Trận đấu kết thúc !
Thần Vũ chiến thắng chỉ bằng một đòn làm tất cả những người ở dưới và ở các bình đài khác cũng vậy, vô cùng ngạc nhiên.
Liền những tiếng bàn tán vang lên
– Tên đó là ai thế ? Còn tên đen thui đang nằm ở đằng kia nữa !?
– Tiếng nổ khi nãy là gì thế ?
– Hình như đó là một chiêu thức.
Với tiếng nổ đó chẵng lẽ là Trung giai võ kỹ !.
– Nếu vậy thì hắn phải có gia thế lớn đó !
Bỗng có một người hô lên
– Hắn….hắn là Thần Vũ ! Kia là Di Tần ..không thể nào.
Di Tần đã thua !
Tiếng kinh hô cũng thu hút hết hầu hết mọi người.
Tất cả liền di chuyển ánh mắt sang người kia, một số người quen biết nhận ra liền nói cho những người xung quanh.
Tất cả bạo loạn, một số không dám tin rằng Luyện Mạch Cảnh nhất trọng có thể bị đánh bại đến nỗi thảm hại đến thế này.
Thêm nữa khi đích xác được danh tính là Di Tần có kẻ vừa cảm thấy Thần Vũ như sắp gặp xui vì dám đắc tội cả Di Gia, một số thì vẫn bán tính bán nghi, còn lại thì một số ngậm miệng, cũng bởi vì những kẻ đó đã từng nói thực lực Thần Vũ chỉ là giả.
Dưới thực cảnh này, đích xác tận mắt chứng kiến, còn kẻ nào dám nói nữa.
Thần Vũ dần bước xuống bình đài trước ánh mắt bao người.
Cũng như vậy Thần Vũ đã trở thành một đối tượng trong vòng khảo hạch kế tiếp.
Nhưng bỗng nhiên Thần Vũ phun ra một ngụm máu, có lẽ việc khống chế Hỗn Độn Ma Viêm khó có thể thực hiện nhanh chóng được.
Tinh Ma Quân đứng dưới quan sát hết thảy, hắn tán thưởng nhưng không hiện ra mặt.
Sau khi thấy chiêu thức Tịnh Nộ Viêm Ma Hoàn của Thần Vũ, hắn xem như Thần Vũ đã trở thành đối thủ của mình.
Sau khi Thần Vũ đi xuống hắn cũng biến mất không một dấu vết.
Đợt khảo hạch thứ hai kéo dài không lâu nữa cuối cùng cũng đã kết thúc.
Số lượng tham gia chỉ còn dưới 1500 người.
Nhưng như đã từng nói, đợt khảo hạch thứ ba vô cùng khóc liệt và hung hiểm.
Trong Thanh Sơn Lâm còn có cả Yêu thú có thực lực như Ngưng Đan cảnh.
Nhưng số lượng chúng không nhiều và không thường ra ngoài, bởi vì chúng như chúa tể của Thanh Sơn Lâm.
Yêu cầu đợt khảo hạch thứ ba là săn bắt ma tinh ma thú.
Ma thú cửu tinh có thể chiến đấu với Luyện Mạch Cảnh đỉnh phong.
Còn ma tinh thì vô cùng giá trị, là dược liệu luyện đan giá trị tùy theo mức độ hiếm của Ma thú.
Thường thì nhất tinh Ma thú, ma tinh bằng 200 hạ phẩm linh thạch, nhưng nếu là ngũ tinh thì giá của nó bằng 2 vạn hạ phẩm linh thạch.
Cũng bởi vì trong ma tinh chính là toàn bộ căn nguyên của ma thú, nếu dùng luyện đan có thể tăng tỉ lệ thành công và tăng số lượng đan dược.
Hay trong Luyện binh khí đều dùng ma tinh Ma thú để tăng lên sức mạnh cho binh khí.
Trong vòng khảo hạch thứ ba nếu một kẻ có được số lượng ma tinh lớn thì sẽ trở thành mục tiêu săn bắt của tất cả người khác.
