Sau khi Hỗn Nguyên khí bạo tạc, cuối cùng Thần Vũ cũng tu luyện xong pháp quyết.
Thần Vũ đứng dậy sửa sang lại quần áo, sau đó cảm nhận cơ thể cảm thán nói :” Quả nhiên Hỗn Nguyên khí đặc biệt, ta cảm thấy trong cơ thể như có một lực lượng cuồng bạo ẩn giấu bên trong sự tĩnh lặng vậy, theo như ngươi nói vậy chắc ta có thể chiến đấu với cả luyện mạch cảnh tam trọng đúng không ?”
” Không sai, với lực lượng của ngươi bây giờ đó là chuyện nhỏ, Hỗn Nguyên khí còn có thể mang đến cho ngươi nhiều thứ khác nữa, cụ thể bây giờ ngươi hãy tập trung một lượng Hỗn Nguyên khí lại một chỗ đi ” Tiểu Nguyên trả lời.
Thần Vũ không hiểu lắm nhưng vẫn làm, Thần Vũ vận động Hỗn Nguyên khí trong cơ thể tập trung lại trên lòng bàn tay hỏi ” Vậy làm gì tiếp theo nữa hả Tiểu Nguyên ?”
” Cường ngạnh nén nó nhỏ tới cực hạn rồi ngươi đọc khẩu quyết theo ta” Tiểu Nguyên giải thích
Theo lời Tiểu Nguyên Thần Vũ cho Hỗn Nguyên khí nhỏ tới cực hạn, rồi bắt đầu đọc theo khẩu quyết Tiểu Nguyên truyền đạt, sau đó Hỗn Nguyên khí trên tay của Thần Vũ bỗng nhiên bạo tạc nổ tung mở ra một cánh cổng không gian nhỏ.
” Đây là Không Gian Trữ Vật, ngươi có thể cất đồ đạt của ngươi ở trong đó kể cả vật sống, giới hạn của nó rất lớn, dù cả thế giới này cũng có thể chứa ” Tiểu Nguyên giải thích ” Tất cả đều nằm trong pháp quyết của ta cho ngươi chỉ là ngươi có đủ lĩnh ngộ hay không mà thôi !”
” Không ngờ Hỗn Nguyên pháp quyết lại tuyệt luân như thế, từ đây không cần nạp giới làm gì nữa !!” Thần Vũ vui mừng nói, mặc dù nạp giới không hiếm có, nhưng giá trị lại khá đắt đỏ, nhất là với tán tu.
Ngay lúc này mặt đất bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, giữa dòng sông có bọt khí nổi lên rồi nổ vang một tiếng, một thân ảnh cao gần năm trượng trồi lên.
Hiện ra là một con thủy xà có hai đầu.
một đầu xanh lục, một đầu xanh lam.
Nó hiện lên với ánh mắt oán độc làm Thần Vũ giật mình lui ra xa.
Thần Vũ từng thấy trong kì thư, tên của nó là Độc Thủy Song Đầu Xà – ma thú ngũ tinh có thể đối đầu với luyện mạch cảnh mới tấn cấp .
” Độc Thủy Song Đầu Xà là một ma thú ngũ tinh tộc xà, không ngờ gặp nó ở đây” Thần Vũ ngước nhìn lên, trong lời nói có sự hồi hộp dồn dập.
” Nhưng tại sao nó lại ở đây ?” Thần Vũ hiếu kỳ hỏi.
” Tên ngốc nhà ngươi, nhìn bên kia hồ kìa !”
Bỗng nhiên giọng Tiểu Nguyên vang lên mang theo một sự thúc giục và vui mừng.
Thần Vũ liền nhìn sang thấy được một gốc thảo dược với những cánh hoa màu đỏ như máu, theo như biết được đó gọi là Huyết Căn Thảo có tác dụng trợ giúp đột phá luyện mạch cảnh, nếu bán đi trị giá của nó phải là mấy chục vạn linh thạch, Thần Vũ ánh mắt sáng rực, hắn đã đột phá được tới Luyện khí cảnh đỉnh phong, giờ muốn đột phá cũng cần thời gian, Huyết Căn Thảo xuất hiện ở đây thì Thần Vũ không thể không lấy rồi.
Bản thú Độc Thủy Song Đầu Xà này bị đánh thức cũng vì Thần Vũ tu luyện bạo động quá mạnh, nó cảm thấy một sự uy hiếp không chỉ đến bảo vật mà còn là mạng của mình nên nó thức dậy.
Vừa trông thấy Thần Vũ nó đã gầm gừ lao tới cực nhanh, cả hai đầu của Độc thủy song đầu xà nhào cắn tới Thần Vũ.
Thần Vũ dù mới tấn cấp nhưng may mắn lại phản ứng nhanh nên liền dùng lực nhảy về phía sau tránh né.
Độc thủy song đầu xà thấy mình đánh trượt nó càng tức giận hơn.
