Sau sự việc tối ngày hôm qua.
Cả thành đã trở nên nhốn nháo bởi vì sự truy đuổi của Vu Gia và Thanh Gia.
Các đội được cử đi khắp thành nhưng không thể tìm thấy được Thần Vũ.
Nên các trưởng lão đành phải trở về đợi tin.
Khuôn mặt của các trưỡng lão vô cùng ngưng trọng.
Bởi vì sự việc lần này nếu gia chủ biết được bọn họ sẽ bị khiển trách nặng nề, nên họ âm thầm giấu đi chuyện này đợi bắt được tên Luyện Sư kia sẽ thông báo.
Tính chất trong chuyện này vô cùng nghiêm trọng.
Như đã biết Tán Mạch Đan rất khó luyện thành được.
Để luyện được thì chỉ có các Trưởng lão đến Gia chủ.
Nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một kẻ có thể luyện được, lại còn là một kẻ bí ẩn.
Chưa kể cả việc sức nóng đó có thể là một kẻ có thực lực siêu cường.
Bấy nhiêu đó thôi cũng đã khiến các trưởng lão lo lắng ngày đêm.
Các trưởng lão cũng đã hỏi người quản lí tửu lâu xem ai là người thuê căn phòng đó, nhưng sức nổ lớn đã làm cho sổ sách cháy rụi, không thể biết là ai.
Trong khi các trưởng lão bàn tán và lo lắng cho việc đó thì ở trên một con đường vắng Thần Vũ đang đi tới Tích Nguyệt Hoàng thương hội.
Như đã hứa trước đó hắn đồng ý dùng ba viên Tán Mạch Đan để trả cho Hoàng Vẫn Thiên như tiền bồi mua dược liệu.
Dù biết Tán Mạch Đan có thể hơn cả số tiền Thần Vũ cần trả, nhưng hắn vẫn làm.
Bảy ngày luyện đan đó với hai phần dược liệu còn lại.
Thần Vũ may mắn thành công và có được bốn khoả Tán Mạch Đan.
Một viên dành cho hắn để đột phá.
Còn lại hắn sẽ đưa Hoàng Vẫn Thiên.
– Tiểu Nguyên này, tại sao khi ta sử dụng Viêm Thể với Hỗn Độn Ma Viêm lại gây ra sức nóng như thế ?
Dù trong lúc luyện chế nhưng chuyện bên ngoài hắn vẫn biết.
Hắn đã vô cùng ngạc nhiên.
– Đó là do khi ngươi sử dụng Viêm Thể ngươi biến thành như một hoả diễm thực sự.
Cộng hưởng với cả Ma Viêm tạo ra nhiệt độ vô cùng lớn !
Tiểu Nguyên trong suốt bảy ngày hắn vừa luyện binh khí vừa quan sát Thần Vũ, nên cũng biết được chuyện gì xảy ra.
Cũng chính nhờ Tiểu Nguyên mà đêm qua Thần Vũ mới trốn thoát được khỏi đám trưởng lão của Vũ và Thanh Gia.
– Vậy chẳng phải ta chỉ cần Sử dụng Viêm Thể là ta có thể thắng hết đám kia rồi sao !?
Thần Vũ nghĩ nếu không ai cấm hắn sẽ có thể chiến thắng đợt khảo hạch thứ ba này dễ dàng.
Nhưng Tiểu Nguyên liền nói
– Ngu ngốc ! đó chỉ là sự kết hợp khi Luyện Đan mà thôi, nếu dùng khi chiến đấu ta nghĩ ngươi có thể dùng được một lần là cùng.
– Trong lúc ngươi Luyện Đan chính ta đã bổ sung linh khí cho ngươi duy trì Viêm Thể đấy ! Nếu không thì ngươi lại thất bại không biết bao nhiêu lần.
Hiểu rõ sự việc nhưng khi Tiểu Nguyên nói ra làm Thần Vũ có chút thất vọng.
Nhưng đúng vậy hắn biết mình sẽ không làm được nếu thiếu Tiểu Nguyên.
Khi gần cạn kiệt linh khí Thần Vũ nghĩ mình sẽ thất bại thì bỗng nhiên từ trên cánh tay phải của hắn truyền tới một lượng lớn Linh khí.
Thần Vũ liền biết đó là Tiểu Nguyên giúp đỡ mình.
Hắn vô cùng cảm kích.
