Chương 9: Ngô Diệm

Pháp quyết sử dụng ám khí rất hiệu quả. Nó không chỉ phụ trợ cho ám khí, đối với các binh khí đều như vậy. Chỉ cần không coi vũ khí là ngoại vật mà xem như một phần thân thể thì có thể sử dụng một cách linh hoạt đúng ý của mình?

Đối với Tiểu Thất đây thực sự là một bước tiến lớn. Điều quan trọng kế tiếp là cách vận dụng sức để lực phóng ám khí của hắn mạnh hơn. Việc này chỉ có thể đến những nơi như luyện võ trường của Bang hội, hay Luyện Võ các Tham ngộ thôi. Mỗi ngày hắn sẽ đến luyện võ trường của Bang hội xem có học được chút kỹ xảo gì không. Luận Võ hội của Bạch thành sắp tới rồi. các tinh anh trong Bang hội đã trở về khá nhiều. Luyện võ trường cũng như vậy mà đông hơn mọi khi. Một số trưởng lão còn đến xem quá trình luyện tập. chỉ dạy cho các đệ tử. Xem ra lần luận võ này Bang hội không muốn bị thất thế trước hai nhà Lăng, Hàn.

Hôm nay hắn không có ở lại trong hạp cốc tu luyện. mà trở về qua Luyện võ tràng xem. Cuối ngày rồi nên cũng thưa thớt người hơn buổi sáng, tuy vậy vẫn có một vài đệ tử đang luyện tập

Công pháp (hay phương pháp công kích). Có vô số cách để công kích. Có người theo hướng cương mãnh. Dùng lợi thế sức mạnh nhục thể kết hợp tu vi. sức công phá lớn. khả năng phòng thủ cũng tương đối chắc chắn. Có người lại theo hướng bình ổn. chờ thời để phản kích. Thắng thua chỉ phân định trong một chiêu thức mà thôi.

Trên lôi đài đang diễn ra một trận chiến giữa hai người tu theo hai hướng như trên. Thiếu niên cao lớn sử dụng đao. đòn thế uy mãnh liên tiếp bổ nhào hướng đối thủ ra sức chém. Đối mặt với khí thế hung hãn, lam y nam tử dùng kiếm chỉ có cách né tránh chờ đợi cơ hội đối phương sơ hở. mới phản kích. Cũng may thân pháp lam y thiếu niên nhanh nhẹn, thoát khỏi sự truy kích một cách dễ dàng. Thiếu niên cao lớn liên tiếp hụt mấy chiêu. Máu nóng nổi lên, càng điên cuồng lao tới. Khóe miệng lam y nam tử khẽ cong. Hít một hơi dài nhanh như cắt đâm tới. Mũi kiếm kề sát cổ thiêu niên dùng đao. Lam y thắng.

Quan sát màn đối chiến. Tiểu Thất cảm giác chiêu thức thức hai bên tốc độ không nhanh lắm. hắn có thể đoán được hướng công kích của vũ khí. lam y Thiếu niên dưa vào sự nhanh nhẹn và nhẫn nại chờ thời cơ mà chiến thắng, không có gì quá đặc biệt. Thay vào đó hắn lại hứng thú với cách vận sức vào đao đầy uy mãnh của thiếu niên cao lớn.Lúc này đã lặng lẽ đi xuống lôi đài. Người khắc ngưỡng mộ kẻ trông có vẻ yếu thế hơn chiến thắng. Nhưng Tiểu Thất biết rõ thực sự ai mới có nắm đấm to hơn. Hắn chạy theo nam tử cao lớn, mở lời trước.

-Bái kiến thiếu gia…

Thiếu niên co lớn không quay mặt lại vẫn đi vê phía trước.

-Thuộc hạ thấy đòn thế của người rất uy lực.Liệu thiếu gia có thể dạy ta cách vận dụng lực vào binh khí không?

Thiếu niên bắt đầu khó chịu

-Ngươi đang cười nhạo ta sao?