Nếu thực lực yếu thì bị giết là điều không tránh khỏi.
Nên số lượng vượt vòng khảo hạch thứ ba được dự đoán không quá 200 người.
Những kẻ như Tinh Ma Quân, Thiên Vương và một vài kẻ mạnh khác có thể nói như thông qua vì không thể có kẻ nào ngu ngốc tìm con đường chết của mình.
Sau khi kết thúc đợt khảo hạch thứ hai.
Các Chấp sự trưởng lão thông báo mười ngày sau sẽ bắt đầu đợt tiếp theo.
Thần Vũ cũng trở về Thái Thúy lâu.
Mục đích của Thần Vũ là vừa củng cố lại thực lực sau trận đấu vừa nhân cơ hội này Luyện Đan.
Chiêu thức Tịnh Nộ Viêm Ma Hoàn có thể nói là kỹ pháp tự tạo ra của Thần Vũ nhờ việc khống chế Hỗn Độn Ma Viêm.
Nhưng kích thước của viêm hoàn không lớn do khống chế Ma viêm rất khó.
Lúc đó sau khi tung ra Ma viêm, Thần Vũ chấn thương hồn lực không hề nhỏ, cả cơ thể cũng bị tác động không ít.
Do Ma viêm quá cuồng bạo và mạnh mẽ nên việc điều tiết lại cũng sẽ kéo dài.
Cũng bởi điều đó Thần Vũ quyết định nâng cao Hồn lực bằng việc luyện Tán Mạch Đan, nếu được Thần Vũ sẽ nâng cao Hồn Lực và điều khiển được Ma Viêm nhiều hơn một chút.
Đồng thời Thần Vũ hiện giờ vẫn còn quá yếu.
Dù là đỉnh phong Luyện khí nhưng với đối thủ như Thiên Vương dù sử dụng Tịnh Nộ Viêm Ma Hoàn phần thắng cũng chỉ là ba phần không hơn.
Không chỉ vậy Thiên Vương còn có gia tộc hộ thuẫn vô cùng vững chắc.
Chắn chắn cũng sẽ có Trung giai võ kỹ và vật hộ thân.
Nên hắn cũng cần một chiêu thức mới hoặc thứ gì đó mạnh hơn.
Phủ Thiên Thành của Thiên gia cũng vô cùng lớn.
Không thua gì Di Gia nhưng Thiên gia vẫn có phần ưu tú hơn về thiên phú linh căn.
Nên Thiên gia vẫn hơn Di gia về thực lực
Một đối thủ như thế Thần Vũ cần phải chuẩn bị kĩ lưỡng.
Không chỉ có Thiên Vương cần chú ý, những kẻ khác như Tinh Ma Quân, Lục Thực, Bạch Tử …!đều là những kẻ được chú ý trong Tộc hội lần này.
Đều có thực lực Luyện Mạch Cảnh.
Trong thời gian mười ngày, muốn đột phá, luyện đan cả võ kỹ là điều không thể nên Thần Vũ cần một phương pháp khác.
Việc đó hắn cũng không biết, theo như biết được thời hạn đợt khảo hạch thứ 3 kéo dài 15 ngày, có thể trong lúc đó Thần Vũ sẽ lợi dụng mà đột phá Luyện Mạch Cảnh để thêm phần thắng.
Nhưng chỉ như vậy vẫn chưa đủ, hắn vẫn chưa biết mình sẽ gặp rắc rối gì, việc học thêm một võ kỹ cũng là cần thiết.
Hoặc một ..binh khí !
– Nhà ngươi không cần nghĩ ngợi nhiều đến thế !
Tiếng Tiểu Nguyên bỗng nhiên cất lên xua đi sự chật vật của Thần Vũ.
– Ý ngươi là sao ?
Thần Vũ hỏi
– Việc ngươi khống chế được một phần Ma viêm ta cũng khá ngạc nhiên đấy, tên tiểu tử ngươi còn giấu cả ta được !
Tiểu Nguyên liền nói như trách móc.