Thật ra Thần Vũ có thể sử dụng Viêm Thể xem như đòn quyết định, nhưng việc đó sẽ thu hút cường giả tới.
Thần Vũ vẫn còn quá yếu để chống lại được.
Đây cũng là Tiểu Nguyên lo cho Thần Vũ không cho hắn sử dụng.
– Aizzzz…!Nhưng cũng chúc mừng ngươi đã đột phá lên Luyện Sư Nhất Phẩm.
Chuyện đó tạm thời Tiểu Nguyên không nhắc đến nữa.
Nhờ luyện Tán Mạch Đan Thần Vũ hiện nay đã đột phá lên Luyện Sư nhất phẩm hay còn gọi là Luyện linh sư.
Bởi vì từ nhất phẩm đến tam phẩm phàm đều gọi là Linh để phân biệt được cấp độ Hồn lực.
Coi như là tiên liệu trước thành công của Thần Vũ nên Tiểu Nguyên mới tạo ra một món binh khí cho hắn.
Cánh tay phải của Thần Vũ đột nhiên sáng lên, xuất hiện trên đó là một cây côn dài 2 thước, bạch sắc đôi khi trên đó xuất hiện những cổ tự đa sắc như Hỗn Nguyên Khí của Thần Vũ.
Nhìn nó vô cùng uy lực.
– Đây coi như là món quà đầu tiên ta tặng ngươi.
Tiểu Nguyên nói.
Thần Vũ nghe được dường như trong đó như có cả nụ cười.
Hắn cảm kích vô cùng, cảm thấy ấm áp trong lòng khi nhận được sự quan tâm.
Hắn tự hỏi đây có thể gọi là một gia đình không.
Nếu đúng vậy hắn quyết phải giữ nó dù trả giá bao nhiêu.
Chứng kiến Thần Vũ vui mừng Tiểu Nguyên cũng chả biết nói gì.
– Ta tạm đặt tên nó là Huyền Mãng Tinh Côn – Trung cấp binh khí, thậm chí có thể là Thượng cấp binh khí
– Đầu tiên ngươi cần nhỏ máu hình thành ấn ký nhận chủ mới có thể sử dụng được, bởi vì nó được làm ra có sự bổ trợ của Hỗn Nguyên khí bản thân ngươi hình thành liên kết nên ngươi có thể thu nó vào đan điền hay thức hải tùy tâm lấy ra.
Là người khác hầu hết là cất trong trữ vật giới chỉ.
– Cái tên thật được ! Thì ra còn phải nhỏ máu nhận chủ.
Nghe theo ngươi vậy.
Thần Vũ cảm thấy tên của binh khí này khá là hay.
Nên hắn lập tức nhỏ máu nhận chủ, sau khi hoàn thành hắn có thể thu vào trong thức hải để tùy tiện mang ra cũng dễ hơn.
Thần Vũ đột nhiên nhớ lại những cổ tự trên thanh côn.
Và cảm giác được linh khí thân thuộc không khác gì Hỗn Nguyên khí tồn tại trên đó.
Hắn liền hỏi.
– Đúng là ngươi đã truyền Hỗn Nguyên khí của ta vào Huyền Mãng Tinh côn !
– Đúng vậy ! ta làm vậy để ngươi có thể rèn luyện điều khiển Hỗn Nguyên Khí thuần thục hơn mà thôi !
Tiểu Nguyên giải thích cho Thần Vũ rõ hơn.
Hỗn Nguyên Khí vô cùng cuồng bạo và mạnh mẽ.
Trong thời gian tiếp theo Thần Vũ sẽ phải dựa vào nó nhiều hơn.
Nên hiện tại Tiểu Nguyên nghĩ ra một cách là cho Thần Vũ tiếp xúc với Hỗn Nguyên khí nhiều hơn.
Chưa kể việc Huyền Mãng Tinh Côn được Tiểu Nguyên tạo ra nặng hơn 200 cân, sẽ giúp Thần Vũ rèn luyện nhục thể khi mang trên người.
Còn có cả Hỗn Nguyên khí, uy lực của Huyền Mãng Tinh Côn có thể phá nát cả ngọn núi một cách dễ dàng.
Như vậy phần thắng của Thần Vũ cũng sẽ tăng lên.
– Cám ơn ngươi, Tiểu Nguyên.
Trong lòng Thần Vũ có rất nhiều thứ muốn nói, nhưng không biết tại sao hắn chỉ có thể thốt ra như vậy.
