Đỗ Vân Trình đứng ở trên đài cao, vẻ mặt kiêu căng, diễu võ dương oai.
Yêu thú và chiến thú đều là một loại giống nhau.
Hai thứ này khác nhau ở chỗ, một là hoang dã, một là được người ta thuần dưỡng.
Vừa mới nói xong thì..
Soạt!
Chung quanh ồn ào một trận, rất nhiều võ giả đều hưng phấn kích động, không ngừng chà xát tay mình.
– Vũ kỹ Phàm cấp thượng phẩm? Đây là thật sao?
– Ở Thanh Xương thành này chỉ có đại thế gia mới có vũ kỹ thượng phẩm, Võ giả tán tu không tiếp xúc được đến.
Ở phía trên võ học trụ cột chính là công pháp vũ kỹ Nhập phẩm.
Theo thứ tự là Phàm cấp, Linh cấp, Địa cấp, Thiên cấp, mỗi một đẳng cấp đều phân chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Vũ kỹ Phàm cấp thượng phẩm, đây chính là thứ tương đương với Khai mạch thất trọng trở lên, uy lực không cần phải nói!
Vũ kỹ thượng phẩm?
La Thiên cũng có chút động tâm, thứ hắn tu luyện ở trong Học phủ vẫn là vũ kỹ trụ cột, sau khi tiến giai khai mạch, nhiều nhất cũng chỉ được lựa chọn một môn vũ kỹ Phàm cấp trung phẩm mà thôi.
Phàm cấp trung phẩm và Phàm cấp thượng phẩm, hai đẳng cấp này ở bên trên phương diện uy lực có khác biệt rất lớn.
– Để ta đến!
Một gã nam tử mặc áo vải hơn hai mươi tuổi tiến vào Đấu thú trường.
Tên nam tử áo vải này là một gã Võ giả tán tu, tu vi là nhị trọng đỉnh phong, so với Cao Hiên mà La Thiên gặp phải còn có tu vi cao hơn nửa trù.
– A Ngưu, nghiền nát hắn.
Trong mắt Đỗ Vân Trình tràn ngập vẻ khát máu và hưng phấn.
Rống!
Chiến thú Thiết Thứ Thủy Ngưu gào thét rống to, mặt đất run rẩy một trận, tốc độ mạnh mẽ đâm thẳng về phía nam tử mặc áo vải.
– Đợi ta luyện thành vũ kỹ thượng phẩm thì sẽ có khả năng báo thù thay cho phụ thân!
Nam tử mặc áo vải mang theo chiến ý ngập trời nghênh đón Thiết Thứ Thủy Ngưu.
Xôn xao sưu sưu!
Nam tử mặc áo vải tránh thoát Thiết Thứ Thủy Ngưu đang xông tới, lại đập ra một quyền.
Dương Cương quyền!
Một quyền xuất ra, chân khí nóng bỏng chuyển động, cương mãnh và mạnh mẽ.
Ầm!
Thiết Thứ Thủy Ngưu bị đánh trúng, bên ngoài thân thể lõm một chút, lại không có vết thương quá rõ ràng.
– Lực phòng ngự thật mạnh!
Sắc mặt của nam tử mặc áo vải ngưng trọng, chuẩn bị kéo giãn khoảng cách.
Ò ——
Thiết Thứ Thủy Ngưu hét lớn một tiếng, thân thể to lớn hung hăng vọt tới chỗ nam tử mặc áo vải.
Phốc một tiếng.
Nam tử mặc áo vải chật vật lăn qua lăn lại, lại bị xương ở trên lưng của Thiết Thứ Thủy Ngưu đâm trúng.
Xương ở trên người chiến thú kia rất cứng, giống như là cương châm vậy.
A!
Máu tươi trên người nam tử mặc áo vải tuôn ra, thống khổ kêu lên thảm thiết.
– Ta chịu thua, ta đầu hàng!
Nam tử mặc áo vải quá sợ hãi.
Hắn vừa chạy, một mặt cầu xin tha thứ với Đỗ Vân Trình đang ở bên ngoài.
Chỉ cần Đỗ Vân Trình mệnh lệnh thì Thiết Thứ Thủy Ngưu sẽ dừng công kích.
– Hừ, nếu lên Đấu thú trường thì phải tuân thủ quy định của nơi này, chết hay sống không còn do ngươi nữa.