Lần này hai đầu của nó phun ra hai làn sương, một màu trắng cực độ âm hàn, một xanh lục kịch độc có thể tan chảy mọi thứ xung quanh.
Thần Vũ cảm thấy nguy hiểm nhưng cũng chỉ biết chạy đi né, hắn chưa có công pháp không đánh lại đã đành mà theo như kì thư viết đầu xanh lục chất độc vô cùng đáng sợ, luyện khí đối mặt chỉ năm hơi thở là tan chảy.
Đầu xanh lam băng hàn mọi thứ, dính một hơi thần kinh đông cứng, hai đầu phối hợp chỉ sợ Thần Vũ hai hơi thở liền mất mạng.
Thần Vũ lúc này chỉ biết cười khổ, né qua né lại, điều này càng làm con đại xà này thêm nóng nảy.
Cho nên Thần Vũ vừa chạy vừa la lên cầu sự trợ giúp từ Tiểu Nguyên.
“Tiểu Nguyên giờ phải làm sao? Chỉ cần trúng một trong hai ta cũng sẽ chết, nói chi đến lấy thảo dược nữa !”
” Ngươi bình tĩnh đi ! Hỗn Nguyên khí là chí tôn chi khí, mấy thứ nhỏ nhặt này ngươi lại sợ? dùng Hỗn Nguyên Khí bao quanh cơ thể ngươi, nó có thể chống ăn mòn từ đầu kịch độc, như vậy ngươi có thể chuyên tâm mà đối phó đầu kia của nó” Tiểu Nguyên mặc dù thấy Thần Vũ nguy cấp nhưng bản thân nó lại rất bình tĩnh, trong lời nói còn có tí khinh thường.
Thần Vũ thấy vậy nhưng không hơi đâu so đo liền vận động hỗn nguyên khí bao quanh cơ thể thành một màng chắn.
Thần Vũ liền xông tới qua khỏi làn xương độc và không bị tổn hại gì cả.
Thần Vũ cực độ vui mừng và bây giờ đã có thể tập trung chiến đấu với con xà hai đầu này, Thần Vũ tuy không có vũ khí, không có võ kỹ công pháp.
Nhưng hắn lại có được cánh tay phải đã được cường hoá nhờ Tiểu Nguyên, Thần Vũ cảm thấy được mình có thể nắm chắc phần thắng.
Theo như Thần Vũ từng đọc, ma thú có ma tinh nằm ở trên đầu, Độc thủy song đầu xà là một ma thú đặc biệt, nó có tận hai ma tinh nằm ở hai đầu.
Thần Vũ hít hà một hơi xông tới như thế vũ bão, xông qua làn sương độc nhảy ra sau lưng của song đầu xà, dùng khí thế như lôi đình nộ đánh xuống, một đầu của song đầu xà nổ tan tành, Thần Vũ liền chụp lấy ma tinh của nó
Đầu còn lại của độc thủy song đầu xà vừa cảm thấy đau đớn vừa thấy nguy hiểm, nó chuẩn bị lao xuống lại dưới đáy sông thì một cánh tay xuyên qua đầu nó, độc thủy song đầu xà thất bại chết đi.
” Cuối cùng cũng chết, mệt thật !, nghe nói thân xác ma thú có thể luyện vũ khí hay luyện dược, vậy nếu bán đi chắc cũng sẽ có khá nhiều linh thạch để dùng sau này, còn Huyết Căn Thảo sẽ giúp ta đột phá luyện mạch cảnh.
Quả thật là may mắn”
Thần Vũ cảm thán với vui mừng lẩm bẩm nói ra, hắn cũng vô cùng bất ngờ với sức mạnh của cánh tay hắn, không nói vô địch nhưng hắn tin một quyền này vẫn có thể làm đòn sát thủ.
Ngồi xuống điều hòa khí tức một lúc Thần Vũ mở ra không gian trữ vật bỏ xác song đầu xà vào, bắt đầu chú ý và chuẩn bị hái đi Huyết Căn Thảo thì một tiếng nói vang lên.
” Người ở đằng kia, không biết quý danh là gì ? có thể cho ta gốc Huyết Căn Thảo ấy được không?”
Bước ra là nhóm gồm 5 người, cũng chính là nhóm người đi theo dao động linh khí tìm kiếm hồi nãy.
” Ta tên Thần Vũ, các ngươi là ai ?” Thấy có người tới nhưng trong tiếng nói lại không có sự thân thiện nên Thần Vũ lạnh nhạt trả lời.
” Trước để ta giới thiệu, Ta tên Thạch Côn, còn đây là em ta tên Thạch Kình, ba vị thiếu nữ đây thì ta không biết danh tánh, chỉ biết họ mướn anh em ta đi vào Thanh Sơn lâm này” trong nhóm năm người đi chung bước ra là một người đàn ông khuôn mặt đầy đáng sợ, sát khí của hắn cũng không giấu diếm mà hiển lộ.