Tiểu Nguyên im lặng một hồi cuối cùng cũng nói :
– Không cần, sau này ngươi cũng sẽ giúp ta.
Phần này chỉ xem là chút ít !
Thần Vũ nghe vậy cũng không nói gì thêm.
Hắn tiếp tục chạy đi tới Tích Nguyệt Hoàng thương hội.
Trên đường đi hắn phải tránh né sự truy lùng của hai gia tộc.
Nhưng hắn cũng bị phát hiện vài lần trong đó.
Nhưng những kẻ đó không hề biết Thần Vũ là kẻ đã Luyện Đan trong Thái Thúy lâu, nên bọn chúng không thể bắt được.
Nhưng chúng vẫn tra hỏi rất gắt gao, thậm chí chúng dùng cả Hoả Ấn để khảo sát.
Hoả Ấn là một bảo vật có khả năng cảm ứng các loại hoả diễm.
Nó thường được các Luyện Sư hay các môn phái lớn dùng để tìm kiếm các loại hoả diễm mạnh mẽ.
Số lượng Hoả Ấn không ít nhưng cũng không nhiều thậm chí đẳng cấp không cao, nếu phẩm chất cao thì được coi là chí bảo các môn phái, chuyên dùng để chiêu mộ Luyện Sư.
Những đội truy sát Thần Vũ, mỗi đội đều có một Hoả Ấn.
Nhằm người nào có cảm ứng với hoả ấn đều bị bắt về tra khảo.
Nhưng trong thành này kẻ có được hoả diễm ngoài Vu gia và Thanh Gia cũng không có bao nhiêu.
Nhưng lúc chúng dùng Hoả Ấn kiểm tra Thần Vũ thì Hoả Ấn không hề phản ứng.
Nên chúng đành bỏ qua và rời đi.
Hoả Ấn không hề phản ứng với Thần Vũ vì Hỗn Độn Ma Viêm không hề tồn tại trong cơ thể Thần Vũ.
Mặc dù đã luyện hoá Hỗn Độn Ma Viêm.
Nhưng cơ thể của Thần Vũ vẫn chưa chịu nổi nên hiện tại Ma Viêm ở trong một không gian khác.
Khi nào Thần Vũ gọi nó sẽ xuất hiện.
Nơi Ma Viêm ở gọi là Hoả Thứ Nguyên.
Một dị vị diện đến cả Tiểu Nguyên cũng khó quản.
Hiện tại thì Thần Vũ chỉ mới luyện hóa được một phần nhỏ bổn nguyên chi hỏa của Hỗn Độn Ma Viêm thôi, dù là vậy thì thần vật như Ma Viêm cũng không thể bị phát hiện bởi hỏa ấn tầm thường được.
Sau khi rời đi Thần Vũ tiếp tục đến Tích Nguyệt Hoàng thương hội.
Trên đường đi hắn không hề gặp đội truy sát nào nữa nên khá là thông thả.
Sau nửa canh giờ, cuối cùng hắn cũng tới nơi.
Lần này Thần Vũ không cần chờ đợi, vì trước khi hắn tới Hoàng Vân đã chờ đợi từ sớm rồi.
Hắn đoán là thông tin đan hương Tán Mạch Đan đã tới tai của họ rồi.
Hoàng Vân đứng đó chào đón Thần Vũ bằng một nụ cười cực kì xinh đẹp rồi dẫn hắn vào gặp Hoàng Vẫn Thiên.
Trong đình viện Hoàng Vẫn Thiên ngồi đó như chờ hắn từ trước.
– Có lẽ như ngươi đã thực hiện được lời hứa rồi.
Thần Vũ được mời ngồi đối diện với Hoàng Vẫn Thiên.
Nghe ông ta hỏi Thần Vũ chỉ biết cười nhẹ nói
– Vận khí tốt mà thôi.
– Vận khí thường cũng là một phần thực lực a.
Nhưng để ngươi thực hiện lời hứa đó mà bị truy nã, bọn ta cũng có phần trách nhiệm.
Hoàng Vẫn Thiên điềm tĩnh nói.
– Việc đó không cần nhọc công lo lắng.
Đây là ba khoả Tán Mạch Đan coi như là tiền dược liệu.
Thần Vũ không biết mang từ đâu ra một bình ngọc.
Từ trong đó đan hương Tán Mạch Đan toả ra nồng nặc.
Sau khi xác định được đúng là Tán Mạch Đan, dù là nghe nói hay chứng kiến Hoàng Vẫn Thiên vẫn có chút khá ngạc nhiên.
