Chương 12: Vô Đề

Khương Vũ Nhu che mắt không dám xem cảnh tượng này, lòng cô nóng như lửa đốt, lo lắng không ngừng thúc giục: “Tiêu Chiến, anh đi mau, đi mau! Người của nhà họ Kim sắp tới rồi, nếu không đi, sẽ không đi kịp nữa! Coi như em cầu xin anh, đi mau!”Tiêu Chiến im lặng, nhìn Khương Vũ Nhu không ngừng thúc thủ trước mặt.

Anh căn bản không quan tâm nhà họ Kim Tô Hàng nho nhỏ như vậy.

Chỉ cần giơ tay, anh liền có thể phá hủy hết.“A…” Có lẽ là cô đã dùng sức quá nhiều liên lụy đến vết thương, Khương Vũ Nhu kêu đau đớn một tiếng, cả người cô liền ngã xuống, Tiêu Chiến lập tức đỡ lấy cô, nói: “Vũ Nhu, em không sao chứ?”Ngã vào trong vòng tay Tiêu Chiến, Khương Vũ Nhu nước mắt vỡ đề, nói: “Anh đi mau! Làm ơn! Em không muốn Cacao mất ba…”Đúng lúc này, từ xa truyền đến một tiếng quát như sấm: “Làm hại cháu trai tôi mà muốn đi thì để lại mạng của các người!”Trong nháy mắt, hàng chục chiếc xe tải màu đen lao vào từ mọi phía của cung điện Buckingham, nhảy xuống hàng trăm người, tất cả đều cầm dao găm dài và gậy chống bạo động, còn người phía trước mặc áo khoác đen và đội mũ quân đội, phía sau là một người đàn ông mặt chữ quốc hút điếu thuốcNhìn thấy xung quanh đột nhiên xuất hiện mấy trăm người, tất cả đều cầm dao găm dài và gậy gộc, Khương Vũ Nhu kinh hãi, toàn thân đều run lên!Nhưng cho dù là như vậy, cô vẫn chịu đựng nỗi đau đến xé rách vai, giống như một con sói bảo vệ đứa con của mình trong hoàn cảnh khó khăn, dùng thân hình mềm mại chắn trước mặt Tiêu Chiến, hướng về phía đám người bên kia, người đàn ông cởi bỏ mũ thân sĩ cùng với điếu thuốc, nói: “Tam thiếu gia, là tôi sai! Cầu xin ông thả anh ấy đi! Tôi sẵn sàng ở lại và chịu mọi hậu quả!”Nói xong, Khương Vũ Nhu định quỳ gối xuống, nhưng cánh tay nhỏ yếu ớt của cô trực tiếp bị bàn tay to ấm áp và mạnh mẽ phía sau kéo lại!Khương Vũ Nhu ngoái đầu nhìn lại, nhìn hai mắt Tiêu Chiến đỏ bừng, vẻ mặt kiên quyết, uy nghiêm, trong lòng cô lo lắng nói: “Tiêu Chiến! Anh muốn làm gì? Ông ta chính là tam thiếu gia nhà họ Kim, Kim Chính Sơn! Trong tay có hơn một ngàn thủ hạ! Là một trong tứ đại thế lực toàn bộ Tô Hàng thế giới ngầm Kim Bảo Tử! Chúng ta đấu không lại ông ta, anh đừng làm bậy, mau chóng dắt theo Cacao rời đi…!Em sẽ một mình chịu đựng…”Khóe miệng Tiêu Chiến nhếch lên, lộ ra nụ cười dịu dàng và tự tin nhất, vươn tay nhẹ nhàng vén tóc của Khương Vũ Nhu lên, nói: “Là người phụ nữ của anh, em không cần van xin người khác hay là quỷ xuống!”“A! Chú ba, chú ba…!Cứu cháu, cứu cháu với! Cháu sắp chết rồi!” Kim Thái lúc này đang nằm trên vũng máu, không ngừng gào thét về phía Kim Chính Sơn.Kim Chính Sơn liếc mắt, nhìn thấy cháu trai khổ sở như vậy, trên người nhất thời dâng lên sát khí, lạnh giọng hét lớn: “Hừ! Hay cho thằng nhóc như cậu! Khinh thường người nhà họ Kim rồi phế cháu trai tôi! Cậu thật sự không biết chữ ‘chết viết như thế nào à!”.Tiêu Chiến khế cười, kéo Khương Vũ Nhu đang run rẩy, sắc mặt tái nhợt ra phía sau, nói: “Ông cho rằng ông có thể gi3t chết tôi?”“Ngạo mạn!” Kim Chính Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, hàng trăm tên phía sau đều cầm dao găm và gậy dài, giống như con ngựa hoang mất cương, sẵn sàng lao ra bất cứ lúc nào để giết Tiêu Chiến và Khương Vũ Nhu!“Chưa từng có ai nói chuyện với tôi như cậu! Hôm nay, tôi cho cậu hai cách, thứ nhất quỳ xuống, tự phế tay chân! Thứ hai, cậu và cô ta cùng chết!”Khi giọng nói của Kim Chính Sơn tắt dần, gương mặt cô đầy nước mắt trốn sau lưng Tiêu Chiến, nắm chặt vạt áo của anh và nói: “Tiêu Chiến, anh mau chạy đi! Em không muốn liên lụy anh, anh chạy mau! Cacao còn cần đến anh…”5 năm, thời điểm này gặp được Tiêu Chiến, cô đã mãn nguyện rồi.

Cô không muốn mình liên lụy đến Tiêu Chiến, và cô cũng không muốn Cacao không có ba.Tiêu Chiến lại cười, một ảnh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Kim Chính Sơn, nói: “Thả cô ấy đi, tôi sẽ ở lại! Kim Thái là do tôi phế, và mục tiêu của ông là tôi!”Sắc mặt Kim Chính Sơn trầm xuống, ông nhìn Tiêu Chiến, có thể nhìn thấy chỗ Tiêu Chiến đang đứng rất thông minh, nếu ông ào ào xông tới, khả năng Kim Thái sẽ chết! Hơn nữa, từ trong ánh mắt Tiêu Chiến, ông thấy được áp lực xưa nay chưa từng có!.