“ Dương Long, tên tiểu tử hỗn đản, ngươi khinh người quá đáng. “
Lúc này, trên mặt đã là một mảng xanh, đỏ sắc thái.
Đôi mắt thì trừng lớn, những đường gân hiện lớn trên mặt hắn.
Trông hắn lúc này như một con yêu thú tức giận vì bị cướp mất lão bà.
“ Hôm nay lão tử sẽ cho ngươi biết thế nào là Thiên Khí cảnh “.
Vừa nói hắn vừa bắt đầu biến đổi thủ pháp, tuy rất giận dữ nhưng hắn vẫn còn rất bình tĩnh, vẫn chỉ sử dụng một tay.
Tay của hắn đưa lên trên mi tâm, cả bàn tay xếp lại giống như phong cách của phật môn.
Sau đó một mảnh huyết hồng phóng ra từ 2 mắt của hắn, mang theo hơi thở của tử vong.
Luồng huyết hồng này không đi thẳng như một luồng sáng mà lại lan tỏa ra giống như một đám mây lớn.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả khán giả đều “ Ồ ” lớn một tiếng.
Có một vài người hiểu biết đã xung phong giải thích.
“ Đây chẳng phải là Vân Hành Thổ Huyết Sát, tuyệt học bí truyền của Ninh Gia sao. “
“ Trời ạ, Hắn đã có thể luyện thành công cái kỹ năng Thiên Cấp này rồi ư?”
Nghe có người nói, lại thêm nhiều người thắc mắc.
“ Hả? Thiên Cấp? Hắn chỉ có Thiên Khí cảnh làm sao chịu được trùng kích của kỹ năng Thiên Cấp? “
Lúc này có một vài người biết hàng lại “ Ồ ” lên tiếng nữa.
“ Không đúng, Này hình như chỉ là tàn quyển của Vân Hành Thổ Huyết Sát, nhìn thanh thế của hắn hiện tại hẳn là chưa đạt đến kỹ năng Thiên Cấp.”
Còn lúc này trên đấu tràng, sắc mặt Dương Long đã đại biến.
Hắn đã bị tuyệt học của Ninh gia, Vân Hành Thổ Huyết sát bao trùm vào bên trong của đám huyết vân này.
Có thể nói đây thật sự là một kỹ năng quá cường đại.
Một kỹ năng khống chế và gây sát thương diện rộng, đặc biệt ở những không gian nhỏ này thì sử dụng càng thích hợp.
Những mảnh huyết vân mang theo tính ăn mòn cao lại còn được bổ xung thêm tính rắn chắc của Thổ Chi đạo.
Dương Long phải sử dụng chân Dương khí tạo thành một lá chắn, dẫu vậy lớp lá chắn của hắn vẫn không ngừng bị ăn mòn.
Ở trên khán đài, sắc mặc của Thiên Nhi đại biến, với bản lĩnh của cô hiện tại có thể nhìn ra sự cường đại của chiêu thức này mạnh mẽ đến nhường nào.
Nếu để cô đi đối mặt cũng chỉ có thể tạm thời tìm cách né khỏi đám mây này.
Nhưng tình cảnh hiện giờ của Dương Long thì càng nguy hiểm hơn những gì Thiên Nhi suy nghĩ.
Bản thân hắn chỉ là Nhân Lực cảnh, trên người chưa có lĩnh ngộ được bất kì quy tắc nào.
Thứ hắn chống đỡ hiện tại chỉ là thuần túy nội khí hùng hậu bên trong đan điền của hắn.
Lúc này, hắn suy nghĩ thật nhanh, hiện tại đám mây này mang theo sức nặng của thổ quy tắc, vì vậy hắn muốn bay lên không trung là hầu như không thể.
Hắn chỉ còn tìm cách đột phá từ các hướng xung quanh.
Lúc này, trên người hắn đã xuất hiện một khẩu trọng pháo.
Chính là cái Thiên Mộc Kim Trọng Pháo vừa nãy hắn mang ra để hù dọa Ninh Lực.
Bản thân năng lượng tích trữ trong trọng pháo này mang theo Mộc quy tắc, là khắc tinh của Thổ chi đạo.
Vì vậy, theo Dương Long tính toán, hắn chỉ có thể sử dụng năng lượng này để tạo một lỗ hổng xuyên ra bên ngoài, từ đó thoát khỏi đám huyết vân này.
Hắn chỉ có một cơ hội, nếu như thất bại thì có lẽ trận đấu này hắn đành phải nhận thua.
Một bên hắn vẫn dùng nội khí để bảo vệ cơ thể, một bên khác hắn đưa nội khí vào trọng pháo.
Lúc này, phía trước của khẩu trọng pháo sáng lên, mang theo ba động dữ dội, loại ba động này vừa mang tính hủy diệt của sát khí, lại vừa mang sự mát mẻ của mộc hệ.
Ở bên ngoài, thấy Dương Long cầm Thiên Mộc pháo trên tay, Ninh Lực hiện lên một nụ cười lạnh. Trên miệng lẩm bẩm.
