Chương 7: Nhất Chiêu Liền Diệt

Đầm nước, người đứng xem xung quanh mắt thấy hai đại tông chủ riêng phần mình phát động công kích về phía nữ tử.

không ít tán tu tu sĩ hợp thể cảnh cũng có trong lòng suy nghĩ lần này nữ nhân kia khả năng liền xong.

Đối mặt hợp kích của hai cao thủ hoá thần, trừ khi nàng là một cái ngộ đạo cường giả vượt hẳn 1 cái đại cảnh giới.

nếu không cũng chỉ có thể nuốt hận mà thôi.
Thế nhưng là trái với suy nghĩ của tất cả người ở đây, chỉ thấy lục y nữ tử vung lên ngọc thủ.

phân biệt hai bên trái phải tung ra một chưởng.

Hai đầu thanh long phá không mà ra mang theo uy áp nghẹt thở hướng về phía hai đại tông chủ, tiếng long ngâm thậm chí làm cho những kẻ đứng xem xung quanh bị trấn đến thổ huyết.

Mà hai người trực tiếp đối mặt là lôi viễn cùng vân tịnh hề càng là bị uy áp làm cho nghẹt thở.

công kích của cả hai bị chân long cắn nuốt biến mất hoàn toàn.

giây sau chân long đi qua, vốn nơi đó đáng lẽ tồn tại hai cường giả hoá thần.

nhưng giờ đây thậm chí đến một hạt bụi cũng không còn sót lại chút nào.
miểu sát,..

một chiêu miểu sát đem hai hoá thần hậu kì cường giả cứ như thế mà xoá đi.
toàn trường trở nên lặng ngắt như tờ, vân mộng ánh cùng lão giả lôi sơn tông càng là khiếp sợ không thôi.

bọn hắn nơi này nói không ngoa là cường giả mạnh nhất hiện tại.

thế nhưng để một chiêu liền đem hai cái hóa thần cứ như vậy mà xoá đi.

bọn hắn không được, chắc chắn làm không được.
Lăng vân sơn lúc này cũng là chú ý đến tình huống phía dưới.

một màn vừa rồi kinh tâm động phách khiến hắn phân tâm phút chốc, liên lập tức bị cá sấu lớn lợi dụng sơ hở một kích đánh lui.

Xem ra là đã thụ thương không nhẹ.
mà cá sấu lúc này sau khi đánh lùi lão giả nhân loại, lại thấy phía dưới một cái nhân loại khác đang lại gần liên hoa.

nó lập tức quay đầu, há cái miệng lớn đầy răng định một lần nuốt trọn nữ nhân không biết sống chết này.

Vừa mới ù ù cạc cạc đánh một chưởng liền khiến hai cái con người sống sờ sờ biến mất, Tử Lăng lúc này lại thấy một cái miệng rộng đầy răng toả ra mùi máu tanh nồng nặc đớp về phía nàng.

Lập tức thân thể nàng khẽ động, chớp mắt liền biến mất tại chỗ.

mà khi xuất hiện lại đã là ngay phía bên phải cá sấu lớn, thủ chưởng nhẹ nhàng đẩy ra.

giống như tát nhẹ một cái, vô thanh vô thức không hào nhoáng.

Oanh một tiếng.! một cái cửu giai đỉnh phong yêu thú, cứ như vậy theo gót hai vị hoá thần cảnh biến mất.

triệt để biến mất, tầng mây theo một chưởng này bị đánh vỡ ra, lộ một khoảng trống xanh trong.

tia sáng chiếu xuống bao phủ lấy Tử Lăng, thoạt nhìn qua giống như tiên tử hạ phàm.
Toàn trường lúc này, từ ba đại tông môn đến các tán tu môn phái đều hoàn toàn câm lặng.
Vân mộng ánh, lăng vân sơn, trưởng lão các loại còn có cả lôi sơn tông sót lại nhị trưởng lão cao tùng cùng lão giả áo đen cũng là hoàn toàn khó có thể tin một màn trước mắt.

Chưa đầy một chén trà, hai vị tông chủ với một cái cửu giai yêu thú cứ như vậy mà chết…
Tử Lăng lúc này cũng là một mặt mộng bức, mới vừa rồi nàng chỉ là đánh bậy đánh bạ.

thế nhưng là thật không ngờ đến vậy mà đem hai người một thú đánh chết rồi.

mặc dù nói tu chân giới chuyện ngươi chết ta sống xảy ra như cơm bữa, nhưng lần đầu tiên giết người Tử Lăng cũng không khỏi cảm thấy có chút là lạ.

Nàng phát hiện thế mà mình lại không có chút cảm giác nào.

Giống như đã làm việc này vô số lần trước đó vậy.
Ngẩng đầu lên nhìn về phía ba đại tông môn cùng vô số tu sĩ tản mát xung quanh.

Nàng khẽ nhỏ giọng..
– ta nói lỡ tay…!các người tin a.!
Tin a, tin ngươi cái rắm a.

hai cái hoá thần hậu kì thì thôi đi, cái kia là cửu giai yêu thú đỉnh phong.

