– Huyễn Nguyệt Xuyên Vân.
Tiểu Lạc vừa bị đánh bật ra, đáp chân xuống lập tức tung chiêu. Huyễn Nguyệt Xuyên Vân là chiêu thức tấn công tức thời, kết hợp với bộ pháp xông thẳng đâm kiếm đến mục tiêu với tốc độ bùng nổ.
Đối thủ không kịp đỡ đòn hay né tránh thì tới luôn. Nếu đối thủ đã né, ở bước cuối cùng phải trụ để tung kiếm thì lùi một bước thật nhanh, đến mức có thể để lại tàn ảnh tiếp tục tấn công. Bản thân thì núp sau tàn ảnh, tung chiêu đâm xuyên nó cùng đối thủ đã lỡ nhịp.
Qua thời gian luyện tập, kinh nghiệm chiến đấu của tiểu Lạc đã tăng nhiều, không còn những động tác dư thừa nữa.
Giờ đây hắn đã có thể đôi công cùng Cừu phong chủ, một phần là sư phụ hắn không cố ý vùi hoa dập liễu nhưng hơn hết là hắn đã tiến bộ rất nhiều.
Chiêu thức linh động, ứng biến linh hoạt, uy lực chiến kỹ cũng mạnh hơn một mảng lớn. Tu vi của hắn cũng đã tăng lên và ổn định ở Uẩn Mạch cảnh trung kỳ, linh lực đã đổ đầy gần một nữa kinh mạch trong cơ thể.
Dù có là thiên tài tu luyện công pháp cao cấp bậc nhất đại lục, ở Uẩn Mạch cảnh cũng chỉ mở trên dưới một trăm kinh mạch. Như Vạn Linh Quỷ Thần Kinh cũng chỉ cần mở chín chín tám mốt kinh mạch là được.
Thân thể tiểu Lạc lại là toàn mạch, ba ngàn khiếu huyệt của hắn đều đã thông, kinh mạch trong cơ thể chằng chịt nối các khiếu huyệt nhiều không đếm xuể.
Hắn sở hữu hai công pháp tuyệt đỉnh, mất ăn mất ngủ tu luyện ở nơi linh khí tràn ngập như Vạn Kiếm Phong mà đến giờ vẫn chỉ mới tăng lên một tiểu cấp bậc.
Với linh lực có đầy đủ lượng và chất của mình, tiểu Lạc tinh tưởng hắn đã mạnh hơn nhiều lần. Nếu gặp lại Âm Ảnh Ma Lang sẽ dễ dàng cho nó ra bã. Dù gặp tu luyện giả tứ cấp ngưng tâm sơ kỳ hắn cũng có lòng tin chiến thắng.
– Nhất Nguyệt Thiên Chiếu.
Tiểu Lạc lại nhảy đến, hắn tung chiêu thức quần công, vô số ảnh kiếm đâm chém bay về phía Cừu phong chủ. Đột nhiên giữa chiểu thức lại bị ngắt nhịp, thân ảnh tiểu Lạc đang tấn công thì biến mất.
Cừu phong chủ cười cười huơ thanh thiết kiếm về phía sau lưng đỡ lần tập kích bằng phong ảnh bộ của tiểu Lạc.
– Xoẹt.
Không có va chạm vang lên, kiếm của Cừu phong chủ chỉ đỡ vào khoảng không, là Huyễn Nguyệt Xuyên Vân. Thấy sư phụ đã đỡ kịp, tiểu Lạc lại biến chiêu.
– Hảo.
Cừu phong chủ mở miệng khen, nhảy mạnh về phía trước tránh chiêu tiếp theo, lúc ở trên không nhanh nhẹn xoay người.
– Đại Nguyệt Nộ Kiếm.
Đập vào mắt Cừu phong chủ là một lưỡi kiếm được hắc bạch linh khí bao phủ to lớn một vòng chém thẳng vào mình, hắn vội vã hoành kiếm đỡ.
Tiểu Lạc đã dồn toàn bộ linh lực cùng thể lực còn lại cho chiêu thức này. Tuy vậy hắn vẫn chưa thể đánh ra kiếm khí như mong muốn nhưng lại có một cảm giác khác lạ như đang câu tông cùng chiêu thức. Hắn và thanh kiếm dung hòa vào nhau, cứ như lưỡi kiếm là phần vươn dài của cơ thể.
– Keng.
– Xoảng.
– Bụp.
Cả hai thanh thiết kiếm bị lực đánh mạnh mẽ làm chúng vỡ nát. Từ chiêu thức của tiểu Lạc có một luồng kình lực vô hình đánh thẳng vào thân thể Cừu phong chủ. Luồng lực đó trực chỉ nội thể, nhắm đến tâm mạch của hắn.