“ Hừ, muốn dùng mộc qui để phá thổ hệ của ta, có lẽ ngươi còn không biết, huyết vân của ta tính hủ thực không chỉ bởi sát khí tạo thành,
mà còn ẩn chứa trong đó bởi Kim đạo sắc bén.
Hừ, đó mới là bí mật lớn nhất bên trong cường kỹ này của Ninh gia ta. “
Hắn chỉ nói nhỏ trong miệng, nên Dương Long vẫn không hề nghe thấy những gì hắn nói.
Ở bên trong huyết vân. Sau khoản 30s, khẩu trọng pháo đã nổi lên một vùng sáng chói lóa.
Ngay sau đó, một cột sáng to chừng nắm tay bắn thẳng ra từ đầu của trọng pháo.
Trái ngược với những gì Dương Long mong đợi, nguồn sang bắn ra chỉ xuyên qua một nửa đám mây dày, sau đó đã bắt đầu suy yếu.
Trên khuôn mặt của Dương Long lúc này là một mảnh tái nhợt, để kích hoạt lần bắn này, hắn đã phải hao tổn hơn một nửa nội khí bên trong cơ thể của hắn.
Vì vậy nội khí hao thoát quá nhiều dẫn đến hiện tại hắn trông khá mệt mỏi, chỉ có đôi mắt của hắn vẫn còn giữ nguyên vẻ bình tĩnh vốn có.
Còn bên ngoài, thấy một luồng sáng ánh lên ở bên trong huyết vân rồi biến mất thì tất cả mọi người đều có vẻ thất vọng.
Có lẽ kết quả trận đấu đã rõ, Nhân Lực cảnh làm sao có thể đấu lại Thiên Khí cảnh, đó là suy nghĩ hầu như của tất cả mọi người.
Ở một hướng khác trên kháng đài, Thiên Nhi lúc này trên mặt một mảng lo lắng, đôi mắt cô lúc này đã bất giác đỏ lên, vẫn không chớp mắt nhìn vào trên trong màn huyết vân trên sàn đấu.
Gần đó, huynh đệ Ninh Vương, Ninh Nhã thì vừa rung đùi vừa cười khoái trá, thỉnh thoảng lại liếc sang Thiên Nhi với ánh mắt châm chọc.
Lúc này trên sàn đấu, vị trọng tài đã bắt đầu hạ xuống gần màn huyết vân.
Ngay khi ông vừa định lên tiếng bảo Ninh Lực thu lại vũ kỹ thì một màng kì dị đã phát sinh.
Một luồng uy áp khủng bố tràn ra toàn bộ khu đâu trường này, tất cả những người ở đây đều cảm thấy khó thở.
Có một lực lượng khủng bố nào đó đang bủa vây lấy họ.
Thậm chí họ có thể cảm nhận được, khí tức này nếu phát tác, thì tất cả những người ở đây đều tan biến trong nháy mắt.
Bên trong màn huyết vân, một hố đen to như miệng giếng bắt đầu khuyếch tán ra.
Mỗi nơi nó đi qua, huyết vân đều vô thanh vô tức biến mất, ngay cả những thuộc tính đại đạo ẩn hiện bên trong huyết vân cũng bị hút vào bên trong hố đen kia.
Lúc này, trên đấu tràng, huyết vân gần như đã biến mất toàn bộ, bên trong hiện ra thân hình của một cậu thiếu niên trẻ tuổi.
Khuôn mặt cậu tuy tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn ánh lên sáng hoắc và không có một chút nào sợ hãi khi phải đối đầu với một đối thủ cường đại Thiên Khí cảnh.
Làm mọi người càng giật mình hơn là lúc này, ở trước mặt của Dương Long đang xuất hiện một viên ngọc màu đen láy, luồng hắc quang vừa thôn phệ huyết vân kia chính là do nó tạo ra.
Viên hắc đan này chỉ nhỏ bằng nửa ngón tay, nhẵn bóng như được tạo thành từ cẩm thạch, nhưng luồng hắc quang nó phóng ra thì lại làm mọi người cảm nhận được lực áp bách cực kì kinh khủng.
Ngay cả vị trọng tài Phá Thần cảnh kia lúc này cũng bị lực áp bách của hắc quang kia kéo thẳng từ trên không xuống, cũng may hắn vừa rơi xuống thì luồng hắc quang kia đã toàn bộ thu lại vào bên trong của hắc đan.
Dẫu vậy, thì vị trọng tài này cũng biến sắc, hắn chỉ gần như tiếp xúc vơi hơi thở của hắc quang kia thôi nhưng kém chút đã bị viên hắc đan này thôn phệ.
Ngay cả thần hồn của hắn lúc này cũng đang bị dao động cực độ bên trong cơ thể.
Phải là lực lượng cỡ nào?. Trong lòng hắn bây giờ chỉ nghĩ đây là một chí bảo có thể đạt thiên tôn cấp a.
Dẫu nghĩ vậy, nhưng hắn cũng biết suy nghĩ này chỉ là lừa mình dối người, với kiến thức của hắn thì làm sao không nhận ra viên hắc đan kia hoàn toàn không phải là Bảo Cụ chứ.