Chỉ thiếu một chút liền hoá hình, ngươi nói lỡ tay là lỡ tay.

Như vậy lỡ bọn ta cũng muốn đi.

Nói là thế, nhưng tuyệt nhiên không một ai dám lên tiếng.

Vân mộng ánh, nhất là lôi sơn tông lão giả càng là một thân mồ hôi lạnh.

nếu vừa rồi hắn không từ xa tùy tiện ném mấy cái lôi điện kia mà giống như lôi viễn cùng vân tịnh hề trực diện đối đầu nữ tử này..

hắn không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ.
lăng vân sơn lúc này là người đầu tiên trấn định, bèn ôm quyền hướng tử lăng nói.
– đa tạ tiền bối vừa rồi ra tay diệt sát yêu thú, lão phu…!lăng vân sơn tiêu dao cung gặp qua tiền bối.
vân mộng ánh bỗng ý thức được điều gì, cũng lập tức tỏ ra cung kính.

– vân mộng ánh vân lam cung cùng chư vị đệ tử bái kiến tiền bối.

vừa rồi là đồ nhi ngu dốt mạo phạm, mong tiền bối rộng lòng tha thứ.
Lão giả thấy như vậy một màn liền thầm mắng hai hai cái lão hồ ly, nhưng cũng không hề chậm trễ thậm chí còn khoa trương hơn.

trực tiếp quỳ xuống lớn tiếng.

– tiểu nhân mã vân bằng ngoại môn trưởng lão lôi thần tông, mạo phạm tiền bối.

mong tiền bối không chấp nhặt chúng tiểu nhân tha chết…
Cao tùng ở bên cạnh cũng nháy mắt quỳ xuống sát đất cùng đám đệ tử lôi sơn tông.

âm thanh còn lớn hơn mấy phần.

– xin tiền bối tha mạng.!
Vân mộng ánh cùng lăng vân sơn nghe thấy thế cũng là bất ngờ nhìn lão giả.

vậy mà lại là lôi thần tông trung vực, một cái ngoại môn trưởng lão đã mạnh như vậy.? vậy thì trưởng lão, tông chủ còn mạnh tới mức nào.?
Đám quần chúng xung quanh cũng được một phen trầm trồ, Trung vực hoặc nói là Trung tâm Vô thần đại lục, có người cả đời cũng chưa bao giờ đặt chân đến.

so với tây vực hẻo lánh thì hơn nhiều lắm.

Hoá thần cường giả nơi đây đã có thể khai tông lập phái, bá chủ mấy trăm dặm.

thế nhưng ở trung vực cũng chỉ thành thật làm cái đệ tử tông môn.

mạnh như mã vân bằng đang quỳ đằng kia cũng mới làm đến chức ngoại môn trưởng lão nho nhỏ không có tiếng nói.

Chẳng lẽ vị lục y nữ từ này là tới từ trung vực.? điều này rất có thể, chỉ có như vậy mới giải thích được một màn vừa rồi.
Tử Lăng đau đầu nhìn một đám già trẻ lớn bé cung kính hướng mình hành lễ, tuy lúc trước đã gặp qua mạc trúc như vậy lễ phép.

nhưng dù sao nàng vẫn mới là cái nữ nhân chưa tới 30, để một đám người nhìn qua đáng tuổi ông bà đang cúi đầu thậm chí quỳ ở đó.

Nàng cũng thật hết cách với cái tư duy của thế giới này.!

Vừa ban nãy giết người cũng chỉ là phản xạ tự nhiên, người ta đánh ngươi không lẽ đứng im đó chịu đòn.

Nàng không phải trong truyền thuyết máu m cái loại kia á.

hơn nữa tử Lăng cũng không phải như trong suy nghĩ mấy người này.

làm một cái lão quái vật nghìn vạn năm tuổi tính tình cổ quái, giết người như ngoé.

Thôi thì giả bộ một chút rồi mau chóng làm nhiệm vụ, vẫn là khám bệnh bốc thuốc cảm sốt tốt hơn a.
– Miễn lễ, mau đứng dậy.

ta..

ừm..bản tiên cũng chỉ là trừng phạt nho nhỏ mấy cái không có mắt mà thôi.
Bản tiên?.

tự xưng là bản tiên, có lẽ nào trung vực những thế lực đó…mã vân bằng trong đầu liền hiện ra một vài danh tự.

lom khom đứng dậy lão đánh liều hướng tử lăng ôm quyền nói.
– đa tạ ân không giết của tiền bối.

dám hỏi tiền bối xưng hô…?? – hắn suy nghĩ, vẫn là nên thử dò la một hai.

– ta họ Tiêu…tên – Tử Lăng vốn định nói tên của mình ra, nhưng chợt nhớ trong phim cao thủ thường hay ra vẻ thần bí.

khuân mặt bỗng chốc trở nên nghiêm túc ra vẻ cao thâm khó dò.
tên ta..

ngươi không đủ tư cách để biết.!
mã vân bằng nghe thế vội vã đáp.
– là tiểu nhân lỗ mãng, mong tiền bối rộng lượng.
hay a, vậy mà cũng được.