Việc khống chế được như thế vô cùng nguy hiểm, nếu Thần Vũ không thể điều tiết thì phản phệ sẽ xảy ra.
Cũng may thay chấn thương không quá nghiêm trọng.
– Ta tạm thời bỏ qua cho tiểu tử ngươi.
Hiện tại ta nghĩ ngươi cần Luyện Đan trước để nâng cao Hồn Lực, để khi sử dụng chiêu thức ngươi sẽ giảm được phần nào chấn thương.
– Còn việc thứ hai ta nghĩ ta sẽ giúp ngươi tạo một binh khí.
Ngươi muốn thứ vũ khí gì..
?
Bỗng nhiên nói ra như thế làm Thần Vũ ngơ ngác một hồi lâu.
Dù hắn đã tính là muốn có một binh khí riêng để tăng tỉ lệ thắng.
– Ta muốn một binh khí như một cây thiết bổng được không !?
Tiểu Nguyên có chút ngạc nhiên về sự lựa chọn của Thần Vũ.
Đích thực Tiểu Nguyên cũng tính là cho Thần Vũ một vũ khí như là côn dù sao thì Hỗn Nguyên Trụ hắn vẫn mang hình dáng một cây côn bổng, cho Thần Vũ một binh khí dạng côn sẽ giúp hắn làm quen, nhưng thường theo lẽ phải là kiếm.
Vì kiếm được coi là vua binh khí, thay vì chọn một cây côn không có gì sắc bén.
– Tại sao ngươi lại chọn như vậy ?, ta nghĩ sẽ là kiếm hoặc thương gì đó chứ.
Tiểu Nguyên liền hỏi.
– Thật ra ta cũng đã muốn học kiếm hoặc thương, nhưng có lẽ trong thời gian tạp dịch, ta thường quét sân nên có lẽ ta quen dùng gậy hơn !
Tiểu Nguyên ngơ ngác trong chốc lát.
Tên Thần Vũ này có lẽ là một kẻ lạ thường, nếu dùng chổi quét sân chẳng phải là quen dùng thương, kích hơn sao, thế nào lại là côn.
Nếu biểu lộ được cảm xúc thì Tiểu Nguyên giờ đây đang cứng đờ.
– Thôi được rồi ta sẽ giúa ngươi tạo ra một cây gậy !, đúng hơn là một cây côn.
Thần Vũ thấy phấn khởi hẳn, có lẽ như đã giải quyết được phần nào nên hắn thấy nhẹ nhõm hơn.
Chắc tại vì đây là lần đầu tiên hắn phải suy nghĩ lo lắng cho một điều sắp tới.
So với khi xưa là một tên phế vật, hắn không biết mình nên trong đợi gì nữa.
– Vậy ngươi sẽ lấy nguyên liệu gì để luyện chế binh khí ?
Cũng như luyện đan cần dược liệu, thì luyện binh khí cần đến xương cốt của ma thú, hoặc huyền thiết.
Thường khi luyện khí các Luyện Sư sẽ thêm vào ma tinh để tạo ra thuộc tính của binh khí.
Nhưng Tiểu Nguyên nói hắn …không cần !
– Ta sẽ lấy xương của Độc Thủy Song đầu xà luyện chế.
Còn ma tinh của nó ta không cần.
Ta chỉ cần Hỗn Nguyên khí của ngươi là được !
– Hỗn Nguyên khí của ta !?
Thần Vũ vô cùng ngạc nhiên, không dùng ma tinh đồng nghĩa việc binh khí không hề có uy lực.
Mà dùng linh khí của chính mình luyện chế lại càng chưa nghe.
Thấy sự ngạc nhiên của Thần Vũ, Tiểu Nguyên thừa biết mình lại phải giải thích tiếp.
Cách luyện chế dùng linh lực đưa vào Binh khí rất ít kẻ nào làm được.
Bởi vì nó rất khó khi vừa điều khiển Hồn lực vừa điều khiển Linh Lực hỗ trợ.
