Ta lòng tốt khuyên can: “Nữ tử câm kia thân cô thế cô, lai lịch lại không rõ, chi bằng trước tiên cứ nạp nàng ta làm thiếp”.
Nào ngờ, nữ tử ấy cảm thấy bị sỉ nhục, xấu hổ và phẫn uất mà tự vẫn.
Mười năm sau, việc đầu tiên khi Thái tử lên ngôi Hoàng đế là phế bỏ ngôi vị Hoàng hậu của ta, diệt cả tộc ta.
Tỉnh lại một lần nữa, ta trở về buổi tiệc mừng sinh thần mười sáu tuổi của mình.
Hoàng đế hỏi ta có điều gì mong muốn.
Ta cung kính cúi mình:
“Chỉ nguyện Thái tử điện hạ và Liễu cô nương…bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm.”
“Xin bệ hạ ban hôn cho hai người.”