Tử Lăng có chút thích thú nhìn lão giả trước mặt, cảm giác thật không tệ nha.

Chợt nhớ ra cái gì đó, nàng quay sang phía lăng vân sơn.

vị này mới ban nãy nói mình là tiêu dao tông người, lại còn họ lăng.

nhìn qua tuổi tác có khi nào là vị gia gia mà tiểu nha đầu thanh thanh vẫn hay kể.

Chậc, giá mà cái hệ thống này có chức năng đọc thông tin người khác thì tốt biết mấy.
” Lăng vân sơn – 358 tuổi – tiền nhiệm tông chủ tiêu dao tông – tu vi hợp thể hậu kì – do trúng phải nội thương từ cửu giai yêu thú băng hệ.

dẫn đến hàn khí tích tụ lâu ngày, kinh mạch tắc nghẽn.

xung khắc với hoả hệ công pháp khiến tu vi trì trệ không tiến.

Mỗi đêm trăng tròn hàn khí bạo phát kinh mạch toàn thân đau đớn.”
A! nghe thấy âm thanh máy móc vang lên, Tử Lăng mới nghĩ ra, chẳng phải khi khám bệnh thường sẽ có thông tin người bệnh xuất hiện hay sao.

Vậy ta cứ coi họ như người bệnh là được rồi.

tuy không đầy đủ, nhưng cũng không đến nỗi mù tịt về đối phương.

hack thì cũng có bản thiếu bản đủ mà.
– ngươi có quan hệ gì với lăng tiểu thanh.?
Lăng vân sơn nghe thấy vị nữ tử này vậy mà nhắc đến cháu gái mình, liền vội vàng chắp tay.
– lão phu là gia gia của nàng, chẳng hay tiền bối đây là..?
– Nàng hiện tại ở chỗ ta làm nha…!à theo giúp một số chuyện lặt vặt – Vốn định nói làm nha hoàn, nhưng ngẫm lại vẫn là thôi.

Lăng vân sơn nghe thấy thế, liền hiểu ra vì sao khí tức của cháu gái mình lại biến mất không vết tích.

Cao thủ như thế, nơi ở thường không lạ khi có vài thủ đoạn đặc thù ngăn cách với ngoại giới.

Mặt khác lão cũng có thêm một chút vui vẻ khó nói.

cháu gái đi theo vị đại nhân này vậy chẳng khác nào một cái đại cơ duyên, có cầu cũng chẳng được.
– đa tạ tiền bối thu nhận, lão phu quả thực lo sợ nữ nhi tuổi tác còn nhỏ làm phiền tiền bối…
lăng vân sơn cung kính đoạn nói.
mà một bên khác, cao tùng trưởng lão cùng vân mộng ánh nghe thấy như thế, thầm kêu hỏng bét.

vốn dĩ cả ba tông môn hiện nay đang đứng thế chân vạc, ai cũng không làm gì được ai.

nhưng sau khi biết cháu gái lăng vân sơn hiện giờ đi theo bên cạnh vị nữ tử khủng bố có khả năng đến từ trung vực kia.

vậy chẳng khác nào tiêu dao tông có một cái hậu thuẫn chống lưng, phẩy tay một cái liền diệt bọn họ hay sao.?
Chú ý thời gian, thấy trời cũng đã sắp tối.

Tử Lăng cắt lời lăng vân sơn.
– được rồi, lão nhân gia nếu có dịp sau này tới thanh loan trấn tìm ta.

còn hiện tại đoá liên hoa này là thứ ta muốn, các vị không ý kiến gì chứ.?
Ý kiến, có thể ý kiến được sao.? Vậy mà có thật.! chỉ thấy dược vương mộc cảnh lúc này sắc mặt ủ rũ, khom người hướng phía tử lăng cung kính nói.
– Tiền bối nếu đã là muốn đoá liên hoa này, chúng ta chắc chắn sẽ hai tay dâng lên tuyệt không dám hai lời…chỉ là..

từ nhất diệp đến bát diệp chúng ta mọi người đều đã biết.

về phần cửu diệp công dụng, còn mong tiền bối chỉ giáo.
Dược vương không hổ là dược vương, ngoài đối với dược liệu hứng thú ra thật cũng chỉ hứng thú với dược liệu.
Tử Lăng nghe thế liền trầm ngâm, dược vương thấy như vậy nghĩ có lẽ nào đến tiền bối này cũng không biết.? Nhưng kì thực Tử Lăng đang hỏi hệ thống về công dụng của đoá liên hoa này.

Cái khác không tốt, nhưng về dược liệu hệ thống vẫn là tin cậy 100%.

nếu không thì đám hoa hoa thảo thảo trong vườn nhà kia, đến chết nàng cũng không nhớ tên chúng là gì..