” Gốc Huyết Căn Thảo này, ta vất vả có được, ngươi có mua thì ta cũng không bán !” Thần Vũ dùng thái độ không hoan nghênh đáp
” Vị huynh đài này như vậy không được, ngươi cũng biết tác dụng của huyết căn thảo rồi với một kẻ luyện khí tam trọng như ngươi sao có thể dùng được chứ !” Thạch Côn nhận thấy thái độ của Thần Vũ bất thiện, nhưng hắn vẫn cười, trong nụ cười có tí nham hiểm, đồng thời sát khí lại đậm thêm một chút.
Lúc trước Tiểu Nguyên đã nói với Thần Vũ nếu hắn về, chỉ mới một tháng trôi qua cảnh giới lại là Luyện khí đỉnh phong, xui xẻo gặp người quen thì khó trách bị nghi ngờ, lúc đó thì rất bất lợi, nên Tiểu Nguyên đã dùng chú thuật để làm giảm ba động cảnh giới của Thần Vũ còn lại khoảng tam trọng nên khiến Thạch Côn lầm tưởng.
Thần Vũ nhìn liền biết cảnh giới của nhóm năm người kia đều bằng nhau, Luyện khí cảnh bát trọng.
” Đám ruồi muỗi chỉ biết vo ve !” Thần Vũ bất chợt khinh thường nói ra làm hai anh em họ Thạch không chịu được nữa tức giận cùng nhau xông lên.
Thần Vũ mặt không đôi sắc né đi chiêu thức của hai anh em một cách nhẹ nhàng.
Thạch Côn, Thạch Kình thấy mình không đánh trúng nhất thời thẹn quá hóa giận.
” Khốn kiếp ! may mắn của ngươi không lặp lại đâu, lần này kết thúc rồi !”
Anh em họ Thạch lại cùng xông lên từ phía sau.
Lúc này Thần Vũ quay đầu lại khí thế bùng phát, tay phải giơ lên đánh tới, anh em họ Thạch cảm nhận khí thế Thần Vũ tăng lên không ngừng bất ngờ đạt tới Luyện khí đỉnh phong.
” Luyện khí đỉnh phong ! không thể nào ! chắc chắn là thủ thuật che mắt ” Thạch Côn cảm thấy sát cơ tứ phía, Thạch Kình cũng không nén được nỗi sợ.
Hai người điên cuồng vận linh khí, hô to.
” Thạch Pháp- Thạch Tiễn”
Xung quanh Thạch Côn và Thạch Kình đất đá tập trung thành hàng chục mũi tên, tất cả đều hướng về Thần Vũ bắn tới.
Chỉ là Thần Vũ hắn vẫn bình thường, quyền thế hạ xuống chạm vào Thạch Tiễn, nhưng không phải Thần Vũ lùi lại mà từng thạch tiễn vỡ nát, không còn cái nào.
Hai anh em họ Thạch chấn kinh, nhận thấy quyền thế sắp hạ xuống, cả hai lại đồng thanh hô
“Thạch Pháp- Thạch Thuẫn”
Đất đá lại bắt đầu tụ hợp tạo thành một tấm thuẫn lớn chắn xuống, Thần Vũ mắt lại lóe lên, toàn quyền đánh vào tấm thuẫn.
Rắc….rắc…!
Thạch Thuẫn vỡ nát một quyền đánh vào hai anh em, Thạch Côn và Thạch Kình phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi.
Mọi việc diễn ra chỉ trong một cái nháy mắt, ba thiếu nữ bên kia cũng cả kinh trước cảnh giới và sức chiến đấu của Thần Vũ.
” Không biết vị huynh đài này ở đâu, ta là Hoàng Vân bọn ta cũng không cố ý, hai tên đấy tham lam chuốc hoạ vào thân, mục đích của bọn ta là muốn tìm xem vật gì đã làm dao động linh khí xung quanh thôi” một thiếu nữ từ trong đó bước ra vội vàng giải thích
” Ta ở Ngũ đại gia thành, việc dao động linh khí là ta làm, nếu như không có việc gì thì huyết căn thảo ta lấy” Thần Vũ nghe ra không có ác ý nên đáp
Thần Vũ nhanh chóng lấy Huyết Căn Thảo cất đi rồi nói ” Ta đang tính trở về Ngũ Đại gia thành, nên cáo từ các vị”
” Khoan đã, chúng ta cũng đang trở về Ngũ đại gia thành, nên nếu tiện đường mong Thần Vũ huynh có thể giúp đỡ bọn ta cùng trở về được chứ.
Nhìn như cảnh giới của huynh không chỉ có Luyện khí cảnh tam trọng ? ” Hoàng Vân đứng ra hỏi Thần Vũ
” Việc đó ta không có ý kiến, đi thôi”
” Trở về ! “