Cừu phong chủ tròn mắt ngạc nhiên, linh lực trong cơ thể hắn tự động hộ chủ đánh bậc luồng dị lực uy hiếp. Khí tức của hắn không kiềm chế được, bùng nổ mạnh mẽ làm tiểu Lạc đang thoát lực phía trước hự một tiếng văng ra như con quay.
– “Cái này, sư phụ, là kiếm khí phải không.” – Tiểu Lạc bị thổi văng, phun một búng máu, lại không thèm để ý nhảy cẩn lên, hớn hở chạy ngược lại phía Cừu phong chủ.
– Không phải.
– Ặc…
Tiểu Lạc lập tức tiu nghỉu, Cừu phong chủ thì lại đang suy tư, có chút ngẩn ngơ nhìn về ngực của mình.
– “Đây không phải kiếm khí, nó là kiếm ý.” – Cừu phong chủ có chút không tinh tưởng nói ra. Kiếm khí và kiếm ý đồng tông không đồng nguyên, chúng đều do kiếm tu luyện ra.
Kiếm khí thì những kiếm tu lão luyện, có đủ linh lực là có thể sử dụng, linh lực bao bọc lưỡi kiếm được cương hóa, mang theo khí tức sắc bén vô kiên bất tồi. Nó gần giống như cảnh giới Ngoại Cương của ngưng tâm cảnh nhưng mang tính sát phạt, sức xuyên thấu, phá toái cao cấp hơn nhiều lần.
Kiếm ý lại là một cảnh giới đặc thù, kiếm tu kết nối được với thanh kiếm của mình. Chiêu thức sẽ trở nên linh động quỷ dị, hơn nữa còn đem theo một tia ý lực đánh thẳng vào thân thể đối thủ.
Nói trắng ra, kiếm khí là củ cải thì kiếm ý là nhân sâm, hiếm gặp hơn rất nhiều lần.
– Kiếm ý là cái gì sư phụ?
– Là một cảnh giới tâm linh của kiếm tu, thường thì chỉ những kẻ có thiên phú vô cùng cao lại đắm mình trong kiếm thuật nhiều chục năm mới có. Những kẻ đó không ai là không đạt được kiếm khí trước cả. Tiểu tử ngươi đúng là quái thai.
– Vậy nó có mạnh không?
– Hơi hơi, ngươi mới đạt được nên lực chiến đấu chỉ tăng khoảng ba thành, đối thủ là kiếm tu bị nó áp chế thì chắc khoảng năm thành. Nhưng sẽ mạnh lên theo tích lũy của ngươi, sức phát triển là vô hạn.
– Oa, đã như vậy.
– Được rồi, chiến đấu chấm dứt. Ngươi đã ổn định ở Uẩn Mạch trung kỳ, ta sẽ dạy ngươi bí pháp khi Hoàn Linh.
– Vâng.
Cả hai sư đồ không thèm đi ra, ngồi luôn bên trong Ngũ Linh trận, ngũ hành nguyên tố cuồng loạn xung quanh gần như không ảnh hưởng gì đến bọn họ.
– Ngươi có biết bản lĩnh mạnh nhất của Vạn Kiếm Phong ta là gì không.
– Là sư phụ.
– Ta là người mạnh nhất, không phải bản lĩnh mạnh nhất.
– Vậy là kiếm trận.
– Đúng.
– Kiếm trận nói riêng trận pháp nói chung là cách để nhân loại vượt qua được rào cảng tiên thiên. Nó là một trong số ít cách giúp tu luyện giả có thể vượt cấp chiến đấu.
– Trận pháp chính là mượn lực từ tài liệu cùng ngoại lực để thực hiện ý định của mình cũng có thể để gia trì linh lực lên bản thân, mạnh mẽ kéo lên cấp bậc.
– Mười năm trước ta bổng suy nghĩ một vấn đề. Nhân loại bố trí trận pháp trong thiên địa, thân thể của chúng ta lại là thiên địa chi linh, một tiểu thiên địa. Có thể hay không lại bố trí trận pháp ngay trên bản thân mình.
Ánh mắt của Cừu phong chủ rực sáng, trong lời nói của hắn mang theo một chút nhiệt huyết tuổi trẻ, nhuộm một nét tự hào. Tiểu Lạc thì đang há hốc miệng nghe.
– Ta đã thử trên chính bản thân mình, mất bảy năm ba lần trọng thương thì ta… thành công.
Tiểu Lạc khẽ rung lên hít một hơi khí lạnh, trong ba tháng học tập hắn đã không còn là gà con không biết gì nữa.
