Lâm Phong đến Vạn bảo các tìm gặp Chu quản lý, cả hai đã giao dịch vài lần nên quá trình diễn ra vô cùng thuận lợi.
– 1000 bộ thú cốt hoàng cấp, chỉ có nhiêu đây thôi sao?- Đại sư cũng biết Thương Vân thành chỉ là một thành nhỏ, vật phẩm cũng không được như những thành lớn.
– Vậy ở đây huyền cấp thú cốt không?- Bên trong kho vẫn còn vài chục bộ huyền cốt.
Lâm Phong gật đầu, xem ra phải tìm biện pháp khác.
– Ta sẽ lấy toàn bộ số thú cốt đó.
– Lão phu sẽ cho người đi chuẩn bị.
– Còn nữa, Chu quản lý có danh sách vật phẩm của Vạn bảo các không?Chu Thất nhíu mày, nhất thời không hiểu được ý đồ của đối phương.
– Đại sư muốn hỏi vật phẩm ở đây hay là toàn bộ Vạn bảo các.
– Toàn bộ.
– Đại sư đợi chút.
Lâm Phong nhìn Chu quản lý rời đi, hắn tiếp tục đi dạo vài vòng, tiện tay mua vài thứ chuẩn bị cho trận chiến với thanh lân xà.
Đến khi Chu Thất trở lại thì hắn cũng đã mua xong, trên tay lão cầm một tấm ngọc bài.
– Đây là phần lớn vật phẩm được bài bán ở Vạn bảo các.
– Đa tạ.
Lâm Phong vừa rời Vạn bảo các, Chu Thất lập tức đi vào một căn phòng nhưng bên trong hoàn toàn trống không?- Đi đâu rồi?Ở một nơi khác, Lâm Phong vừa có ý định trở về chế tạo vũ khí đối phó thanh lân xà thì nghe lão đầu lên tiếng nhắc nhở, hắn đành phải sử dụng chiêu cũ thông qua truyền tống trận để cắt đuôi.
Thân ảnh Lâm Phong vừa biến mất bên trong truyền tống trận thì một bạch y nữ tử xuất hiện.
– Người vừa rồi đi đâu?Tên hộ trận nhìn thấy mỹ nữ liền ngẩn người, không đánh tự khai.
– Hắn tiến vào hoang nguyên.
– Đưa ta đến đó.
Bạch y nữ tử vừa biến mất thì truyền tống trong Thương Vân thành lóe lên, Lâm Phong lại xuất hiện, hắn chạy một mạch trở về phòng.
– Lão đầu vừa rồi thật sự có linh giả đuổi theo sao?- Đúng vậy, hơn nữa còn là nữ tu.
– Ấy da, sao lão không chịu nói sớm chứ hả? biết đâu nàng thấy ta phong lưu tiêu soái nên muốn kết làm đạo lữ thì sao?Bạch bào lão đầu tiếp tục dập tắt xuân mộng của hắn.
– Ngươi đeo mặt nạ quỷ thì anh tuấn cái nổi gì.
– Lão chưa nghe câu quan trọng là thần thái sao? Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
– Được rồi, sao này có nữ tu theo dõi lão phu sẽ không lên tiếng.
– Hà hà… ta đùa đó, lần này đa tạ tiền bối giúp đỡ, ân đức cuồn cuộn như hoàng hà của tiền bối đời này tiểu bối sẽ không quên, cho dù có nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không từ nan.
Lâm Phong một mặt chính khí nói, tuy hắn thuộc loại ham tài háo sắc nhưng tính mạng vẫn đặt lên hàng đầu, còn sống là còn hưởng thụ.
Hắn lấy ra mấy gốc hỏa dương thảo bắt đầu điều chế, theo lời của lão đầu thì thanh lân xà thuộc về mộc thể yêu thú, hỏa dương thảo lại có tính nhiệt có thể khắc chế vài phần, có thể kết hợp với một số thứ khác như mê hồn thảo thì hiệu quả sẽ càng tăng cao.
Bên trong Vạn bảo các, Chu Thất nhàn nhã thưởng trà, ánh mắt lão chợt nhìn ra ngoài cửa, bạch y nữ tử không biết trở về từ lúc nào.
– Băng nhi có điều tra được gì không?- Ta không đuổi kịp.
– Xem ra tiểu tử đó cũng có chút bản lãnh.
Lãnh Hàn Băng vừa bước vào nhiệt độ bên trong phòng lập tức hạ xuống, cho dù trước mặt nàng là ai thì ánh mắt lạnh như băng kia vẫn chưa từng thay đổi.
Chu Thất dường như đã quen với điều này, đứa cháu của lão chính là một khối băng thiên tài.
– Có muốn Thất thúc hẹn hắn ra gặp không?- Không cần, vài ngày nữa sẽ có người tới gặp hắn.
– Xem ra công thức này rất có lợi cho thánh cung.