Mới tuổi còn trẻ thế này, nhưng đã có thiên phú luyện đan như vậy.
Hoàng Vẫn Thiên vô cùng muốn lôi kéo hắn.
– Quả nhiên là kì tài hiếm thấy.
Nếu được ta sẽ cho ngươi bất cứ thứ gì ngươi muốn, nếu ngươi vào thương hội của ta.
Bỗng nhiên Hoàng Vẫn Thiên buông ra lời lôi kéo.
Quả thật đây là một điều kiện vô cùng có lợi mà bao kẻ mong muốn.
Được chính Thương Chủ coi trọng và chiêu mộ.
Bao nhiêu tài liệu tu luyện trân quý đều có thể có được.
Con đường phía trước sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng Thần Vũ không hề chấp nhận.
Bởi vì hắn không muốn có sự khống chế, hắn muốn tự do.
So với quyết định của Thần Vũ, Hoàng Vẫn Thiên cũng có chút tiếc nuối nhưng đành vậy.
Đang chuẩn bị tiễn Thần Vũ đi thì Thần Vũ lại nói
– Trước khi đi ta muốn nhờ thương hội đấu giá hộ ta một thứ.
– Đấu giá, ngươi chắc chứ ?
Thần Vũ liệu muốn làm gì chắc chỉ có Tiểu Nguyên biết được.
Hoàng Vẫn Thiên đành sai người thông báo cho Hoàng Vân.
Trong Tích Nguyệt Hoàng thương hội, Đấu giá luôn diễn ra hằng ngày với những món bảo vật hiếm có.
Có cả sự tham gia của Ngũ Đại Gia tộc.
Đợt này Thần Vũ muốn đấu giá hai khoả đan dược tên là Hồi Linh Tán – Hoàng Giai sơ cấp.
Hai khoả đan dược được Thần Vũ luyện ra sau khi luyện Tán Mạch Đan.
Với mục đích chính là kiếm tiền.
Việc này thì Tiểu Nguyên cũng không biết phải nên nói gì với tên không có tiền đồ này đây.
Thật ra hồi linh tán không có gì đặc biệt nhưng Thần Vũ đã làm cho nó trở nên khác lạ.
Công dụng của nó là đề thăng thực lực trong vòng nửa canh giờ.
Nhưng chỉ tác dụng khi ở cấp độ Luyện Khí mà thôi.
Đề thăng có thể đến cửu trọng Luyện Khí.
Nhưng hậu quả sau khi sử dụng chính là suy nhược vài ngày.
Khi luyện đan Thần Vũ đã cho vào hai viên ma tinh của Độc Thủy Song đầu xà.
Làm đan dược sinh ra dị biến.
Giờ đây thực lực có thể đề thăng tới Nhị Trọng Luyện Mạch cảnh.
Và hậu quả giảm đi chỉ còn phải chịu suy nhược ba canh giờ.
Đến Hoàng Vẫn Thiên cũng không hề biết có một chuyện như thế có thể xảy ra.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, đan dược của Thần Vũ cũng đã được đăng ký lên đấu giá.
Hắn được Hoàng Vân sắp xếp một chổ khá xa khán đài, cũng là do hắn muốn thế.
Thêm cả hắn đã mặc vào một bộ hắc bào nhằm để không ai chú ý đến hắn.
– Hỡi tất cả các vị ở đây.
Phá Ma Thương đã được đấu giá 20 vạn hạ phẩm linh thạch cho Vương gia !
– Tiếp theo tôi xin đấu giá một món mà có lẽ Vu Gia và Thanh Gia các vị đây sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Dưới khán đài, một người đàn ông trung niên đứng đó nói lên.
Không ai khác hắn là người chịu trách nhiệm cho đợt đấu giá lần này, ông ta tên là Kỹ Chân.
Dù thực lực không cao nhưng nếu có thể đại diện cho thương hội như thế thì sao có thể là kẻ đơn giản.
Nên tiếng nói của ông ta không ai có ý kiến.
Xung quanh khán đài vô cùng đông đảo người đến đấu giá.
Có 5 khu vực vô cùng đặc biệt to lớn hơn những chỗ khác.
Chắc chắn không gì khác ngoài Ngũ Đại Gia tộc.
Còn Thần Vũ ngồi trong một gốc tối quan sát hết thảy.
– Đây là một món vừa được đăng ký.
