Sắc mặt Thần Vũ dường như vừa trải qua một trận tra tấn, hắn đứng dậy ổn định tinh thần mình rồi dùng tay chạm lên ấn ký trên ngực mình cảm nhận nói.
– Đây là ấn ký của Viêm thể mà Hỗn Độn Ma Viêm nói sao !?
– Đã tỉnh rồi sao, có thể kể cho ta nghe chuyện gì xảy ra chứ !
Tiểu Nguyên trở về cánh tay phải của Thần Vũ cười nói với giọng điệu thoả mãn.
Nhớ lại sự việc xảy ra Thần Vũ vẫn còn run sợ toát mồ hôi lạnh, từ trước đến nay hắn phải ăn nói khép nép, bị chà đạp, nhục mạ nhưng chưa bao giờ hắn cận kề cái chết đến như thế, sự việc đã diễn ra có lẻ hắn không muốn nhớ tí nào, lúc sau hắn ổn định tinh thần nhớ lại kể cho Tiểu Nguyên.
Khi Hỗn Độn Ma Viêm trở nên cuồng bạo linh hồn Thần Vũ bị thiêu đốt gần như muốn tan biến.
Cơn đau bạo hành hắn, hắn đau như muốn ngất đi nhưng Thần Vũ vẫn cố gắng thuyết phục Hỗn Độn Ma Viêm, lúc này Thần Vũ nhớ lại cuộc đời mình, nhục nhã, bị chà đạp, không cam lòng, thù hận, không có được sự quan tâm gần như không hề tồn tại.
Trong lúc bế tắc Thần Vũ đánh cược cố gắng thuyết phục Hỗn Độn Ma Viêm đến lời cuối cùng, bởi vì hắn muốn sống, sống để trở về báo thù chứng minh cho mọi người thấy sức mạnh của mình và cũng là lấy lại cái tôi của mình.
Nhưng hắn cố đến đâu thì hồn thể của hắn cũng đang dần tan biến, lí trí cũng dần mất đi, không thể suy nghĩ quá nhiều lời để nói.
Chỉ là lúc này xung quanh hắn lại xuất hiện một tia sáng gì đó màu trắng như sữa, nó rất mỏng nên Thần Vũ hắn không về phát hiện ra.
Đột nhiên tia sáng trắng ấy cuốn một vòng làm hỏa diễm đang ồ ạt xông tới tan biến, nó chữa lành hồn thể của Thần Vũ xong nó cũng biến mất đi.
Còn hỏa diễm cảm thấy bị cản trở, làn hỏa càng tăng thêm nhiệt, lại xông tới.
Nhưng lần này bỗng hoả diễm tản ra ngừng thiêu đốt linh hồn Thần Vũ, cơn đau dừng lại làm cho Thần Vũ thở phào nhẹ nhõm, chưa kịp vui mừng thì hoả diễm lại một lần nữa bao quanh Thần Vũ nhưng nó không thiêu đốt hắn mà bao phủ hắn tạo thành như một cái kén, ở bên ngoài không thể nào cảm nhận được khí tức của hắn nữa.
Không bao lâu sau không gian yên tĩnh, Thần Vũ chậm rãi mở mắt ra, hắn phát hiện mình đang ở một nơi khác, xung quanh toàn là núi lửa dung nham còn bản thân hắn thì bay lơ lửng ở không trung.
Thần Vũ giật mình tưởng mình rơi xuống nhưng hắn vẫn cứ ở yên chổ cũ, cũng không di chuyển đi đâu được.
– Đây là đâu ??
Thần Vũ hốt hoảng thì Hỗn Độn Ma Viêm đột ngột xuất hiện trước mặt hắn nói.
– Đây là không gian liệt nham, bản thân ta tự tạo ra lúc buồn chán, ta đã suy nghĩ lại ..
ta sẽ không giết ngươi, nhưng ngươi sẽ phải ở lại chơi với ta .
– Ở lại ..
chơi với ngươi !
Thần Vũ không biết đây là tình huống gì, chỉ là hắn đang cảm thấy rất nôn nóng thôi.
– Nhưng …!nhưng ta còn có việc ..
ngươi có thể nào thả ta không?
– Ta không cần biết…….!ngươi phải …..ở lại đây…!với ta, nếu không ta sẽ….!lại…!thiêu đốt ngươi
Hỗn Độn Ma Viêm nói xong liền hoả diễm lại hừng ..hực xuất hiện.
Thần Vũ liền cuống cuồng lên nói.
– Ế ế….!có gì từ từ nói, hay chúng ta thương lượng nhỉ !?
– Nói nhiều vô ích !
Dù Thần Vũ ra sức thuyết phục nhưng bản thân Hỗn Độn Ma Viêm lạ còn quá nhỏ, không hề nghe lời.
– aizzz..
nói thiệt với ngươi ta còn rất nhiều việc phải làm, để ta kể cho ngươi.
Đây là cách cuối cùng của hắn ” kể khổ “.
