Chương 7: Nhà Cây!

“Kiến trúc môn phái?” Khải Minh ngạc nhiên hỏi, nếu vậy nghĩa là hắn đã có nơi ở, không cần ở ngoài trời nữa a.
{Xin hỏi ký chủ muốn xây dựng môn phái Đại Việt phái ở vị trí nào?} Khải Minh còn đang ngạc nhiên thì tiểu Thê Tử lại hỏi.
“Ừm…….!Xây dựng trên cây cổ thụ này được không, ta không muốn bỏ nó!” Khải Minh ngay lập tức quyết định, hắn không nỡ bỏ đi nơi đã che chở mình suốt thời gian qua.
{Đinh, hoàn thành xác nhận vị trí môn phái, sau 10 giây yêu cầu rời khỏi nơi chỉ định để bắt đầu kiến thiết công trình môn phái.}
“Giời ạ, tiểu Ngưng, mau rời khỏi đây.” Khải Minh nhanh chóng lao xuống mặt đất để rời khỏi đây, hắn cũng không quên nhắc nhở tiểu Ngưng.
Tiểu Ngưng tuy không rõ có chuyện gì nhưng vẫn phi thân rơi xuống mặt đất.
Ngay sau đó Khải Minh nhìn thấy một đoàn sương mù màu xanh lá cây từ từ bao phủ cây cổ thụ lại, trông mà giật mình.
{Đinh, đếm ngược thời gian hoàn thành xây dựng môn phái 10, 9, 8,…., 3, 2, 1, hoàn tất xây dựng.}
{Đinh, vì công trình được xây dựng trên cây nên kiến trúc sẽ được sắp xếp theo bố cục nhà cây theo tầng.
Độ Cao hiện tại đến 200 mét cách mặt đất.
Một căn nhà nghị sự.
Hai mươi căn nhà ngủ.
Hai nhà kho.
Một căn nhà luyện đan.
Một căn nhà luyện khí.
Một quảng trường.

Một luận võ tràng.
Hai mươi phòng tu luyện.}
Tiểu Thê Tử đại khái giới thiệu sơ qua một lần kiến trúc môn phái.
“Oa, thật thần kỳ quá!” Tiểu Hổ ngạc nhiên nhìn từng nhà gỗ xuất hiện trên cây cổ thụ.
“Chưởng phái, làm sao làm được vậy?” Trong tích tắc tự dưng xuất hiện rất nhiều những căn nhà trên những nhánh cây kia cũng khiến cho tiểu Sầu kinh ngạc.
Tiểu Ngưng tuy khuôn mặt vẫn Băng Lãnh nhưng lúc trước Khải Minh vẫn bắt gặp được một chút dao động trên mặt nàng.

Khải Minh không nói gì với bọn họ, mà hướng lên trên cây cổ thụ chăm chú quan sát kĩ từng nơi.
Nhìn từ dưới lên, Khải Minh thấy từng căn nhà gỗ được phân bố theo một bố cục rất đẹp mắt, thấp nhất là một Luận Võ tràng, tiếp đó là Căn nhà Luyện đan, Luyện khí, một Quảng trường, Nhà kho, Căn nhà ngủ, và cao nhất chính là Căn nhà nghị sự.
Tất cả những nhà gỗ này đều được nối với nhau bởi những bậc thang liền kề theo hình thức vòng xoáy theo thân cây cổ thụ.
“Sao giống nơi ở của Tinh linh tộc trong truyện mà lúc trước mình từng đọc vậy?” Khải Minh nhìn phía trước mà lẩm bẩm.
“Các ngươi tự tìm phòng mà nghỉ lại đi, trên đó là……..” Khải Minh giới thiệu sơ qua một lần về các căn phòng ở trên, tác dụng và tên gọi.
“Rõ hết chưa, giờ ta đi nghỉ ngơi đây!” Khải Minh nói xong liền hướng đến căn phòng ngủ cao nhất mà đi.
Gần hai trăm mét độ cao chứ không phải đùa, hắn khi đi đến được căn nhà gỗ mà hắn đã chọn thì cũng đúng lúc ánh bình minh ngày mới đã ló dạng.
Hắn chăm chú nhìn về căn nhà gỗ kia, nhìn từ bên ngoài thì căn nhà gỗ này có phong cách kiến trúc rất độc đáo, rất hoà hợp với cây cổ thụ, với thiên nhiên.
Độ lớn của căn nhà ngủ bằng gỗ này cũng không lớn lắm, chiều cao khoảng gần bốn mét, chiều ngang và dài đều khoảng 3 mét vuông.
Hắn thử chạm tay vào cánh cửa của căn nhà gỗ.

{Đinh, Phát hiện Nhà Gỗ, lối kiến trúc nhà cây.
Được hoàn toàn làm bằng chất liệu Gỗ Thanh Dương Mộc, một chất liệu gỗ đứng trong Top 10 loại gỗ quý và có tác dụng nhất Thiên Đế tinh cầu.
Loại gỗ này có tác dụng chống cháy, chống ăn mòn, chống trày xước, chống va đập và chống công kích với cường độ trung bình.
Giá trị của loại gỗ này là 1 trăm Linh Thạch trên một cân gỗ.}
Khi Khải Minh chạm tay vào căn nhà gỗ thì âm thanh của tiểu Thê Tử liền lập tức vang lên.
“Ách, lợi hại vậy?” Khải Minh giật mình.
Thấy thế hắn liền chạm tay vào thân cây cổ thụ.
{Đinh, phát hiện Thần Mộc triệu năm, đẳng cấp không xác định, chức năng không xác định.}
“Ách, Thần Mộc triệu năm, đẳng cấp chức năng không thể xác định, đúng ngưu bức a!” Khải Minh sững sờ trước thông tin của cây cổ thụ.
Sau đó không chần chừ, hắn ngay lập tức bước vào trong căn nhà gỗ.
Nội thất bên trong căn nhà gỗ cũng được sắp xếp vô cùng đơn giản, một cái giường, một cái bàn, hai cái ghế, một bàn để đồ đạc và một tủ quần áo.
Tất cả cũng đều được làm bằng loại gỗ Thanh Dương Mộc.
“Ui chu cha mạ ơi, ta giàu, ta giàu thật rồi!” Khải Minh đi đến từng chỗ vuốt ve, lúc nãy do tò mò về linh thạch nên hắn có kiểm tra kết quả qui đổi.
Kết quả là 1 linh thạch bằng với 100 ngàn đồng.
Và 1 cân Thanh Dương Mộc có giá là 100 linh thạch, vậy nghĩa là 10 triệu đồng bằng với một cân Thanh Dương Mộc.
Cái bàn kia có bao nhiêu cân, cái ghế, cái giường, thậm chí là cả cái nhà……