Lãnh Hàn Băng nhìn tờ pháp văn trên bàn, vẻ mặt nghiêm túc như cả thế giới của nàng chỉ còn lại một tờ pháp văn, hoàn toàn không để ý đến xung quanh.
Sáng hôm sao, Lâm Phong thu dọn hành trang hướng ổ của Thanh lân xà thẳng tiến, đã có kinh nghiệm đi đường một lần nên mọi chuyện vô cùng thuận lợi, chỉ mất một canh giờ là đến nơi.
Hắn lấy ra một khối thịt nhất cấp hắc mộc thử đã chuẩn bị sẵn, mùi thơm phức, trước tiên săn vài con hoàng cấp thanh lân xà để khởi động sao đó sẽ đi bắt huyền thú.
Lâm Phong nướng được một lúc thì thanh âm đâu đó truyền đến.
– Thơm quá.
– Lão đầu hình như khí linh thì không cần ăn uống đúng không? Có muốn thử một miếng không?- Có một con tam cấp man ngưu đang tới, cẩn thận.
– Tam cấp man ngưu? Không phải nói ở đây chỉ có thanh lân xà thôi sao? ở đâu lại chui ra man ngưu?Lâm Phong đang muốn chuồn êm thì nhìn thấy một tên to con xuất hiện, hơn nữa còn là người quen.
– Lâm tiểu đệ, chúng ta lại gặp nhau.
– Con này rõ ràng là mãnh hổ chứ đâu phải man ngưu.
Tên trước mặt hắn chính là Hổ ca của Ảnh Nguyệt, hai người quen biết nhau trong lần bị huyết nhãn lang truy đuổi.
– Hổ ca sao huynh lại ở đây?- Ta đến săn thanh lân xà.
Lý Thành Hổ nhìn miếng thịt nướng trước mặt, ánh mắt sáng rực.
– Đây là thịt yêu thú gì mà lại thơm như vậy?- Hắc mộc thử.
– Thì ra là hắc mộc thử, hèn gì lại thơm như vậy, tiểu huynh đệ đúng là biết thưởng thức.
– Đây là mồi dụ thanh lân xà, không phải thức ăn của đệ.
Lâm Phong sợ thanh niên cao to trước mặt manh động nên lên tiếng nhắc nhở.
– Thứ này đệ đã động tay vào, không thể ăn được.
– Thật đáng tiếc.
Trong lúc hai người nói chuyện thì cố một con hoàng cấp thanh lân xà bò tới, nó chưa kịp nhìn thấy miếng thịt đã bị Lý Thành Hổ chém chết.
Lâm Phong thấy vòng khởi động gần như thất bại hắn đành phải thực hiện kế hoạch tiếp theo.
– Hổ ca lần này huynh đi một mình đến đây sao?- Ừ, nhiệm vụ lần này cần bắt một con thanh lân xà hoàng cấp đỉnh phong, một mình ta là đủ.
Lý Thành Hổ gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn vào miếng thịt trước mặt.
Lâm Phong đi tới bên cạnh đối phương, nhỏ giọng.
– Hổ ca hay là chúng ta hợp tác được không? Đệ sẽ dụ thanh lân xà ra ngoài sao đó cùng tiêu diệt.
– Cũng được, chỉ tiếc mỹ vị thế này lại tiện nghi cho đám yêu thú kia.
– Thật ra đệ vẫn còn một số thịt hắc mộc thử, đến khi trở về đệ sẽ tặng huynh một ít.
– Thật sao? Vậy chúng ta mau về thôi.
Lý Thành Hổ đứng lên hướng Thương Vân thành đi tới, Lâm Phong vội kéo tên ham ăn này lại.
– Chúng ta vẫn chưa đi bắt thanh lân xà mà.
– Ta quên mất.
Lâm Phong chợt cảm thấy cuộc đời thật bất hạnh, thiên tài như hắn lại không bằng cả một tên ham ăn, chẳng biết thanh niên này tu luyện như thế nào mà lại đạt đến linh giả tam cấp, đúng là kỳ tích.
Hắn lấy ra khối thịt huyền cấp hắc mộc thử nướng lên, mùi thơm lần này gấp mấy lần lúc đầu làm cho Hổ ca mém chút không nhịn được mà xong lên cướp.
Mùi thơm vừa bay lên một lúc thì có cả đám thanh lân xà lao tới, hoàng cấp trung kỳ, hậu kỳ đều có mặt nhìn sơ qua cũng hơn chục con.
– Tật phong nhất thức.
Lâm Phong cầm đao xong tới đại phát thần uy, đám thanh lân xà dính thuốc nên lực chiến không còn được bao nhiêu chỉ biết đưa đầu cho hắn chém.
– Xè…-Tiểu huynh đệ cẩn thận.
Lý Thành Hổ nhìn thấy một con huyền cấp yêu xà xuất hiện liền lên tiếng nhắc nhở, đại đao trong tay đã chuẩn bị sẵn sàn.
.