Sỡ dĩ Tiểu Nguyên làm vậy cũng vì Thần Vũ.
Tên thật của Tiểu Nguyên là Hỗn Nguyên trụ, nó có kích thước rất lớn, nhưng nó cũng có thể thu nhỏ trở thành một món vũ khí có hình dáng như một cây côn.
Sau này Thần Vũ nếu có đủ thực lực, Tiểu Nguyên sẽ trở thành vũ khí giúp hắn trên con đường trở thành cường giả.
Tiểu Nguyên cũng có Hỗn Nguyên khí, đậm đặc gấp ngàn lần Thần Vũ.
Mỗi khi sử dụng hai luồng khí giao thoa, nếu không kiểm soát được sẽ trở nên hỗn loạn thậm chí Thần Vũ có thể mất mạng.
Nên Tiểu Nguyên vì Thần Vũ tạo ra binh khí mà sử dụng Hỗn Nguyên khí luyện chế cũng là vì muốn Thần Vũ làm quen với việc sử dụng Hỗn Nguyên khí.
Điều này cũng thấy được Tiểu Nguyên coi trọng Thần Vũ đến mức nào.
Bỗng nhiên Thần Vũ cảm thấy ấm áp trong tâm.
Chưa bao giờ hắn nhận được sự yêu thương hay một sự quan tâm, nó dường như khiến hắn chán ghét cuộc sống này.
Nhưng chỉ trong giây lát, mọi thứ như phai mờ đi, trong nội tâm Thần Vũ âm thầm cảm nhận được cuộc sống.
Và trong giây phút này đối với hắn Tiểu Nguyên là ngôi nhà của hắn !
– Bây giờ bỏ qua một bên chuyện này đi.
Chẵng phải ngươi cần Luyện Đan để trả nợ sao, cả việc nâng cao Hồn Lực nữa.
Việc Luyện Đan thì là Thần Vũ sẽ phải tự lo, trong lúc đó có lẽ Tiểu Nguyên sẽ luyện chế binh khí cho Thần Vũ.
– Ừm ! quyết định vậy đi.
Ta sẽ cố gắng luyện đan, để khi ngươi xong việc ngươi sẽ thấy thành quả của ta a!
Thần Vũ vô cùng hào hứng, nhưng trước đó hắn có lẻ cần phải tịnh dưỡng lại trước qua trận đấu trước đó.
Hắn ngồi trong phòng, tịnh tâm hấp thụ linh khí miệng đọc pháp quyết khiến tất cả linh khí đều chuyển thành Hỗn Nguyên khí.
Thái Thúy Lâu dù sao cũng là một nơi có tiếng, căn phòng đã được bố trí gần trăm viên hạ phẩm linh thạch và năm viên trung phẩm linh thạch.
Tất cả chúng tạo thành Tụ linh trận sơ cấp khiến căn phòng Thần Vũ có linh khí nhiều hơn bên ngoài, nên việc phục hồi cũng kéo dài không lâu.
Sau khi hồi phục xong Thần Vũ liền mang ra các dược liệu chuẩn bị luyện Tán Mạch Đan.
Luyện Tán Mạch Đan có tỉ lệ thành công vô cùng thấp, chưa tới 4 phần thành công.
Nên Thần Vũ chia dược liệu ra làm bốn phần, phòng trường hợp chưa có kinh nghiệm có thể thất bại.
Không chỉ khó ở việc dược liệu mà còn khó khi phải cố gắng khống chế cường độ ma viêm.
Với một kẻ mới nhập môn như Thần Vũ thì kết quả không mấy khả thi ….
Mặc kệ tất cả qua một bênh, Thần Vũ cố gắng tập trung vào việc luyện đan.
Hắn mở ra không gian trữ vật, lấy ra từ đó một cái đỉnh.
Thần Vũ có được chiếc đỉnh này cũng nhờ Tiểu Nguyên, chính Tiểu Nguyên đã cho hắn chiếc đỉnh.
Nó tên là Dung Tố Đỉnh.