Đỗ Vân Trình lạnh lùng nói.
Oanh!
Đầu Thiết Thứ Thủy Ngưu kia không có ý dừng lại, thân thể cao lớn giẫm đạp qua thân thể của nam tử mặc áo vải.
Sau vài tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Nam tử mặc áo vải bị giẫm thành bánh thịt, bị chiến thú nuốt mất.
– Khà khà, A Ngưu làm tốt lắm!
Đỗ Vân Trình thoải mái cười to.
Hắn nuôi đầu chiến thú này, hắn rất thích nó tàn nhẫn giết người.
– Còn có… người nào lên nữa hay không?
– Chiến thú của ta chỉ là nhất tinh cấp thấp, tu vi cũng chỉ tương đương với Khai Mạch tam trọng mà thôi.
Đỗ Vân Trình đắc ý nói.
Chiến thú hoặc là Yêu thú nhất tinh cấp thấp tương đương với tu vi Khai mạch nhất trọng đến tam trọng của nhân loại.
Nhất tinh trung giai, tương đương với Khai Mạch cảnh tứ trọng đến lục trọng.
Nhất tinh cao giai, tương đương với Khai Mạch cảnh thất trọng đến cửu trọng.
– Tuy rằng tu vi chiến thú của Đỗ Vân Trình chỉ tương đương với Khai mạch nhị tam trọng, nhưng trong cơ thể con thú này có một tia huyết thống của Thượng Cổ Man Ngưu, lại thêm huấn luyện cho nên có thể nói là vô địch ở dưới tam trọng.
Dưới trận, một gã Võ giả có tuổi phân tích.
– Để ta đến thử xem.
Một gã Võ giả Khai mạch tam trọng tiến vào Đấu thú trường.
Khai Mạch cảnh tam trọng, thực lực cường đại hơn rất nhiều.
Nhưng mà, tên Võ giả Khai mạch tam trọng này đấu mười mấy chiêu cùng Thiết Thứ Thủy Ngưu đã bị thương rồi lui về phía sau, miễn cưỡng giữ được một mạng.
– Ngay cả Khai Mạch cảnh tam trọng, cũng không phải là đối thủ của nó.
Ở bên ngoài Đấu thú trường, không ít người thở dài nào.
Giờ phút này, trênn cơ bản đám người vây xem bên ngoài đều buông tha ý tưởng lên đài.
Mọi người đều nhận định, trong vòng Khai Mạch tam trọng, có thể nói là Thiết Thứ Thủy Ngưu này vô địch.
– Để cho ta tới.
Một người mặc áo đen đầu mang mặt nạ, chậm rãi bước lên Đấu thú trường.
Người này chính là La Thiên.
Trong mắt La Thiên tràn ngập chiến ý và kỳ vọng, hắn rất là động tâm đối với vũ kỹ Phàm cấp thượng phẩm. Làm cho Đỗ Vân Trình mất chút máu cũng là chuyện tốt.
– Bằng vào ngươi? Chỉ có Khai Mạch nhất trọng thôi sao?
Đỗ Vân Trình khinh thường nói, trên người La Thiên chỉ có chân khí của một cái khí mạch chấn động mà thôi.
Bên ngoài, cả đám Võ giả đều nhao nhao lắc đầu.
Hành động của La Thiên ở trong mắt bọn hắn không khác gì là chịu chết.
Ngay cả Khai Mạch cảnh nhị trọng đỉnh phong cũng bị nghiền chết, Khai Mạch tam trọng cũng bị thiệt hại nghiêm trọng.
Chỉ là Khai Mạch nhất trọng, không phải là chịu chết thì là cái gì?
– Đỗ công tử, đừng nói chắc như thế, đợi lát nữa ta giết chết chiến thú của ngươi, khi đó ngươi không được đau lòng nha.
La Thiên đeo mặt nạ, cố ý đè thấp thanh âm.
– Khà khà khà… Thật sự là trò cười lớn nhất năm nay!
Thiếu chút nữa Đỗ Vân Trình đã cười ra nước mắt, vẻ tàn nhẫn trên mặt ngày càng đậm.
– A Ngưu, nghiền nát hắn!
Ò! Sưu sưu!
Thiết Thứ Thủy Ngưu chạy nước rút, mặt đất run lên, dùng xu thế cuồng bạo vọt tới trước mặt La Thiên.
