Hắn ra ngoài dặn dò y sư chuẩn bị cho hắn một bồn tắm vói thảo dược. Tối về hắn sẽ dùng để luyện thể, còn lúc này hắn sẽ đến hạp cốc tu luyện
Đã lâu hắn không có đến đây a. Bước đầu tiên là leo lên hạp cốc, lực lượng hắn có thể rất lớn nhưng lại thiếu độ dẻo dai, rất nhanh sẽ bị xuống sức, không thể chạy trốn, hơn nữa tốc đọ của hắn quá chậm, vẫn chưa thắng được yêu thú sơ cấp, nều gặp loài nguy hiểm hơn sẽ không còn giữ được mạng, Hắn cứ leo lên rồi lại đi xuống đến khi không nhấc nổi chân, tay không bám được, mới chịu dừng lại.
Tu luyện kiểu này sẽ tàn phá cơ thể, nhưng tối nay hắn dùng thêm thảo dược, kết hợp tâm pháp sẽ có hiệ quả cao hơn nhiều.
Tĩnh tâm, nghỉ ngơi một lát, hắn xuống đẩy hòn đá,Hắn xuống tấn gồng mình đẩy hòn đá. Lần này có chút di động rồi nhưng sao mình lại có cảm giác vẫn còn một cỗ lự lượng chưa phát ra được. Hắng dùng tâm pháp dò xét bản thể, quả nhiên có một cỗ lực lượng trong người hắn. Đây có phải là nội khí mà võ giả vẫn thường nói đến không. Từ từ cảm nhận sự vận chuyển của nội khí, hắn thử dẫn đọng một một đao khí theo đường kinh mạch từ bụng qua vai, cánh tay rồi đén huyệt lao cung ở lòng bàn tay.
Một khối khí nóng màu tím xoay tròn trên tay hắn. Hắn thử đẩy lại hòn đá, nhưng tay vùa chạm vào, lập tức hòn đá vỡ nát. Hòn đá mà hắn coi là kẻ thù dưới tu vi võ giả. nhưng hôm nay lực lượng khủng bố từ tay hắn phát ra đã lập tức bị ỡ vụn.
Nguồn khí lực này từ đâu mà có. Nhìn bàn tay có tiếng xèo xèo hắn nhớ ra. Từ lúc hắn chạm vào khối Thiết tinh màu tím, trong thân thể hắn có chút khác biệt. tuy nhục thể mỏi mệt nhưng hắn có cảm giác mình vẫn còn sức.
Có điều nguồn khí lực này không phải là vô hạn, mồi lần mình sử dụng đều bị tiêu hao đi, không có phương pháp bổ sung sớm muộn cũng sẽ dùng hết. Quả nhiên không phải bản thân tự tạo ra khó mà giữ được a.
Hắn sẽ thử lại lần nữa với khối tinh thiết kia, nếu có thể chuyển nội khí sang người hắn một lần nữa, chẳng phải sẽ rất tuyệt vời sao. Nghĩ vậy hắn liền trở về y quán. Nước nóng có chứa thảo dược đã chuẩn bị xong, nhìn khó vẫn đang bốc lên nghi ngút, hắn khẽ cắn răng. Từ từ bước chân vào bồn nước, một cảm giác nóng rát truyền khắp cở thể của hắn, vừa mới luyện nhục thể xong giờ là lúc thích hợp để khôi phục. Tâm pháp kết hợp với thảo dược, điều này hắn đã chờ đợi từ lâu, xếp bằng trong bồn nước, hắn bắt đầu thi triển tâm pháp quá trình khôi phục bắt đầu, không gian bỗng chốc chuyển động, hắn có thể cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể. Quả nhiên các cơ bị phá hủy phá hủy đã được hồi phục, lại có phần nhiều hơn, cả người gã bỗng chốc như bị thổi căng lên vậy, tựa hồ như sắp phát nổ.
Một màn này khiến trong phòng bị ngập trong làn khói trắng. bằng một thời gian qua đi Tiểu Thất từ từ mở mắt, cơ thể đã trở lại như cũ.Theo đó là một cảm giác khoan khoái lạ thường, cứ như vừa được lột xác vậy, khả năng hấp thu dược lực thật mạnh a.
