Chương 15: Sơ Nhập Giang Hồ 15

Tần Tiểu Đầu không dám chậm trễ , không chờ chiêu thức già liền quyết đoán biến chiêu , mỏ hạc từ khai chuyển bế , một chiêu bạch hạc vào nước đi thẳng đến cảnh giới Lục Cảnh , kết quả thiếu niên đối diện vẫn không hề động đậy.

Quả nhiên bị nhìn thấu sao ? Tần Tiểu Đầu thần sắc càng ngưng trọng , chỉ là chuyện cho tới bây giờ hắn đã không có đường lui , trải qua lần biến chiêu đặc sắc kia hắn cũng mất đi không gian biến chiêu , hơn nữa mặc dù hắn có thể biến chiêu , đoán chừng vẫn sẽ bị đối diện nhìn thấu , bất quá là tự rước lấy nhục mà thôi.

Bởi vậy hắn dứt khoát quyết định quyết tâm , không còn lo trước lo sau , trực tiếp thúc dục toàn lực , đánh về phía bụng dưới của Lục Cảnh , cái này có lẽ cũng không phù hợp quyền pháp linh động phiêu dật , nhưng vào lúc này lại không thể nghi ngờ là một quyết định cực kỳ thông minh.

Tần Tiểu Đầu khi dễ chính là Lục Cảnh tuổi trẻ , lấy Lục Cảnh tuổi tác mặc dù từ nhỏ đã bắt đầu luyện công , đến bây giờ cũng bất quá là vài năm quang cảnh , cho dù ánh mắt của hắn tốt đến đâu , chiêu thức tinh diệu như thế nào , nội công tu vi cũng rất khó tinh thâm bao nhiêu , mà Tần Tiểu Đầu tập võ mười sáu năm tự nghĩ ở phương diện này hẳn là vẫn có thể ổn áp Lục Cảnh một đầu đấy.

Nếu chiêu thức không được , vậy thì so đấu nội lực đi !
Tần Tiểu Đầu giận dữ , vận khí đan chỉ , mắt thấy sắp mổ trúng Lục Cảnh , Lục Cảnh lại vẫn như cũ không có bất kỳ phản ứng nào , Tần Tiểu Đầu vào lúc này không khỏi có chút dao động , dù có lấy tĩnh chế động hậu phát chế nhân như thế nào , hiện tại cũng nên ra tay rồi a.

Chẳng lẽ tên này thật sự tập võ không tới một ngày giống như chính hắn nói ?
Trong đầu Tần Tiểu Đầu tuy rằng dâng lên ý nghĩ như vậy , nhưng vẫn không có thu tay lại , vạn nhất đối phương chính là dùng cái này để mê hoặc hắn thì sao , chờ hắn thu công lộ ra sơ hở bỗng nhiên phản kích , vậy hắn chẳng phải là muốn lật thuyền trong mương sao , hơn nữa Tần Tiểu Đầu hiện tại cho dù muốn thu cũng thu không được , thu phóng tự nhiên ít nhất phải là nhất lưu cao thủ mới có thể làm được , hắn còn kém xa lắm.

Cho nên một kích này cuối cùng là rắn chắc rơi vào trên bụng Lục Cảnh , hơn nữa Tần Tiểu Đầu một là không làm phải làm đến cùng , một kích đã trúng lại không khách khí bổ sung sáu cái , trực tiếp đánh xong một bộ Bạch Hạc Thất Trác , tiêu sái lưu loát , sau đó.

.

.

sẽ không có sau đó.

Tần Tiểu Đầu chỉ cảm thấy một cỗ khí kình dồi dào dọc theo ngón trỏ của hắn lấy tư thái gần như ngang ngược chui vào trong kinh mạch của hắn , mà chút công lực nhỏ bé đáng thương của hắn căn bản không thể nào ngăn cản , giống như một thư sinh văn nhược trơ mắt nhìn một đám Hổ Bí Kiêu Binh mặc giáp cầm quân xâm nhập vào trong phòng mình , ngay cả cơ hội ra sức hô lên cũng không có.

Ghế dưới mông trong chốc lát liền chia năm xẻ bảy , mà cả người Tần Tiểu Đầu cũng bay về phía sau , phía sau lưng đụng vào lan can mộc chế trên lầu hai trà phường , không đợi Lục Cảnh đưa tay kéo , đã đụng gãy mấy cây điêu lan rơi xuống lầu một.

Mấy cây gậy thủ hạ của hắn thấy thế không khỏi kinh hãi , hai người vội vàng tiến lên đỡ lão đại nhà mình , ba người khác thì nhấc bổng lên muốn xông lên lầu liều mạng với Lục Cảnh.

Nhưng mới được mấy bước , chợt nghe phía sau lại truyền đến thanh âm khàn khàn của Tần Tiểu Đầu , “Đừng đi ! Các ngươi không phải là đối thủ của hắn.


Tần Tiểu Đầu nói tới đây yết hầu lại ngọt ngào , phun ra một ngụm máu tươi , trên mặt trắng xanh , rốt cuộc không chịu nổi , chỉ kịp dặn dò một câu , “Để cho hắn đi.

” Sau đó cứ như vậy ngồi dưới đất vận công điều tức , thế mà ngay cả đứng dậy đi thêm vài bước , đến chỗ không ai quấy rầy cũng không làm được.

Lúc này Lục Cảnh còn đứng ở lầu hai trà phường , chưa lấy lại tinh thần.

Muốn nói Tần Tiểu Đầu không hề có dấu hiệu nào bỗng nhiên ra tay đối với hắn đã nằm ngoài dự liệu của hắn , mà sau đó dòng nước ấm từ đan điền của hắn dâng lên càng làm cho hắn không hiểu ra sao.