Từ một……Luyện Sư thần bí.
Lời nói vừa dứt cả khán đài đều vô cùng ngạc nhiên bởi vì còn có kẻ khác đấu giá đan dược ngoài hai gia tộc lớn kia.
Riêng hai nhà Vu gia và Thanh gia liền ai nấy đều vẻ mặt ngưng trọng.
Bởi vì sau khi nghe người họ nghĩ đến đầu tiên là kẻ đã gây ra vụ nổ trong Thái Thúy Lâu, cũng là một Luyện Sư thần bí.
Họ suy đoán đó là cùng một người.
Chuyện này là do Hoàng Vẫn Thiên biết trước nên đã căn dặn kín tiếng.
Nhưng họ không thể hô mưa gọi gió ở trong thương hội này vì đây không phải nơi họ có thể đùa được.
Nên bọn họ đành tạm thời yên hơi lặng tiếng.
– Dù chỉ là Hoàng Giai sơ đẳng.
Nhưng nó sẽ khiến mọi người ngạc nhiên.
– Hai khoả Hồi Linh Tán giá khởi điểm 5000 hạ phẩm linh thạch.
Nghe là Hồi Linh Tán cả khán đài đều cười ầm lên.
Còn có một vài kẻ ngu ngốc đứng lên nói.
– Ngươi lừa ai chứ, ở đây ai mà không công dụng của Hồi Linh Tán ?
– Thời gian hiệu dụng rất ngắn nhưng hậu quả lại rất lâu.
Nó như là phế phẩm mà các ngươi lại khởi điểm 5000 linh thạch !?
– Đúng vậy !
– Dù là một linh thạch bọn ta cũng không hề mua !
– Tiếp đi, đấu giá món khác đi !
-….
Từng kẻ đứng lên la lối.
Kỹ Chân đứng đó không nói gì chỉ nhếch miệng cười.
– Nếu các vị nghĩ nó chỉ là hai khoả Hồi Linh Tán bình thường thì các vị đã sai lầm rồi.
– Đích xác Hồi Linh Tán là đan dược phế phẩm.
Nhưng bọn ta không bao giờ buôn bán thứ phế phẩm.
– Bọn ta cam đoan đã kiểm tra chính xác rằng.
Hai viên Hồi Linh Tán này tác dụng phụ rất ít hoặc gần như là không có.
Và công dụng của chúng đã tăng lên có thể nói là Hoàng Giai trung phẩm đan dược !
Bỗng tiếng cười rộ lên mất đi, những kẻ la lối khi nãy cũng phải câm miệng lại.
Tích Nguyệt Hoàng thương hội có lịch sử lâu đời và rất uy tín.
Nên khi họ đã khẳng định thì không có cái gì gọi là sai.
Cả khán đài yên lặng trong chốc lát đến khi một kẻ đứng lên và ra giá 1 vạn hạ phẩm linh thạch.
Tiếp theo đó càng nhiều kẻ trở nên điên cuồng ra giá cao hơn.
Đến khi giá của hai khoả đan dược lên tới 12 vạn linh thạch thì mới dừng lại.
Mà kẻ ra giá đó không ai khác là Thanh Gia.
Hai gia tộc hợp tác với nhau đồng ý mỗi bên một khoả.
Bởi vì đây là việc hệ trọng, nếu để khoả đan dược này truyền ra ngoài sẽ làm mất uy tín của hai gia tộc.
Nên bọn chúng phải cắn răng chịu đựng, đợi khi buổi đấu giá kết thúc bọn chúng sẽ liền truy tung tích của Luyện Sư thần bí.
Còn Thần Vũ thì đang vui sướng trong một gốc tối vì đan dược của hắn lên được giá ngất ngưởng như thế.
Lúc trước được một hay hai viên linh thạch là hắn đã mừng lắm rồi.
Giờ đây hắn đang như điên cuồng trong đống tiền ở góc khán đài.
Tiểu Nguyên thấy thế chỉ có thể nói
– Ham tiền đến ngu muội là đây.
Không biết ta có nhầm lẫn không nhỉ khi chọn tên này không nhỉ !?
Sau khi Thanh Gia đưa linh thạch Thần Vũ liền rời đi ra phía sau sàn đấu giá nhưng không cho ai biết.
Sau khi nhận linh thạch hắn liền quay lại chỗ cũ.
Bởi vì hắn muốn thử xem có thứ gì đó vừa mắt hắn không.