…………………………………
– Ngươi muốn trở về……!báo thù !? Báo thù là gì ????
Hỗn Độn Ma Viêm sau khi nghe Thần Vũ nói vẫn quyết địng không thả Thần Vũ đi.
Bởi vì với nó không có gì quan trọng cả.
Tưởng chừng mọi việc đã hết cách thì hắn lại đột nhiên nhớ ra Hỗn Độn Ma Viêm linh trí vẫn còn là một đứa trẻ, vậy hắn chỉ cần dụ ngọt là được, nhưng cách này hắn không dám chắc nên đành liều.
– Tiểu Bảo bối à, hay là ngươi đi theo ta ra ngoài ta mua kẹo cho ngươi ăn ..!
Thần Vũ giở giọng điệu ra lại như một tên biến thái lại dụ dỗ trẻ con vậy, Tiểu Nguyên thấy cảnh này thì cũng chắc đành bất lực, không ngờ Thần Vũ có sở thích đáng sợ vậy.
Nhưng Thần Vũ hắn cũng vì nỗi khổ tâm thôi mà.
– Kẹo..
đó là gì thế? không hứng thú !
Nghe thế Thần Vũ càng khó khăn hơn nhưng vẫn cố.
Hắn nhớ lại Tiểu Nguyên đã từng nói dùng tử sắc hoả diễm để cho Hỗn Độn Ma Viêm ăn vậy có khi nào tên này thích ăn ….
– Hay là ngươi cho ta luyện hoá ngươi sau đó cho ta ra ngoài, ta sẽ cho ngươi nhiều hoả diễm để ăn được không.
Thần Vũ hồi hộp nói.
– Sao ! ngươi nói thật…!không gạt ta a ? chỉ cần cho ngươi luyện hoá là ta sẽ được ăn sao…
Hỗn Độn Ma Viêm sau khi nghe lời Thần Vũ giống như mất kiểm soát, nó bay khắp nơi vui mừng.
Còn Thần Vũ thì lại không biết nói gì cho phải, hắn cảm thấy mạng của mình như không bằng một bữa ăn a, cũng đúng Hỗn Độn Ma Viêm đã ngủ rất lâu nên hiện trạng của nó bây giờ rất đói, dù sao cũng là một đứa bé nên khi nghe ăn lại cuống lên.
– Được rồi làm ngay đi !
Hỗn Độn Ma Viêm cuối cùng cũng dừng lại, nhưng sự phấn khích vẫn không giảm, nó liền đen bổn nguyên chi hoả ra cho Thần Vũ luyện hoá.
Bổn nguyên chi hoả là trung tâm của mọi hoả diễm, có được nó các tu luyện giả mới có thể luyện hoá rồi điều khiển hoả diễm ấy, hoả diễm đã cuồng bạo, nhưng bổn nguyên của nó lại mạnh hơn gấp mười lần nên việc luyện hoá ít ai thành công đa số các luyện sư nhờ vào gia thế đứng sau hộ thuẫn nhờ cường giả để trợ giúp luyện hoá.
Nên khi Hỗn Độn Ma Viêm sau khi đưa bổn nguyên chi hoả Thần Vũ không dám đụng vào.
Hỗn Độn Ma Viêm thấy thế cuống quýt lên nói.
– Ngươi làm gì thế mau luyện hoá đi …!còn cho ta ăn nữa !
– Aizzz da…!Hỗn Độn Ma Viêm ngươi muốn ta chết hay sao vậy, bổn nguyên chi hoả của ngươi, ta chạm nhẹ vào thì cũng có thể thành tro rồi nói gì đến luyện hoá.
Thần Vũ hít vào một hơi nói ra.
– Việc này ta quên mất, cây trụ kia cũng từng nói cho ta bổn nguyên chi hoả của ta không bao giờ có ai luyện hoá được trừ một trường hợp, người đó luyện thành…..!Viêm thể.
– Viêm thể ? là gì thế ! làm sao ta có được.
Thần Vũ cũng không biết nói gì hơn hắn đã quên hỏi Tiểu Nguyên rằng cần làm gì, chỉ thuyết phục tên này đi theo hay luyện hoá.
Nhận ra vấn đề này Thần Vũ hối hận vạn lần khi không nghe tên Tiểu Nguyên nói.
Nhưng tình thế trước mắt hắn cũng chỉ đành im lặng.
Nghe tên Viêm thể Thần Vũ ngây ra không biết gì cả hắn đành hỏi.
– Viêm thể thì ngươi sẽ biết sau, bây giờ ta sẽ cho linh hồn ngươi vào núi lửa kia, ta sẽ dùng hoả diễm của mình cải tạo nhục thân của ngươi ở ngoài thành Viêm thể , nhanh đi !
Hỗn Độn Ma Viêm không quan tâm gì nữa nói xong, nó đưa Thần Vũ vào núi lửa trong khi Thần Vũ chưa kịp phản ứng thì mọi chuyện đã bắt đầu.