Dù không biết công dụng chính xác, nhưng Thần Vũ biết có được đỉnh lô luyện đan có thể tăng được phần nào tỉ lệ thành công.
Không bại miễn thành công, Thần Vũ liền cho vào đỉnh lô phần dược liệu đầu tiên.
Thần Vũ dùng Hồn lực của mình khống chế Ma Viêm đưa vào đỉnh lô.
Bởi vì hai thuộc tính đối nghịch nên hắn phải cố gắng giữ yên được chúng.
Nhưng biến động xảy ra, hai dược liệu va vào nhau tạo chấn động cuồng bạo, làm Thần Vũ nhất thời mất kiểm soát phản phệ lại bị nội thương phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng Thần Vũ không hề dừng việc khống chế ma viêm.
Nhưng chỉ sợ việc xảy ra lần nữa, hắn không suy nghĩ liền tăng cường độ hoả diễm.
Lần này hai dược liệu không thể làm gì nữa, nhưng do khống chế ma viêm quá mức chịu đựng, Thần Vũ liền mất kiểm soát, ma viêm thiêu đốt hết tất cả dược liệu.
Ầm !
Đỉnh lô bị nổ, thất bại !
Quả nhiên là đan dược Hoàng Giai Trung cấp.
Với đẳng cấp bây giờ của Thần Vũ rất khó thành công.
Mặc dù chỉ là đan dược phẩm cấp thấp nhưng ở Ngũ Đại gia thành chỉ có Luyện Sư nhị phẩm có thể luyện được.
Mà các Luyện Sư chỉ có ở Vu Gia và Thanh Gia.
Họ kiêm những chức vụ như trưởng lão đến gia chủ trong gia tộc.
Bởi việc xung khắc hai thuộc tính cần Luyện Sư có kinh nghiệm và Hồn Lực cao để khống chế.
Nếu không nhờ Hỗn Độn Ma Viêm có sức nóng cực lớn, việc luyện hoá được cả hai dược liệu có lẽ sẽ rất lâu.
Cả việc khi nâng cường độ hoả diễm Thần Vũ hiện nay vẫn chưa chịu được.
Nhưng Thần Vũ không thể bỏ cuộc.
Cuộc sống mới của hắn mới chỉ bắt đầu, hắn không thể một việc như thế làm mất ý chí của hắn.
Trong cuộc sống mới này hắn muốn mạnh lên, hắn muốn khám phá thế giới, muốn …!tìm kiếm lại thứ hắn đã mất từ lâu, danh dự, niềm vui….! Và cả gia đình.
Tiểu Nguyên hắn xem là một ân nhân cũng là một gia đình của hắn.
Nên dù chuyện gì hắn cũng sẽ làm để mạnh hơn.
Thông suốt một vài điều, Thần Vũ liền đem ra phần dược liệu thứ hai cho vào đỉnh lô.
Lại tiếp tục luyện hoá.
Nhưng lần này Thần Vũ tách riêng hai gốc dược liệu, luyện hoá từng cái.
Đợt này hắn từ từ khống chế cường độ hoả diễm tăng lên để không bị phản phệ.
Mọi việc đều dễ dàng, sau đó đợi hai phần dược liệu đã bị luyện hoá.
Thần Vũ liền cho chúng dung hợp lại với nhau.
Nhưng cũng như lần trước, Thần Vũ nhanh chóng tăng lên cường độ hoả diễm.
Độ hai canh giờ sau, mọi việc rốt cuộc cũng có chuyển biến.
Hai gốc dược liệu chịu sự dung hợp, bắt đầu hiện lên là một màu hồng.
Đan hương khắp phòng làm Thần Vũ hết sức vui mừng.
Tiểu Nguyên đã từng nói với hắn rằng Hỗn Nguyên khí vô cùng đặt biệt, nếu có thể cho vào trong lúc Luyện Đan sẽ có thể tạo ra hai khoả đan dược thậm chí cả hiệu quả cũng tăng cường.
Nhưng khi hắn chuẩn bị đưa vào thì một chuyện xảy ra.