Mọi thứ thật sự không như trông đợi, rất nhiều bảo vật qua tầm mắt hắn.
Nếu là võ kỹ thì không hợp với hắn, nếu là đan dược thì quá số tiền hắn có được, nếu là binh khí thì hắn không cần.
Hơn 20 bảo vật đã được đấu giá Thần Vũ chỉ mua được Loạn Dương Quyền- Trung giai võ kỹ với giá 2 vạn linh thạch.
Ngoài võ kỹ đó ra thì hắn vẫn không mua được gì cả.
Thần Vũ mua nó cũng là do hắn muốn có một món võ kỹ khác khi chiến đấu.
Thay vì ngay sử dụng ngay Tịnh Nộ Viêm Ma Hoàn làm hắn rút hết cả linh khí.
Ngay khi đó hắn sẽ bị những tên khác giết.
Rốt cuộc khi hắn chán nản chuẩn bị rời đi thì Kỹ Chân liền công bố bảo vật tiếp theo làm Tiểu Nguyên vô cùng hứng thú liền kéo Thần Vũ lại.
– Tiếp theo đây tôi xin đấu giá Ma Tinh Cửu Giai mà chúng tôi lấy được từ…!Tử Kim Sư Hổ !
– Kèm theo đó là một mảnh tàn đồ bí ẩn mà chúng tôi tìm được.
Dù không thể biết được ở đâu, nhưng dao động linh khí trên mảnh tàn đồ này vô cùng mạnh.
Có thể là trên cả cường giả Hoá Hư cảnh để lại.
Có thể là ẩn chứa huyền cơ.
Quả là một tin tức chấn động.
Giờ đây cả sàn đấu giá đã không thể ngồi yên được nữa.
Mà hàng ngàn kẻ đứng lên thèm khát món bảo vật này.
Sức hút của cả hai thứ này không thể là nhỏ.
Nhất là ngũ đại gia tộc sau khi nghe thì dường như họ đã chuẩn bị hết vốn liếng họ có được để mua hai món bảo vật này.
Ma Tinh của Tử Kim Sư Hổ vô cùng mạnh mẽ và rất quý giá.
Còn mảnh tàn đồ kia sau khi nghe Kỹ Chân tuyên bố có thể là cường giả trên cả Hoá Hư Cảnh để lại sút hút đã không hề nhỏ.
Cả năm gia chủ của Ngũ Đại Gia tộc đã là Hoá Hư Cảnh nhất trọng rồi.
Trên cả đó thì họ không biết là gì nên cả khán đài bây giờ đang chờ giá khởi điềm của hai món bảo vật này.
Thần Vũ ngồi góc kia cũng đã bắt đầu vô cùng rung động.
Tiểu Nguyên liền nói với hắn.
– Ma tinh thì không có gì đáng nói, nhưng mảnh tàn đồ kia có thể là thứ quý giá thật sự.
– Thật không ! Vậy thật sự có cảnh giới trên cả Hoá Hư Cảnh !?
Thần Vũ ngạc nhiên hỏi.
– Trên Hoá Hư cảnh chính là sự bao phủ của Phân Thần Kỳ, một tồn tại có lẽ là vị thần đối với những kẻ ở đây.
Mảnh tàn đồ đó ta không biết là nơi đâu.
Nhưng tên kia nói đúng nó có linh khí trên Hoá Hư Cảnh.
Con mắt Thần Vũ liền sáng rỡ, nhưng hắn liền nhận ra sự khó khăn trong đó.
Số linh thạch trong người hắn chắn chắn không thể cạnh tranh với các gia tộc khác.
Mà không chỉ có hắn muốn mảnh tàn đồ đó mà còn có 5 đại gia tôc và hàng nghìn kẻ khác.
Nếu muốn cướp được từ tay họ là chuyện không thể !
– Lần này ta sẽ giúp ngươi.
Tạm thời ngươi cứ quan sát xem kẻ nào ra giá lớn nhất.
– Tiếp theo đó ta và ngươi sẽ cướp của chúng !
Cướp !?
Thần Vũ giật mình hỏi
– Đúng vậy xem như lần này ngươi sẽ biết thế nào là thực lực vi tôn.
Giọng nói của Tiểu Nguyên bỗng nhiên khiến Thần Vũ cảm thấy sợ hãi.
Kỹ Chân phía dưới sau khi thấy mọi người chuẩn bị xong liền hô.
– Giá khởi điểm 5 vạn linh thạch !