-Thuộc hạ nói thật lòng. Thực lực của người cao hơn vị thiếu gia kia nhiều.

Nghe vậy Thiếu Niên cao lớn, vốn đang khó chịu trong lòng. Lại nghe một tên thuộc hạ nói đểu mình như vậy. Liền nổi giận đùng đùng, Quay người lại đinh tung một cước vào tên hạ nhân lắm chuyện này cho hả giận. Nhưng đối phương lại vô tình né được đòn công kích. Như không tin vào mắt mình hắn liên tiếp tung thêm vài quyền nhưng không hề đánh trúng Tiểu Thất. Hắn định rút đao ra chém chết tên này.

-Thiếu gia xin hãy dừng tay, nghe ta giải thích.

Tiểu Thất xua tay hòa hoãn sự căng thẳng.

-Sức của người rất mạnh, nhưng chiêu thức lại quá dễ đoán.để lộ nhiều sơ hở cho đổi thủ…

-Từ khi nào mà một tên hạ nhân lại có tư cách phán xét ta cớ chứ.

Đường đường là một thiếu gia,tốn bao thời gian tu luyện, giờ này lại để một lên hạ nhân đứng trước mặt nói nhăng nói cuội. Ai mà chịu nổi. Hắn rút đao ra tấn công Tiểu Thất.

Không ngờ mọi việc lại diễn biến như vậy. Chẳng còn cách nào khác muốn hắn tin mình chỉ có cách đánh bại hắn. không có thân pháp mau lẹ như lam y, nhưng với Thủy Mặc Tâm Pháp, muốn né tránh chiêu thức tân công không hề khó. Chưa hết hắn còn có thể ném 3 viên đá vào 3 vị trí mà hắn cho là sơ hở nhất trong đòn thế tấn công của thiếu niên cao lớn. Tức giận vì bị ném trúng hắn bèn tung sát chiêu mạnh nhất. Dồn hết nội lực cho một đao này.

“Nhất Đao Hoành Thiên.”

Sức công phá thật đáng sợ, Đỉnh Đồng trăm cân trong luyện võ trường lập tức vỡ nát. To bụi mù mịt bao trùm cả không gian xung quanh. Toàn trường im lặng một hồi. Thanh niên cao lớn thở dốc. Xem ra đòn này tung ra tiêu hao hết nội lực của hắn rồi. Tin chắc đối phương đã tan xác. Hắn khẽ thở phào. Đột nhiên một viên đá nữa ném vào sau lưng gã ngay vị trí tâm mạch. Cảm nhận được điều gì đó, hắn đứng chết lặng một hồi. Đợi tro bụi tan đi, sau lưng gã tên hạ nhân vẫn đứng đấy, như không chịu một tổn thương nào.

-Giờ người tin lời ta rồi chứ.?

Thiếu niên cao lớn, cười gằn.như không tin vào thực tại. nếu không phải là viên đá mà là vũ khí thật. Mạng của hắn đã xong rồi.

– Ngươi…muốn gì?

Đối phương đã có vẻ tin mình rồi.

-Hãy dạy ta cách truyền lực vào trong vũ khí.

Thiếu niên lúc này đã biết sự lợi hại của Tiểu Thất, Hắn không có nói sai, uy lực của mình khủng bố nhưng lại xuất ra chiêu thức quá đơn giản, dễ bị đối phương đọc vị. Hắn muốn học ư?..

-Ngươi muốn học ư? Hãy tiếp của ta một quyền, rồi ngươi sẽ hiểu

Đắn đo suy nghĩ một chút. Nội lực đối phương đã tiêu hao không ít, nhìn dáng người Tiểu Thất đoán, lực lượng nhục thể con cháu thế gia không quá 200 cân lực. Miễn cưỡng có thể chống đỡ được. Thấy đối phương đắn đo suy nghĩ. Thanh niên cao lớn tiếp lời;

-Yên tâm ta chỉ sử dụng lực lượng nhục thể. Sẽ không dùng đến nội lực

Hừm. Với hiện trạng hiện nay của ngươi có thêm nội lực, ta cũng không ngại. Huống chi chỉ có sức lực của nhục thể. Nghĩ vậy hắn bèn gật đầu.Cả hai đều mỉm cười mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình.