Hắn đã tốn quá nhiều Hồn lực vì chỉ mới thức tỉnh.
Thần Vũ đột ngột ngất xỉu.
Lại thất bại một lần nữa !
Bất tỉnh gần một ngày Thần Vũ mới chịu tỉnh lại.
Hắn phát hiện hai gốc dược liệu đã hỏng hết.
Thần Vũ tiếc nuối khi đã gần thành công, nhưng hắn cũng vui mừng khi đã biết được cách Luyện Đan.
Kiểm tra qua một lần thân thể mình.
Thần Vũ phát hiện tất cả đã hồi phục lại hắn liền chuẩn bị phần dược liệu thứ ba thì nhớ ra một thứ
– Đây là lần đầu tiên sử dụng, có lẽ nó sẽ giúp đỡ được phần nào.
Viểm Thể ! Khởi !
Thần Vũ nhớ ra hắn vẫn còn có Viêm Thể có thể giúp đỡ trong việc khống chế ma viêm.
Hắn không ngần ngại gì liền tiếp tục.
Tròn căn phòng Thần Vũ vẫn ngồi đó tiếp tục luyện đan.
Các Tiểu Nhị trong Thái Thúy lâu đã từng lên xem chuyện gì xảy ra vì có người ở kế bên nói rằng căn phòng đó quá nóng họ không thể chịu được.
Khi các Tiểu Nhị lên kiểm tra có kẻ xui xẻo lỡ tay chạm vào, cả cánh tay đã bị thiêu cháy.
Từ đó không ai dám bén mảng đến đó.
Nhưng thông tin truyền đi vô cùng nhanh chóng tới cả tai của các trưởng lão Ngũ Đại gia tộc.
Nhưng lúc đầu họ không quan tâm lắm đến lúc có kẻ nói ngửi thấy đan hương từ trong đó.
Cả thành trì đã xảy ra phong ba chỉ vì muốn chứng thực.
Nhưng kẻ tham gia nhiều nhất đó là Vu Gia và Thanh Gia.
Bởi vì có một Luyện Sư khác trong thành nhưng không phải là người của họ.
Ra mặt trong chuyện này là các Trưỡng lão của hai gia tộc.
Họ cử người lên xác định mùi hương của đan dược.
Bởi vì nếu là một Luyện Sư mạnh mẽ sẽ có hậu quả khôn lường.
– Dạ bẩm báo các trưởng lão, mùi hương được xác định là Tán Mạch Đan -Hoàng giai trung phẩm !
Trong một đài trưởng lão cả hai gia tộc đang ngồi đối diện thì một kẻ xông vào bẩm báo, khi nghe xong các Trưởng lão vô cùng ngưng trọng liền xuất thân chứng thực.
Nhưng kết quả không thể khác hơn.
Luyện được Tán Mạch Đan đồng nghĩa là một Luyện Sư mạnh mẽ và không thua gì các trưởng lão, có thể đến tầm của Gia chủ của hai gia tộc.
Họ rất muốn phá cửa xông vào nhưng kì lạ sức nóng quá khủng khiếp, đến cả họ cũng chưa chắc đã chịu được.
Chỉ còn một cách các trưởng lão cử người quan sát theo dõi.
Nếu phát hiện điều gì liền bẩm báo.
Bảy ngày trôi qua nhưng chưa thấy hiện tượng gì.
Chỉ có người bẩm báo nhiệt độ đã giảm đi một nữa.
Nhưng không có kẻ nào dám bén mảng đến.
Đến tối hôm đó, bỗng nhiên xảy ra một tiếng nổ lớn.
Cả Thái Thúy lâu nổ tan tành nhưng may mắn không có ai bị thương.
Sự việc liền được bẩm báo cho các trưởng lão.
Nhưng khi đến nơi mùi đan hương đã biến mất.
Cũng không tìm thấy kẻ cần tìm.
Các trưởng lão vô cùng tức giận liền cho người truy bắt.
Thần Vũ đã trốn thoát !?