Điều này làm hắn vô cùng vui sướng. Tuy nhiên lúc này đã khuya rồi, mai hắn sẽ đi kiểm chứng lại lực lượng nhục thể. Giờ qua xem Mộng Lăng có tiến triển gì không, đôi mắt vẫn nhắm nhặt chưa có dấu hiệu gì khác biệt. Nhìn vết thương ở đầu hắn bắt giác có suy nghĩ. Lúc trước mình hôn mê 3 ngày, trong 3 ngày đó lại có một linh hồn khác du nhập vào cơ thể. Mộng Lăng cũng hôn mê từng đấy thời gian, không biết liệu có ai khác cũng xuyên không giống mình không a.
Hắn lắc đầu, ra bàn nước ngồi, mở túi đồ lấy viên tinh thiết ra xem xét, lần đầu tiên hắn thấy nó, màu sắc là màu tím, sau khi tay hắn chạm vào lại biến thành màu đen như lúc này trông không khác gì những tinh thiết bình thường là mấy. Hắn đưa tay chạm vào thì không có phản ứng gì lạ. Lần trước nó chuyền nội khí cho mình, hay ta thử truyền nội khí sang bên đó xem sao.
Dứt lời hắn vận chuyển nội khí vào viên tinh thiết. Như có ma lực cánh tay của hắn bị hút lấy trong thoáng chốc, Tinh thiết lại chuyển từ màu đen sang màu tím, vậy là nó có thể hấp thu nội khí ư? Hiệu quả thật thú zị. Hắn thử đi thử lại mấy lần đều như vậy, muốn hấp thu nội lực từ nó, thì bàn tay phải chịu chút thương tổn,và căn cơ nhục thể phải thật vững chắc nếu không muốn phát nổ mà chết. vậy chẳng phải ta sẽ tránh được các đòn công kích bằng nội khí sao? Lợi hại thật.!
Nếu người khác mà biết ta cất dấu một kỳ vật thế này chắc chắn không có bỏ qua đâu, Phải tranh thủ mang nó đi rèn mới được, mang theo cả khối như thế có chút hơi bất tiện. Nghĩ vậy hắn bắt đầu xem xét một loại binh khí
Hắn di theo hướng bỏ chạy là chính, chỉ tấn công từ xa hạn chế đối chiến khồng cần thiết, nhưng nếu dùng cung tên hay phi tiêu thì sẽ phải tiêu hao mỗi khi sử dụng, mất công tìm lại, Hắn cần một thứ có thể tấn công từ xa, lại có thể quay trở lại. không bị tiêu hao, suy tính hồi lâu
Hắn ngồi vẽ ra một bức vẽ chế tạo phi hoàn, chỗ nào cần cong, chỗ nào cần phẳng…hắn đều ghi lại, để chắc chắn khi phóng đi nó có thể trở về… Gật đầu nhìn lại, hắn thấy rất vừa ý. Ta gọi nó là
“ Tử Nguyệt phi hoàn”
Vô tình liếc qua chỗ Mộng Lăng, hắn tự nhủ
“ Hơi thở đã đều đặn, nhưng vẫn không tỉnh lại, không lẽ có chỗ nào bị tắc nghẽn không lưu thông được sao,Thủy mặc tâm pháp có thể khiến mình có khả năng cảm nhận được sự vận chuyển nội khí. Không biết có thể tìm ra chỗ tắc nghẽn kia không.”
Đến bên giường, hắn chăm chú quan sát một lượt, không thấy có gì lạ.
Mộng Lăng đang tu luyện thì gặp phải sự cố, vậy chắc chắn là kinh mạch đang bị tắc rồi. Nhưng hiện tại đang hôn mê sao có thể vận nội khí, nên ta không thể thấy được chỗ bất ổn.
Đắn đo suy nghĩ, nếu không tự vận được nội khí, vậy ta thử vẫn nội khí truyền vào xem có tìm được không. Hắn khẽ nắm lấy bàn tay mềm mại kia, tập trung tinh thần từ từ vận khí lần theo các tuyến kinh mạch
“ Là ở sau gáy sao?”
Hắn nhẹ nhàng đỡ Mộng Lăng ngồi dậy, ở phía sau hắn từ từ kéo y phục lệch sang một bên, làn da trắng từ từ hiện ra, đây là lần đầu hắn thấy cảnh này a. Có chút động tâm, nhưng mảng thịt màu tím ngay bên cạnh làm hắn bình ổn trở lại. Dùng nội khí vận chuyển vào ngón tay, nhanh chóng điểm tới nơi bị tắc nghẽn. Truyền nội khí sang cơ thể nàng, lúc sau Mộng Lăng thổ huyết, xem ra đã kinh mạch đã khai thông rồi. Chắc sẽ tỉnh lại sớm thôi.
Hắn lại ra bàn ngồi tu luyện, điều hòa lại khí huyết.