-Nhìn cho kỹ. Ta sẽ không nương nay đâu..

-Ta đã sẵn sàng rồi. Ra chiêu đi.

Tiểu Thất hai tay đan chéo thủ thế. Âm thầm vận dụng Tâm pháp quan sát cách vận lực của đối phương,một cỗ lực lượng xuất phát từ chân, hông, ngực,vai rồi truyền đến cánh tay.

Một quyền này giáng xuống cả hai đều rất ngạc nhiên. Một người nhìn ra vấn đề, một người lại nhăn nhó không tin. Lực lượng nhục thể của ta không phải dạng vừa trong giới thanh niên Bạch Thành. Vậy mà hắn đỡ được, giáng thêm vài quyền nữa để kiểm chứng. Đây không phải là giấc mơ rồi. Tên này đỡ được quyền của ta.?

-Ngươi đã học được gì chưa? Có cần thêm vài quyền không?

Liên tục hứng chịu mấy quyền. Tiểu Thất đã quan sát mấy lượt đã nắm rõ cách vận lực vào cánh tay. Cũng muốn làm thử.

-Đã học được rồi. Đang muốn thử sức đây.

– Thú vị, Có ta ở đây thử quyền luôn đi.

Bằng một cách tương tự Tiểu Thất giáng một tới thiếu niên. Lúc đầu là một người ra quyền một người đỡ. Lúc sau đã là quyền đối quyền vài lượt đầu tiên Tiểu Thất có chút roi vào hạ phong. NHưng cũng rất nhanh thế trận chuyển sang cân bằng.

-Sảng khoái. Tung hết sức của ngươi ra đi tên hạ nhân thấp kém kia!

-Ta sẽ không nể ngươi là thiếu gia mà nhường nhịn đâu!

-Để xem ai hơn ai!

Cả hai quyết một đòn phân định thắng thua, khí thế dâng cao quyết không chịu là kẻ thua cuộc.Song thủ giao chiến chấn động cả một khoảng xung quanh.

Ầm ầm….

Từ lúc đỉnh đồng bị phá vỡ, có nhiều người tụ tập tại võ luyện trường xem chuyện gì xảy ra. Màn giao đấu giữa hai người lọt vào mắt không ít người, họ thi nhau xì xào bàn tán, chỉ trỏ. Không ngờ lại có một cuộc tỷ thí ngang tài ngàn sức như vậy, hai bên giằng co ăn miếng trả miếng từng chút một. Không giống tỷ võ bình thường a. Trước giờ toàn thế trận một chiều. Nay mới thấy cuộc so tài hay đến vậy.

Lúc này cả hai đã thấm mệt. Nhưng vẫn chưa phân thắng bại

-Ngươi.. cái tên hỗn đản này.Ngày khác Tái đấu đi. Hôm nay ta mệt rồi!

-Đồng ý. Cảm ơn đã dạy cho ta.

Xách đại đao trên lưng thiếu niên quay mặt rời khỏi võ luyện bỏ lại một câu

-Đánh với ngươi thật thống khoái.Ta là Ngô Diệm, có khó khăn cứ đến nhà đại trưởng lão tìm ta.

Tiểu Thất khẽ cười. con người thành tính cách hào sảng. giao đấu với hắn còn có thể gia tăng sực chịu đựng của bản thân. Thấy cũng không có lý dở lại hắn trở về ngoại viện. Để lại đám người vẫn đang tiếp tục bàn tán. Vậy là đã học được cách vận lực đến cánh tay. Có thể phát huy tối đa uy lực của nhục thể để phóng ám khí rồi. Ngày đi săn yêu thú đã không còn xa.