Ngay khi huyết vân bị thôn phệ tất cả, huyết đan nhẹ nhàng bay đến, chạm vào mi tâm của Dương Long, sau đó biến mất.
Lúc này, tất cả uy áp nó thả ra lúc trước cũng được giải trừ.
Tất cả mọi người đều cảm thấy sau lưng là một mảng lạnh ngắt, lực uy áp kia là thứ kinh khủng mà tất cả mọi người ở đây không muốn gặp thêm lần nữa.
Cũng may, bên trong đấu tràng này có khắc trận văn để không ảnh hưởng đến những khu vực khác, nếu không thanh thế lớn thế này chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều đại nhân vật.
Lúc đó không biết chuyện phiền phúc gì sẽ xảy ra.
“ Ộccc ”, Ninh Lực lúc này nôn ra một ngụm máu tươi, cường kỹ của hắn bị viên hắc đan thần bí của Dương Long thôn phệ.
Nên bản thân là người thi triển thần kỹ cũng phải chịu phản phệ tương đối lớn, lúc này, 2 mắt hắn trợn trừng nhìn sang Dương Long.
Trước khi hắn hoàn toàn mất đi ý thức hắn cũng kịp mở miệng nói 3 chữ: ” Ngươi chơi xấu “.
Bị công pháp cường đại phản phệ, lần này hắn cũng phải nằm ở nhà mười ngày nửa tháng mới có thể sinh long hoạt hổ như trước.
Thấy Ninh Lực đã ngất xỉu, lúc này, toàn bộ kháng giả mới ồ lên rồi những tràng vỗ tay, hoan hô thật lớn vang lên.
Đặc biệt là những người đã liều mạng đặt cược vào Dương Long thì bây giờ càng la lớn hơn gấp bội.
“ Tỉ lệ 1 đền 20 a, phát tài rồi ”. Đó là câu suy nghĩ chung của những kẻ thích chơi liều lúc này.
Còn lão trọng tài kia lúc này vẫn còn đang thất thần, phải một lúc sau khi nghe Dương Long thều thào lão mới giật mình tỉnh mộng.
Sau khi tuyên bố Dương Long thắng lợi, mặc kệ làn sóng cổ vũ kia mạnh đến đâu, lão cũng lững thững đi vào phía khu nghỉ ngơi.
Vị trí lão đứng ngay ở phía trên của Hắc quang, nên lực áp bách mà lão nhận vào có thể nói là lớn gấp trăm lần những kẻ khác.
Có thể nói cả đời lão chưa gặp phải lực áp bách nào mạnh mẽ như thế.
Ngay khi trọng tài tuyên bố kết thúc, lúc này Thiên Nhi mới lập tức nhảy lên đấu tràng, chạy về phía Dương Long.
Sắc mặt hắn lúc này thật sự không tốt, đôi mắt lờ đờ, miệng còn ứ ra chút máu, da thịt thì có chỗ vẫn bị huyết vân kia ăn mòn.
Vừa chạy đến, nước mắt Thiên Nhi đã tràn ra, vội đỡ lấy cánh tay không cho Dương Long ngã xuống.
Ở phía đối diện, 2 huynh đệ họ Ninh cũng chạy lên đỡ lấy Ninh Lực, còn nhìn sang Dương Long với một ánh mắt khó tả.
Cái lực áp bách của viên hắc đan kia bọn chúng cũng cảm nhận được.
Tuy bọn họ ngồi khá xa so với đấu tràng nhưng lực áp bách kia vẫn làm cho huynh đệ bọn họ phải ngồi bệch tại ghế, không nhúc nhích được.
Thấy bọn họ nhìn sang, Dương Long cũng nhếch mép cười, thều thào nói:
“ 3 huynh đệ các ngươi nói lời nhớ giữ lấy lời đấy, lần này ta thắng. Chức vị đại ca này ta nhận.”
Vừa nói xong, cả người hoắn thoát lực ngã xuống sàn đấu. Trên miệng vẫn mang theo nụ cười hài lòng.
– ———————————*—————————————
Ở một vùng đất khô cằn, bầu trời u ám, mặt trời ở đây hoàn toàn bị che khuất bởi những đám hắc vân.
Bên trong một hang đội, xung quanh có rất nhiều những u linh lượn lờ thủ hộ.
Một đôi song đồng sáng quắc hiện lên trong bóng tối, người là nhìn qua là một nam tử khoản 25- 26 tuổi, khuôn mặt tuấn tú, mái tóc thả dài đen láy.
Lúc này hắn đang ngồi xếp bằng trên một thạch bàn, tỏa ra những luồng hắc khí mang theo hơi thở của tà ác.
Lúc này, đôi mắt của hắn nhìn về một hướng nào đó, trong miệng thì nhếch lên nói nhỏ:
“ Cuối cùng cũng xuất hiện, ta đã tốn rất nhiều công sức để tìm ngươi đấy.”
Còn Nữa