Hắn biết quá trình này không thể chỉ diễn tả bằng một câu nhẹ nhàng bảy năm ba lần trọng thương được. Để hoàn thành một việc vĩ đại như vậy, trả giá thiên đại là không thể tránh khỏi.
Đây quả là xảo đoạt thiên công. nếu được công bố rộng rãi, đây chắc chắn là một vụ đại bạo tạc của tu luyện giới.
Trí linh bên trong giới chỉ cùng khiếp sợ không kém. Chuyện này các tiền nhân đi trước cũng có nghĩ đến nhưng không ai thành công. Không ngờ tên này lại có thể hoàn thành trong bảy năm, đây có lẽ chính là vận, cũng là duyên.
Cừu phong chủ không ngạc nhiên vì biểu cảm của tiểu Lạc, hắn tiếp tục nói.
– Khiếu huyệt hóa thành các mắt xích, đan điền làm trận nhãn, toàn bộ kinh mạch cốt nhục đều dung nhập vào trận pháp.
– Ta đã biến nội thể thành một tiểu hình Thiên Mạch Toàn Sát trận. Nhờ đó mà sức chiến đấu đã bùng nổ lên rất nhiều, giờ thì có thể đè đánh toàn bộ kiếm tông, khặc, khặc.
– Sư phụ, vậy đệ tử có thể không.
– E hèm… Đến lúc ngươi mở ra tám mươi mốt kinh mạch như Vạn Linh Quỷ Thần Kinh đòi hỏi ở Uẩn Mạch cảnh thì có thể. Ta lựa chọn cho ngươi Cửu Long Thôn Linh trận, nó có thể giúp ngươi tu luyện nhanh hơn rất nhiều lại có thể bùng nổ linh lực khi chiến đấu.
– Không thể bố trí sát trận như sư phụ sao.
– Đợi ngươi đến ngoại cương cảnh hoặc đạt được kiếm khí đã, lúc đó mới có “nguyên liệu” để bố trận.
– Ta sở dĩ chọn lúc này để nói cho ngươi là vì ngươi không cần khổ tu ở Ngũ Linh trận nữa. Tu luyện chi lộ muôn màu muôn vẻ, ngươi cần phải lịch lãm bên ngoài. Hơn mười năm qua, thiên tài các tông tộc không ngừng nổi lên mặt nước, ngươi cũng phải đi ra tranh đoạt cùng bọn chúng.
– Từ bây giờ ngươi hạ sơn đến lăn lộn cùng bọn đệ tử nội tông, đến khi nào đến Uẩn Mạch đỉnh phong chuẩn bị Hoàn Linh thì về đây, ta giúp ngươi hộ pháp cùng bố trận.
Cừu phong chủ dứt khoát nói, hắn ném cho tiểu Lạc hai quyển sách. Một là Cửu Long Thôn Linh trận cùng diễn giải, còn lại là cách để bố trí trận pháp trong nội thể.
– “Ngươi đi đi.” – Cừu phong chủ nói câu cuối cùng rồi biến mất vào hư không, hắn lôi lệ phong hành, mọi quyết định đều hết sức nhanh chóng.
– “Đệ tử sẽ không làm ngài thất vọng, sẽ nhanh thôi. Sư phụ, chờ ta. Tỷ tỷ, chờ ta.” – Tiểu Lạc ánh mắt kiên định, đã có hai người mong hắn không ngừng cường đại.
Sau ba tháng học tập, tiểu Lạc cũng có một chút lưu luyến nơi đây cùng vị sư phụ khó hiểu của mình. Cừu phong chủ làm việc tùy tâm tình, sáng nắng chiều mưa, không biết đường mà lần. Đôi khi nổi hứng lại dần hắn một trận lên bờ xuống ruộng không hề có lý do.
Tuy nhiên hắn lại hết lòng hết dạ mà dạy, nghiêm khắc nhưng tận tâm. Cừu phong chủ đã đem cả con bài giấu kín của hắn truyền cho tiểu Lạc có thể thấy hắn mong đợi bao nhiêu ở đệ tử này của mình.
Tiểu Lạc một đường từ hậu sơn về đại điện phía trước của Vạn Kiếm Phong. Hắn đến đây ba tháng nhưng vẫn chưa có cơ hội để tham quan.
Dừng lại một lúc, tiểu Lạc dứt khoát quay đầu xuống núi, bắt đầu một chặng đường mới.
Bên trong đại điện cũng có một đôi mắt đang nhìn theo, sau khi tiểu Lạc khuất bóng thì nó khẽ nhắm lại, chìm vào tu luyện.