Chương 15: Chương 15

Minh Kính hồi tưởng lại đủ loại chuyện đêm nay, tựa hồ cũng phản ứng lại.

Đêm nay Minh Kính đi theo sau con quỷ kia, tựa hồ quả thật nghe thấy con quỷ kia đang thì thầm điều gì đó.

Hơn nữa sau khi nó bắt hồn phách học sinh kia đi, cũng không làm chuyện thương thiên hại lý gì, mà là lặp đi lặp lại thủ đoạn tra tấn “ấn ở WC xả nước” này.

Chẳng lẽ, những chuyện này đã từng xảy ra với con quỷ nhỏ kia sao?
Giang Yến buông ly nước xuống: “Thành tích, kiểm tra, trừng phạt, nhà vệ sinh, những thứ này thoạt nhìn giống như một sự kiện bắt nạt.


Giang Yến có thể hiểu được người như vậy, dù sao chính mình cũng từng trải qua những chuyện như thế.

Cha mẹ bỏ rơi khiến Giang Yến bị gọi là “con hoang”, “chó tạp chủng” trong một ngôi làng nhỏ xa xôi.

Bởi vì Giang Yến không tầm thường, trong trường học thỉnh thoảng sẽ có bạn học nhét chuột chết hoặc gián thối vào trong cặp sách của cô, chỉ vào mũi mắng người xấu như cô nên ở bãi chôn tập thể với bà nội.

Khi còn bé Giang Yến không hiểu, về nhà khóc rất nhiều lần, mỗi một lần bà nội đều ôm cô tới cửa mắng chửi những người bắt nạt cô.

Nhưng tuổi tác bà nội dần cao, từ từ lớn lên cô cũng không về nhà tìm kiếm an ủi nữa.

Cắn răng ném chuột chết trở về, bị đóng toilet thì từ ngăn cách nhảy ra ngoài đi học, thậm chí cũng học được ra vẻ huyền bí nói với đám quậy phá kia: “Sau lưng cậu có thứ gì đó kìa.


Trong lòng Giang Yến cường đại nhưng không có nghĩa là cô sẽ nhẫn nhục chịu đựng, cũng không có nghĩa là cô có thể tha thứ cho những nhục nhã này.

Minh Kính nhìn Giang Yến đột nhiên lộ ra biểu tình cô đơn, trong lòng cũng vọt lên một đợt tư vị chua xót.

Cái gì đây? Tâm tình liên hệ sao?
“Chờ Tống Thần Anh tỉnh lại, chúng ta đi hỏi một chút”.

Minh Kính vỗ về ngực, cảm thụ cảm giác chua xót khó hiểu kia, nhìn Giang Yến đề nghị.

“Được.


Minh Kính chỉ cảm thấy trong lòng có một luồng khí tích tụ va chạm xung quanh, mà Giang Yến núp ở trong chăn nhắm mắt ngủ say giống như một con thỏ trắng thương tâm cụp tai.

Giang Yến khổ sở đáng thương như vậy đã chọc cho Minh Kính không thèm nhìn ánh trăng sáng ngời lúc nửa đêm, bỏ qua cơ hội hấp thu tinh hoa ánh trăng, tò mò đi vào trong trí nhớ Giang Yến quay cuồng một trận.

——
Vì phòng ngừa đêm thứ hai lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Tống Thần An quyết đoán thay em trai xin nghỉ.