Itachi lại là nhẹ nhàng dùng kiếm gạt đi shuriken, ánh mắt nhìn về hai tên Ichiro hơi có ý cười. Nhưng ngay sau đó hắn lại nhíu mày, bởi tốc độ của Ichiro đột nhiên nhanh hơn, di chuyển lại hết sức quỷ dị.
“ Keng”
Tiếng kim loại va chạm vang lên một cách dữ dội, tay Itachi hơi run lên, hắn có cảm giác mình vừa chém vào một tấm sắt nặng chứ không phải kunai của Ichiro.
“ Cậu ta có tốc độ và sức mạnh thật ngạc nhiên, cách duy chuyển cũng hết sức quỷ dị. Xem ra Sasuke không sai khi cùng cậu ta luyện tập.”
Liên tục va chạm vang lên những tiếng kim loại lanh lảnh, hai người bỗng nhiên tách ra. Ichiro đã bị chém mất phân thân, còn Itachi vẫn không hề hấng gì đứng một bên nhìn hắn hơi mỉm cười.
“ Xem ra không dốc toàn lực thì sẽ không thể khiến anh sử dụng Sharingan.”
Ichiro vừa nói, sờ tay cởi xuống băng quấn ở hai tay cùng hai chân, lôi ra phụ trọng bất ngờ ném về phía Itachi. Người sau cũng không vì hành động đột ngột mà thất thủ, ngược lại hoàn toàn nhẹ nhàng nách người sang bên cạnh.
“ Ầm…”
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, cái cây sau lưng Itachi bị phụ trọng đụng trúng gãy đôi khiến cho cả cánh rừng chim bay tán loạn. Itachi thấy cũng không khỏi giật mình khiếp sợ, tên này có đúng là chỉ mới bằng tuổi với Sasuke không vậy. Sức mạnh như vậy ngay cả hắn cũng không làm được, thật đáng kinh ngạc.
Ngay khi Itachi giật mình trong nháy mắt đó, Ichiro thình lình không chút dấu hiện xuất hiện bên cạnh Itachi. Hắn giống như là ngay từ đầu đã đứng đó chỉ chờ Itachi xuất hiện vậy. Ichiro không dừng chút nào, huy động nắm đấm thẳng mặt Itachi, sau khi Itachi bị đánh bay ra ngoài tiếng xé gió do một quyền vừa rồi mới vang lên.
“Bụp”
Itachi thân người vẫn còn trên không liền nổ tung thành bụi mù biến mất trong gió. Thì ra đó chỉ là một ảnh phân thân, cũng không biết ngay từ đầu liền là phân thân hay là trong lúc giao đấu mà thi triển.
Ichiro tập trung cảnh giác xung quanh không dám lơ là, hắn cũng không dám chắc Itachi còn ở xung quanh hay không.
“ Rít…rít…”
Từng tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó bốn phía Ichiro bỗng xuất hiện những thanh kunai thật nhanh lao xuống. Ichiro không chút kinh sợ, xoay người một cái bắn ra một chùm Shuriken chuẩn các cản lại tất cả kunai.
“ Tưng…tưng….”
Ichiro đột nhiên nghe được âm thanh kì lạ, tuy rất nhỏ nhưng với đôi tai nhạy cảm của hắn thì không khó để nghe thấy. Âm thanh này giống như là một vật dao động với mức độ cao gây ra, hơn nữa nó còn rất nhỏ và mảnh, giống như là dây đàn.
“ Dây!”
Ichiro bừng tỉnh, hơi nhếch miệng. Ngay khi hắn hơi thất thần bốn phía lại vang lên tiếng xé gió, Ichiro nhắm mắt lại vừa né tránh vừa lắng nghe. Dựa theo tiếng động trong đầu Ichiro xuất hiện đường đi những cái shuriken cùng với… một mạng lưới. Quả nhiên lẫn trong tiếng xé gió là tiếng dây đàn dao động.
Ichiro một lần nữa mở mắt ra liền nhìn thấy Itachi xuất hiện trên một cành cây, chăm chú nhìn hắn. Con mắt của hắn vô cùng đặc biệt, đỏ ngầu như máu, trong mắt xuất hiện hai con câu ngọc. Chính là Sharingan, xem ra Ichiro thật bức cho Itachi phải sử dụng đến nó.
“ Cậu thật sự rất giỏi, Sasuke có được một người bạn như cậu thật sự là may mắn”
Ichiro cười cười không nói gì,cả người không chút nhúc nhích, bởi lúc này xung quanh hắn đã bị Itachi giăng kín tơ, hơi nhúc nhích sẽ đụng đến cái bẫy. Kunai của hắn tuột xuống đất, trong tay xuất hiện mấy cái Shuriken, hơi động một chút liền bắn ra ngoài.
“ Phựt…phựt…phựt…”
Liên tiếp tiếng dây bị chặt đứt vang lên, đồng thời Ichiro một cái thụp người liền phá được cái bẫy của Itachi. Sau đó Ichiro đạp mạnh chân trái xuống đất, cả người liền biến mất. Khi hắn một lần nữa xuất hiện đã đến bên cạnh Itachi, tốc độ thật khủng khiếp.
