ Trước khi bắt đầu trận đấu, ta tuyên bố một số quy tắc của trận đấu hôm nay.

Trận đấu này thi đấu theo thể thức 1 đấu 1, thi đấu tự do, có thể sử dụng bảo cụ khí.

Vị Ninh Lực tuyển thủ tự đề quy sẽ chỉ sử dụng một tay để thi đấu.

Còn lại tất cả đều phải chú ý sinh mạng quan trọng, cả 2 đều là đại diện cho Đại thế gia, không nên vì một trận đấu nhỏ mà ảnh đến quan hệ của gia tộc 2 vị, 2 vị rõ rồi chứ? “

Bởi vì cả 2 đều được xem là con cháu đại gia tộc, nên vị trọng tài này cũng tương đối xem trọng 2 người bọn hắn, hay nói cách khác là đang giữ thể diện cho 2 đại thế gia đứng sau lưng bọn họ.

Cả 2 người đồng loạt gật đầu.

Vị trọng tài nở một nụ cười hài lòng.

“ Tốt, vậy cả 2 tách ra 2 bên, khi nào ta hô bắt đầu mới được phép vận khí, tấn công “.

Cả 2 người Dương Long đều im lặng tách ra, đi về 2 phía của đấu tràng, lúc này người xem bên dưới vẫn đang hò reo cổ vũ đinh tai nhức óc.

Trên đấu tràng, lão trọng tài giơ tay lên ra hiệu cho mọi người giữ trật tự sau đó hạ tay xuống và hô lớn “ Bắt đầu.”

Vừa hô xong lão đã vận khí bay lên phía trên của đấu tràng, với cao thủ Phá Thần cảnh thì việc phi hành trên không là chuyện bình thường.

Ngay sau khi nghe được tiếng hô của trọng tài thì ngay lập tức Ninh Lực đã có hành động.

Một nguồn nội khí cực mạnh mẽ từ bên trong nội thể hắn trào ra ngoài, bao bọc xung quanh hắn, thần quang ẩn hiện.

Lúc này, một tay của hắn chắp phía sau lưng, tay còn lại được bao bọc bởi một nguồn năng lượng màu xám.

Ẩn chứa trong nguồn năng lượng này là những kí hiệu đại đạo đang xoay theo chiều di chuyển của nội khí.

Chính xác hơn lúc này gọi là Thiên Khí.

Thấy cảnh này tất cả các khán giả đều “ Ồ “ lên một tiếng, đúng vậy chính xác Ninh Lực đã đột phá Thiên Khí tam trọng a.

Lúc này bất giác mọi người đều hướng mắt nhìn sang Dương Long.

Ở phía đối diện, Dương Long nheo mắt lại nhìn thẳng về phía Ninh Lực, ngay cả khi chưa chính diện tiếp xúc với Thiên Khí mà Ninh Lực bộc phát ra thì Dương Long cũng đã nhận không ít lực áp bách từ nó.

Hơn nhau chân chính một đại cảnh giới a.

Làm mọi người bất ngờ hơn là Dương Long lại không bộc phát ra nội khí của mình, hắn chỉ đứng im đó, 2 tay để trước bụng.

Trên khuôn mặt thì vẫn giữ vẻ nhàn nhã, không có gì khẩn trương, chỉ có đôi mắt là hơi nheo lại.

Ninh Lực cũng không phải kẻ ngốc, lúc nãy bên ngoài Ninh Vương bên ngoài đã cố ý căn dặn hắn phải tốc chiến tốc thắng, không được khinh địch kẻo lật thuyền trong mương.

Nên khi vừa bộc phát ra Thiên Khí bao bọc lấy cánh tay, hắn đã lập tức lao thẳng về phía Dương Long, nhanh như một đạo lưu quang.

Chỉ cái chớp mắt đã sắp đến vị trí của Dương Long.

Lúc này, trên tay của Ninh Lực cũng biến đổi thủ pháp, chuyển từ nắm đấm sang chưởng pháp.

Một đạo kình lực mạnh mẽ được tích phát, sau một tiếng hét lớn của Ninh Lực “ Thổ Thiên chưởng “ thì tất cả Thiên khí hắn tích góp này giờ lập tức bộc phát ra, mang theo một kình lực cuồng dã mà nặng nề bay thẳng tới vị trí của Dương Long.

Lúc này tất cả mọi người trên đài kháng giả đều kinh hô một tiếng, còn Thiên Nhi thì đứng thẳng dậy vì sợ Dương Long liệu có thật sự nhận một chưởng khủng bố này hay không.

Nhưng ngay lập tức, làm mọi người bất ngờ hơn là Dương Long đột nhiên biến mất khỏi vị trí đó.

Một chưởng toàn lực của Ninh Lực chộp xuống làm bay mất một mảng của đấu tràng.

Còn Dương Long lúc này lại bay lơ lửng trên không trung. Ninh Lực lúc này thì 2 mắt mở ra không thể tin tưởng nổi.

