Sống ở thế giới mới vài ngày, Sơn thấy hầu hết đều tương đồng với thế giới của hắn, như địa danh, cách tính thời gian, ngôn ngữ… Nhưng vì sự phát triển của linh lực mà cũng có rất nhiều điểm khác, khoa học kỹ thuật ở đây khá lạc hậu, nhưng những gì máy móc làm được thì linh lực đều làm được thậm chí còn tốt hơn, vì vậy mà thế giới này không có những nhà máy xí nghiệp, môi trường rất trong sạch, phương tiện di chuyển là các loại ngựa, voi, linh thú thuần chủng hoặc một số loại Bảo Vật vận hành bằng linh lực. Về kiến trúc thì đa số xây từ gạch, đá và gỗ, được xây với sự trợ giúp của linh lực nên các căn nhà trông rất hoàn hảo đẹp mắt, trông tựa như những căn biệt thự mini ở thế giới của Sơn.
Cũng vì khoa học kém phát triển nên kiến thức khoa học rất ít, trẻ em đi học từ năm 6 tuổi đến năm 12 tuổi là học được hầu hết kiến thức về khoa học, lịch sử, nhân cách… của thế giới này, đến năm 13 tuổi thì bắt đầu học linh lực. Nhưng không phải ai cũng có thể dùng linh lực và không phải ai 13 tuổi đều dậy thì, vì vậy mà cần một đợt khảo nghiệm. Còn có những người sau khi khảo nghiệm ra tư chất kém nhưng về sau tu luyện nhiều năm khảo nghiệm lại ra tư chất cao hơn, vì vậy mà nhưng thằng óc vượn như Sơn mới có cơ hội khảo nghiệm lại.
Điểm khảo nghiệm khá gần nhà, Sơn cùng thằng bạn Lưu Vô Si…. à nhầm Minh đi bộ rất nhanh liền có thể đến nơi. Điểm khảo nghiệm là ở một quảng trường lớn, giữa quảng trường là bức tượng cẩm thạch lớn điêu khắc hình dáng một phụ nữ xinh đẹp mặc một bộ váy được kết bằng ánh sàng, xung quanh nàng có hai con ấu long cũng làm từ điêu khắc trông oai nghiêm vl, điều khiến Sơn lác mắt là bức tượng và những con bướm này lại động đậy như vật sống, đây là nhờ tác dụng của linh lực, phía dưới chân tượng là một tấm bảng đề hai dòng chữ:
“Tượng Nữ Thần Tối Cao
Điêu khắc: Nguyễn Duy Hải”
Sơn đứng nhìn xung quanh, có khá đông thiếu niên thấp tuổi hắn, gương mặt đều có nét lo lắng hoặc háo hức. Một lúc sau, một giọng phụ nữ nói vang vọng như phát từ loa phóng thanh:
“Thông báo! Sắp đến giờ khảo nghiệm, đề nghị phụ huynh và những người không liên quan rời khỏi quảng trường, các thí sinh xếp hàng ngay ngắn chờ gọi tên! Nhắc lại…”
“Mịa khảo nghiệm nhanh con mẹ nó lên để bố mày còn về quay tay” Sơn trong đầu bực mình nghĩ thầm, cạnh Sơn thằng Minh bình tĩnh đến nỗi cả người run như cầy sấy.
Đúng lúc đó thì có một con bé vận váy tím đi ngang, mái tóc đen mượt, gương mặt cực kỳ xinh xắn, mắt đen tròn hút hồn khiến Sơn lé cả mắt, cả đời hắn chưa từng thấy bé loli nào xinh như vậy.
“Nguyễn Hương Ly, tiểu thư nhà họ Nguyễn, 16 tuổi, tư chất Lam cấp 2.” Cốc Cốc hiểu ý liền cấp thông tin cho Nguyễn. Nguyễn đã dần quen với những thông tin đột ngột truyền vào não mình, Cốc Cốc này tựa như một sinh vật sống thấu hiểu tâm tư gã chứ không phải loại như ở thế giới cũ của Sơn. Tuy cao hơn anh Sơn nhà ta mấy cấp nhưng ở đây ư chất này vẫn là kém nên chị Ly phải ở đây khảo nghiệm lại
“Cơ mà nhìn con hơi giống con Ly lớp mình ở thế giới cũ, khác mỗi việc nó éo vâu, cao hơn, 3 vòng đầy đủ và xinh hơn nữa chứ, giống mỗi việc chúng nó thông minh như nhau với giống tên.”Sơn đứng im nghĩ ngợi rùi Sơn định vẫy tay chào Ly ( Tuy nó hiện tại đéo quen.) thì có một giọng nói vang lên:
“A! Cựu thiếu gia phế cmn vật của Nguyễn Gia đi chung với thằng Vô Si… à nhầm Minh chó nuôi của Lưu gia kìa tụi bây!”
Sau khi giọng nói này vang lên thì cả quảng trường vang lên ồ ạt tiếng cười, Sơn quay lại nhìn thì thấy một thằng nhóc tầm 13 tuổi tóc vàng nhì khá anh tuấn đang dẫn đầu mầy thằng tầm bằng tuổi nó chỉ tay cười nhạo Sơn.
Thằng nhóc cầm đầu cũng nhìn thấy chị Ly xinh đẹp mà anh Sơn chấm, nó liền bỏ mặc Sơn và Minh, tiến lại kề vai Hương Ly: “Hè này đi chơi vui không em?” Nó cố ý nói lớn để trêu tức Sơn. Và đương nhiên kết quả là chị Ly nhà ta bơ éo quan tâm.Ngay sau đó thằng cha Mc hướng dẫn việc khảo nghiệm đứng lên dõng dạc hô to: Tất cả vào hàng để khảo nghiệm….”