Thật sự Hỗn Độn Ma Viêm chỉ đúng một phần, viêm thể đích xác có thể giúp nâng cao khả năng luyện hóa bổn nguyên chi diễm, nhưng bổn nguyên của Hỗn Độn Ma Viêm thực tế đáng sợ hơn Tiểu Nguyên nghĩ, dù có luyện thành Viêm Thể thì cũng chỉ có thể luyện hóa một phần nghìn của bổn nguyên chi diễm của Hỗn Độn Ma Viêm mà thôi.
Nên Viêm Thể của Thần Vũ vô cùng đặc biệt là nó có thể thăng cấp nếu luyện hóa thêm bổn nguyên của Ma Viêm.
Đến khi Viêm Thể luyện thành thì đúng là Thần Vũ chỉ có thể luyện hóa một phần bổn nguyên, nhưng điều này đã phá đi xiềng xích giam giữ Ma Viêm, khiến nó rất vui.
Nó lưu ý Thần Vũ, bởi vì hắn còn quá yếu không thể nào chịu được nó nếu nó ở trong đan điền hắn, nên nó chỉ đưa một phần bản nguyên được luyện hóa vào, bản thân nó vẫn ở lại Hỏa giới, chờ ngày hoàn toàn thoát ra, và phần nhỏ bản nguyên đấy có thể câu thông với nó, có hỏa diễm liền có thể cho nó ăn qua đó.
– Nhà ngươi rất là may mắn đấy !
Tiểu Nguyên cũng phải khâm phục vận khí của Thần Vũ, hắn là người đầu tiên thu phục được Hỗn Độn Ma Viêm và có được viêm thể do chính Hỗn Độn Ma Viêm luyện.
Trên Thiên Tiên đại lục này, tồn tại rất nhiều luyện sư cấp bậc rất cao cũng có được hoả diễm có linh trí, những luyện sư đó nếu thu phục được hoả diễm thì cũng có thể luyện thành Viêm thể, Thần Vũ là một trường hợp ngoại lệ bởi vì hắn còn quá yếu không thể chịu được Hỗn Độn Ma Viêm nên cần Viêm thể trước.
Tiểu Nguyên cũng giải thích với Thần Vũ, hiện tại Hỗn Độn Ma Viêm còn yếu nên Viêm thể của hắn vẫn chưa thể gọi là trạng thái mạnh nhất.
Chỉ cần Thần Vũ cho Hỗn Độn Ma Viêm ăn thì Viêm thể sẽ được tôi luyện thêm và trở nên mạnh hơn.
Tiểu Nguyên cũng nói thêm công dụng của Viêm thể, công dụng chính của nó là có thể giúp Luyện sư có thể điều khiển hoả diễm một cách lô hoả thuần thanh.
Nhưng viêm thể của Thần Vũ đặc biệt, nó không chỉ giúp điều khiển lửa mà khi Hỗn Độn Ma Viêm thôn phệ hoả diễm thì thực lực của Thần Vũ cũng có thể tăng thêm.
Đây là chỗ nghịch thiên của Viêm thể Thần Vũ.
Thần Vũ nghe xong cũng phải trợn mắt há mồm, không ngờ vận khí của hắn lại lớn đến như thế.
Không giống như trước đây vận khí của hắn không gì đen hơn.
– Thế được rồi ngươi lo mặc đồ vào đi, rồi bắt đầu đánh thức Hồn lực của ngươi.
Thần Vũ nghe Tiểu Nguyên nói mới để ý quan sát cơ thể mình đang không mặc gì.
Nếu có người thì hắn sẽ xấu hổ chết mất.
– Việc đánh thức Hồn lực như thế nào, đợt này ta phải hỏi thật kĩ rút kinh nghiệm đợt vừa rồi với ngươi.
Qua đợt bán sống bán chết vừa rồi Thần Vũ không ngu gì lặp lại một lần nữa khi mình không hề biết gì.
– Việc đánh thức hồn lực rất dễ dàng.
Ngươi chỉ cần luyện hoá Thức Hồn Thảo sau đó dùng lực lượng đó du nhập vào linh hồn mình để trở thành Hồn lực bản nguyên như vậy sau này ngươi có thể tự sản sinh ra Hồn lực.
Nói thì nhanh nhưng thật ra việc du nhập vào và chuyển đổi thành Hồn lực bản nguyên thì rất là lâu.
Thần Vũ đã quen với việc chờ đợi rồi, thay đồ xong hắn lại ngồi xuống, lấy Thức Hồn Thảo ra bắt đầu làm theo những lời chỉ dẫn của Tiểu Nguyên.
Đúng như Tiểu Nguyên nói việc đánh thức nói thì dễ làm thì khó, việc đánh thức của Thần Vũ kéo dài tới hơn mười ngày.
Trong lúc Thần Vũ đánh thức Hồn lực thì trong thành lại xôn xao một chuyện khác.