…
Tưởng lão và người của Cửu huyền môn vẫn còn ở đây, manh mối về Thần binh đã có, họ không muốn trở về tông môn lúc này. Chỉ cần tìm được con gái Lăng Mộng của Lăng gia chủ, ít nhất cũng sẽ hỏi được tung tích về thần binh kia.
-Trưởng lão hãy xin yên tâm, hơn một tháng nũa thôi là đến Bạch Thành Luân Võ Hội, chắc chắn các đệ tử tinh anh, sẽ tập trung đông đủ thôi
-Một tháng nữa cũng hơi lâu a? dù sao ở lại xem Bạch Thành có vị thiên tài nào như Liễu Tương Sinh nữa không? Nếu có cho nó gia nhậm tông
môn cũng tốt, sau này sẽ dễ bảo hộ bạch Thành hơn.
– Vậy thật vinh hạnh cho Bạch Thành.
Lão giả gật đầu hướng về phía xa xăm. Phiền thành chủ cho người để ý giúp ta. Chỉ cần có thông tin mới, ta muốn đến đó thật sớm.
-Ta sẽ để ý giúp trưởng lão..
“ Thần binh, a thần binh ngươi đang ở chỗ nào chứ?”
…
Đang miên man suy nghĩ thì có một tên thuộc hạ, hối hả chạy tới cấp báo
“Bẩm thành chủ,.. không hay rồi… Xác Ma thú bị một đám người áo đen cướp đi rồi”
Thành chủ và trưởng lão biến sắc
“ Cái gì? Bị cướp đi”
Tên thuộc hạ lắp lắp
“ vâ… vâng hôm nay trên đường từ Tây Doanh trở về, đoàn người hộ tống đã bị tấn công, bởi một đám người áo đen, đeo mặt nạ trắng, và một kẻ cầm đầu đeo mặt nạ đỏ ạ!”
“Đó lại là thế lực nào? sao lại cướp đi xác Ma thú”
Trưởng lão nghe thấy đeo mặt nạ màu đỏ vô cùng chấn động
“Huyết Diện Hắc Y đường, người của tà giáo”
Liễu Mặc cũng biến sắc. tuy chưa gặp mặt nhưng đã nghe đến hung danh này
Huyết Diện Hắc Y đường nghe nói cổ thuật của họ có thể làm sống lại một người, chỉ cần mạch vẫn đập là vẫn cứu được, họ sẽ dùng huyết nhục của con người hoặc yêu thú để tái sinh thành một ma nhân, Thiêu hồn thuật của chúng còn có thể thâu tóm linh hồn người khác tùy ý sai khiến.
“Ta quá sơ xuất rồi.Không ngờ bọn chúng lại xuất hiện ở đây, nếu chúng lấy được tâm mạch Ma thú, vậy vài năm tới sẽ có một con Ma thú khác xuất hiện. Chuyện này ta cần phải thông báo cho trưởng môn gấp, “
“Người đi luôn bây giờ sao”
Trưởng lão gật đầu lấp tức gọi các đệ tử cùng trở về.
“ Đợi khi Võ hội diễn ra ta sẽ lại tới”
Thoắt cái, người của Cửu huyền môn đã rời đi. Biến mất khỏi Bạch Thành…Chuyện Thần binh tạm gác sang một bên, Chuyện Huyết Diện Hắc Y đường có được tâm mạch Ma Thú, ý đồ luyện hóa ma nhân mới thực sự quan trọng
Nếu quả như trưởng lão tiên đoán, Vậy tai họa vẫn chưa được diệt trừ hoàn toàn, mà còn có thể xảy ra trong thời gian tới, Bạch Thành liệu có còn đứng vững khi đối mặt với nó, Cửu Huyền Môn liệu có tới, dự Võ Hội như đã từng hứa.
Thân là Thành chủ, Liễu Mặc quả là có nhiều lo âu. Liễu Tương sinh đã bái nhập Tông môn cũng không còn quá lo ngại, lúc này chỉ còn con gái của ông, quận chúa Liễu Như Ý, vẫn là một mối bận tâm. Tư chất không tồi, nhưng lại ham chơi không chịu khó tu luyện, đến giờ cũng mơi là võ giả. Lại suốt ngày ỷ lại thân phân làm khó dễ hạ nhân. Nay cũng đã đến tuổi có thể gả đi a, Nếu Võ Hội không ai vừa ý thì chỉ còn cách về thiên triều. Tạm tránh tai họa vậy
Cũng lâu rồi ta cũng chưa được triệu kiến về đấy.