Ôi ôi, số tiền được qui đổi ra không phải là một con số nhỏ a.
Khải Minh ổn định tâm tình lại, hắn lại tiếp tục ấn vào bảng Trạng Thái Nhân Vật trên giao diện
*Trạng Thái Nhân Vật.
Tên: Dương Khải Minh.
Tu vi: Phàm nhân.
Công pháp: Không.
Vũ khí: Không.
Thân Phận: Chưởng phái Đại Việt phái.
“Chỉ có nhiêu đó?” Khải Minh nhìn những dòng chữ ít đến thảm thương khiến nước mắt của hắn như sắp rơi.
{Chứ ký chủ nghĩ thế nào, từ đầu đến giờ ký chủ đã có gì?} Âm thanh trách móc của tiểu Thê Tử vang lên.
“Ặc…….!Vậy tiểu Thê Tử, ta phải làm thế nào?” Khải Minh gãy đầu xấu hổ nói.
{Ký chủ nên dùng Tẩy Tùy đan để thoát kiếp phàm nhân, sau đó nhận công pháp và vũ khí ngẫu nhiên từ hệ thống!}
Nghe tiểu Thê Tử giảng giải Khải Minh liền hiểu rõ.
“Xem công pháp và vũ khí trước đi.” Khải Minh không dùng Tẩy Tùy đan trước mà là sử dụng phần thưởng công pháp và vũ khí ngẫu nhiên.
{Đinh, bắt đầu kiểm tra các phần thưởng ngẫu nhiên.}
{Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được Công Pháp Vạn Thiên Thần Kiếm Thức và Vũ Khí là một cái Chảo Chống Dính!} Thanh âm rất êm và dễ nghe của tiểu Thê Tử thông báo.
“Ách, cái chảo…..!Chảo gì cơ?” Khải Minh ngơ ngác hỏi, hắn tưởng rằng hắn nghe lầm, mà thật sự hắn cũng muốn rằng lúc nãy là hắn nghe lầm.

{Giải thích hướng dẫn công pháp và vũ khí.
– Công pháp Vạn Thiên Thần Kiếm Thức, phẩm chất tùy theo độ lĩnh ngộ, độ giàu sang và tu vi của ký chủ.

Phẩm cấp hiện tại là Nhân cấp, cấp cao nhất của Công Pháp là Thần cấp.
Vạn Thiên Thần Kiếm Thức có tổng cộng mười hai thức, tương đương với mười hai vị Kiếm Đế thời Liên Đại Diện Sát.
Thức thứ nhất: Nhất Thiên Hoành Sát => Thiên Hoàng Kiếm Đế.
Thức thứ hai: Nhị Hoả Tinh Ma => Ma Triệu Kiếm Đế.
Thức thứ ba: Tam Kim Tử Huyền Sát => Tử Huyền Kiếm Đế.
Các thức tiếp theo do đẳng cấp chưa đến nên ký chủ không thể biết rõ.
– Vũ Khí Chảo Chống Dính, phẩm chất bình thường, sức sát thương bình thường, được làm từ hợp kim Gang pha chút Sắt thường.
Cộng dụng: Rán, Chiên, Xào, Luộc, Nấu…….!Vân vân và mây mây.
Ngoài ra nó còn có một ngoại công dụng là được dùng để Đập người.} Thanh âm hơi có chút nhân tính ý cười của tiểu Thê Tử phát ra, rõ ràng nhất là phần vũ khí.
Kẻ ngu cũng biết là tiểu Thê Tử đang cười Khải Minh.
“Tiểu Thê Tử, ngươi là đang cười ta?” Khải Minh sắc mặt đen lại nói.
Hắn thật không thể ngờ rằng chỉ mới bắt đầu thôi liền thảm hại như thế này.
Vừa bắt đầu liền bị Hung thú Yêu thú đuổi giết, sau đó lại bị nói là kẻ lừa đảo nên liên tục bị truy bắt…..
Giờ có hệ thống lại bị hệ thống quay cuồng từ phút đầu tiên.
Tặng cho Chiến Hạm nhưng không làm được gì, chỉ để trưng cho đẹp.
Giờ lại tặng cho một môn công pháp, chỉ cần não không tàn liền biết môn công pháp ấy là dùng Kiếm, ách….!Dùng kiếm, chữ Kiếm Đế rõ ràng thế kia mà.
Và một môn công pháp dùng kiếm mà không tặng cho kiếm, mà lại đi tặng cho một cái chảo chống dính, đây rõ ràng là ép người quá đáng a.
“Giời ạ, hệ thống ta có thù nhiều đời với ngươi à, ít nhiều gì cũng cho ta cái dao phay chẳng phải tốt hơn không?” Khải Minh khóc không ra nước mắt than thở với hệ thống..