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Itachi, Ichiro cười nói.
“ Anh cũng quá sơ suất rồi đó.”
“ Vậy sao?”
Ichiro giật mình một cái, trên cổ hắn không biết lúc nào nhiều hơn một thanh kiếm. Mà trước mắt hắn đâu còn bóng dáng của Itachi.
“ Lúc nào mà… Ảo thuật.”
“ Không sai, chính là ảo thuật”
Itachi thu kiếm lại, hơi mỉm cười nhìn Ichiro nói.
“ Để Sasuke luyện tập cùng cậu anh rất yên tâm, cũng không cần tiếp tục nhìn nữa. Anh còn có nhiệm vụ phải làm, tạm biệt.”
Vừa nói xong Itachi liền biến mất, để lại một mình Ichiro thẫn thờ.
“ A… Mắt của mình…tại sao lại nóng rát như vậy.”
Ichiro bỗng ôm lấy hai mắt, cảm giác giống như bị ai đó chát ớt vào mắt vậy, vừa nóng vừa rát khó chịu vô cùng.
“ Anh hai… anh hai… Truyện gì xảy ra vậy…”
“ Cậu vừa chiến đấu với ai sao?”
Bên tai Ichiro lúc này vang lên tiếng bước chân vội vạng cùng giọng nói của Naruto và Sasuke.
“ Ichiro, con mắt của ngươi dường như đang thức tỉnh. Tốt nhất không nên để người khác biết được.”
Ichiro kinh ngạc khi nghe Kurama bỗng dưng đưa tới thông tin.
“ Thức tỉnh nhãn thuật. Không thể nào, cha mẹ ta lại không có cái gì huyết kế liên quan tới nhãn thuật.”
Mặc dù nói như vậy nhưng Ichiro vẫn cảm thấy tránh đi là tốt nhất. Hắn xoay người lại bỏ đi.
“ Không sao, chỉ là giao lưu một hồi. Hai người trở lại tiếp tục luyện tập đi.”
Chạy một hồi Ichiro nhìn thấy trước mặt có một con sông liền dừng lại. Vội vàng ngồi xuống lấy nước xoa vào mắt, hi vọng có thể khiến nó bớt nóng và đau rát. Thật không ngờ đúng là có hiệu quả, hai mắt hắn bỗng nhiên cảm thấy mát lạnh sau đó liền trở lại bình thường, không còn nóng rát nữa.
“ Thế cũng được.”
Ichiro cảm giác thế giới quan bị lật đổ, cười cười không suy nghĩ lung tung. Hắn mở mắt nhìn gương mặt được phản chiếu trên mặt nước, nhất là đôi mắt. Hình ảnh mà hắn nhìn thấy lại khiến chính hắn đều sửng sốt.
“ Đây là…. Sharingan của tộc Uchiha. Không thể nào đâu, lão cha mặc dù có chút ngưu nhưng cũng chưa từng nghe nói hắn có huyết kế của Uchiha nha. Lại nói lão mụ càng không thể, tộc Uzumaki không thể nào có Sharingan được, không thì lão mụ đã trở thành lục đạo thứ hai rồi.”
Nhìn thấy nhãn thuật của mình vậy mà là Sharingan làm Ichiro khó hiểu. Cũng không thể nói vừa mới ra đời đã bị người đánh tráo hay là cấy ghép Sharingan. Chả nhẽ còn có một Minato và Kushina khác để sinh ra một Ichiro giống hệt Naruto sao?
“ Kurama, ngươi nói xem đây là truyện gì? Dù sao ngươi sống lâu năm, ít nhất ở việc hiểu rõ cha mẹ ta sẽ không thua một số người.”
Không nghĩ ra được, Ichiro chỉ có thể hỏi thăm Kurama.
“ Ta có thể khẳng định cha mẹ ngươi không hề có huyết kế của Uchiha, cho nên bản thân cơ thể ngươi đang sử dụng là không có huyết kế này. Ta có thể nghĩ đến lí do chỉ có một, đó chính là do linh hồn ngươi.”
Kurama trầm giọng phân tích, trong giọng nói giống như có chút kích động, cũng không biết là nghĩ tới điều gì.
“ Do linh hồn của ta. Chẳng lẽ là trong kịch bản xuyên không, ngón tay vàng.”
Ichiro trầm tư suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy có lí. Nghe nói dân di cư bất hợp pháp như hắn thường sẽ có một số khả năng đặc biệt, chính là để sống nơi đất khách quê người được thuận tiện hơn.
“ Hừm, đồ chơi này mặc dù tốt, nhưng mà nghe nói nếu không có huyết mạch Uchiha thì không thể ẩn dấu được. Cái này có hơi khó khăn, một khi bị người nhìn thấy chẳng phải liền chết.”
“ Ngươi cũng không giống một số kẻ cấy ghép Sharingan, ngươi là tự mình thức tỉnh. Cho nên theo lí thuyết ngươi hẳn phải có thể tự mình điều khiển Sharingan giống như tộc Uchiha.”