Ngay cả những vị khán giả phía trên cũng kinh hô thành tiếng.

Khi Dương Long bộc phát ra nội khí không mang theo thiên địa đại đạo, thì mọi người đã có thể chắc chắn hắn chưa đạt tới Thiên Khí cảnh a.

Ngay cả Thiên Khí nhất trọng thì nội khí cũng đã biến đổi như trời và đất so với Nhân Lực cảnh rồi.

Nhưng điều mọi người khiếp sợ hơn chính là Dương Long đang sử dụng một Bảo Cụ phi hành.

Mà Phi Hành cụ có phẩm chất thấp nhất cũng đã đạt Thiên Khí cảnh nhị trọng a.

Làm sao có thể như vậy? đây là câu hỏi của tất cả mọi người trong giờ phút này.

“ Trọng tài, hắn gian trái, Nhân Lực cảnh làm sao sử dụng được Bảo cụ Thiên Khí cảnh. “

Lúc này Ninh Lực đang đứng bên dưới tràng quay về phía trọng tài chất vấn, hắn đang nghĩ Dương Long đang sử dụng ngoại lực khác để tác động, điều khiển Phi Hành cụ a.

Còn lão trọng tài đang lơ lửng cao hơn Dương Long một chút kia thì nhìn Dương Long giống như nhìn một bảo vật, đúng hơn là ánh mắt của lão nhìn Dương Long lúc này giống như đã phát hiện một tuyệt thế bảo vật.

Với một cao thủ Phá Thần cảnh rất nhiều năm như hắn thì làm sao lại không nhìn ra Dương Long sử dụng chính Nội khí của bản thân để phi hành cơ chứ.

Ngay lúc mọi người còn ồn ào thì Dương Long đã bay sang vị trí lúc trước của Ninh Lực và hạ xuống.

2 tay nhanh chóng biến ảo, lúc này trên tay hắn lại xuất hiện một bảo cụ khác có hình dạng như một khẩu đại bác.

Xung quanh bảo cụ được khắc những ngoằn nghoèo trận văn phức tạp.

Đặc biệt hơn lúc này bên trong ống đại bác đó còn ẩn hiện một quang mang xanh lá.

Nhìn thấy cảnh này, không chỉ Ninh Lực mà mọi người khác lúc này cũng phải nhăn mặt mà kinh hô.

“ Trời ạ, Thiên Khí cụ tam trọng, Thiên Mộc Kim Trọng pháo a “.

“ Làm sao hắn có thể sử dụng được loại khí cụ này “.

“ Cao hơn một đại cảnh giới cũng sử dụng được sao, nhân sinh quant hay đổi nhanh vậy ư? “

Lúc này một làn sóng thắc mắc đã dâng lên cao trào trong tất cả mọi người.

Còn lúc này, Ninh Lực khuôn mặt cực kì ngưng trọng.

Hắn bởi vì không xe trọng Dương Long nên không mang theo bất kì bảo cụ nào a, đừng nói là bảo cụ phòng ngự, ngay cả những bảo cụ tấn công cơ bản hắn cũng đều đưa Ninh Thiên cất giữ.

Đặc biệt cái Thiên Mộc Kim Trọng Pháo này lại càng làm hắn có cảm giác nguy cơ.

Bản thân nó được khắc trận văn không phải để tăng thuộc tính sát thương, mà là để hấp thu Mộc đại đạo.

Còn Ninh Lực lại chuyên tu thổ quy tắc a, Mộc khắc Thổ là điều mà từ cổ chí kim ai ai cũng biết.

Ngay lúc này hắn ngay lập tức dồn lại toàn bộ lực lượng của bản thân.

Thiên Khí mang theo thổ quy tắc tạo thành một tấm khiên lớn chắn trước người hắn.

Ngay cả phía trên đầu hắn cũng làm một mái che để phòng ngừa bị Dương Long sử dụng chiêu cũ bay lên tấn công từ trên không.

Nhưng khi đã chuẩn bị chính diện tiếp chiêu thì Ninh Lực lại phát giác, lúc này Dương Long lại không hề có ý kích phát khẩu trọng pháo kia.

Hắn một tay cầm trọng pháo, tay còn lại thì nhàn nhã cắn hạt dưa.

Vừa ăn hắn vừa gật gật đầu tỏ vẻ ngon miệng.

Ninh Thiên lúc này cả người đỏ lên, thật sự hắn đã bị Dương Lọc chọc cho phát điên.

Tạo thành khiên phòng ngự làm hắn mất hơn một nửa nội khí trong cơ thể, nếu cứ đà này, chỉ thêm lần nữa hắn sẽ bị Dương Long mài đến chết.

Sự thật chính là như vậy, Nếu giao đấu chính diện, chỉ sợ Dương Long một chiêu cũng không tiếp được Ninh Lực.

Cách nhau một đại cảnh, dù Hồn Thần sống lại cũng chưa chắc đánh thắng a.

Còn Nữa