– Tốc độ nhanh, nhưng rất nặng nề cồng kềnh.
La Thiên lãnh đạm đánh giá, dáng vẻ từ tốn.
Giờ phút này, trên thiên thư trong đầu hắn hiển hiện một cuốn sách hướng dẫn bằng tranh, phía trên có một đầu chiến thú trông rất sống động, chính là Thiết Thứ Thủy Ngưu.
Bên trên sách hướng dẫn bằng tranh có phân tích rõ ràng các hạng năng lực và điểm yếu của Thiết Thứ Thủy Ngưu.
Mấy bộ vị yếu chút đều được biểu hiện bằng những điểm đỏ.
Hoá ra, trước khi La Thiên xuất hiện lên chiến đấu đã làm cho Thiên Thư suy diễn ra các hạng năng lực và điểm yếu của đầu Thiết Thứ Thủy Ngưu này.
Lần này suy diễn đã tiêu hao Thiên Thư một phần tư lực lượng của trang.
…
Đấu thú trường.
Sưu một cái, ngay khi Thiết Thứ Thủy Ngưu sắp sửa tới gần người một một chút thì La Thiên quẹo một cái thật nhanh.
Sưu sưu sưu!
Cơ thể của Thiết Thứ Thủy Ngưu quá lớn, căn bản không kịp rẽ, cho nên thân thể không hãm được mà xông về phía trước một khoảng cách.
– Súc sinh!
La Thiên hét lớn một tiếng, dùng một quyền đánh trúng phần bụng của Thiết Thứ Thủy Ngưu.
Phốc!
Chân khí trong một quyền kia bộc phát ra, hàn ý thẩm thấu vào trong làm cho cơ thể của Thiết Thứ Thủy Ngưu cứng một chút.
Ò!
Thiết Thứ Thủy Ngưu theo không cảm nhận được tổn thương rõ ràng, miệng hét lớn một tiếng, lấy xương thịt phần lưng đâm về chỗ La Thiên.
– Ta trốn!
La Thiên đánh xong một cáu lập tức kéo giãn khoảng cách.
Dưới sự khống chế của Linh thức, mỗi một động của Thiết Thứ Thủy Ngưu tác đều không trốn thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Sau mấy hơi thở, Thiết Thứ Thủy Ngưu lại lần nữa chạy nước rút tới đây.
– Ài, ta đã nói ngươi đần độn chưa nhỉ…
La Thiên lại làm như trước đó đợi cho tới khi chiến thú vọt tới trước mắt thì đột nhiên đột nhiên thay đổi vị trí.
Sưu sưu oanh!
Thể tích của Thiết Thứ Thủy Ngưu quá lớn, sau mỗi lần chạy nước rút đều theo không kịp tiết tấu mà La Thiên đột nhiên thay đổi.
– Ta đánh!
La Thiên lại đánh ra một quyền, một cỗ lực lượng lạnh lẽo đánh vào phần bụng của Thiết Thứ Thủy Ngưu.
– Ta trốn!
Sau khi đánh xong, La Thiên lại kéo giãn khoảng cách, tuyệt đối không ham chiến.
Mỗi lần tới gần hắn đều chỉ đánh một quyền.
– Ngươi quá ngu ngốc! Khai Mạch nhất trọng chỉ có thể gãi ngứa cho A Ngưu, đủ để làm cho ngươi mệt chết.
Đỗ Vân Trình cười nhạo.
– Ta đánh!
– Ta trốn!
– Ta đánh!
…
Ở bên trong Đấu thú trường, La Thiên lần lượt công kích.
Lúc vừa mới bắt đầu, rất nhiều người đều đang cười.
Nhưng mà, sau khi La Thiên liên tục đánh Thiết Thứ Thủy Ngưu năm, sáu lần, vẻ mặt của rất nhiều người đều thay đổi.
– Hành động của Thiết Thứ Thủy Ngưu đã chậm chạp đi gấp đôi.
– Thế công cũng hạ thấp xuống ba phần.
Một số võ giả dùng giọng không thể tưởng tượng nổi nói.
Người để tâm sẽ phát hiện ra, mỗi lần La Thiên công kích đều đánh vào khu vực phần bụng kia.
– Hừ! Bộ vị mỗi lần ta công kích đều gần tạng phủ của chiến thú nhất.
Trong lòng La Thiên cười lạnh.
Giờ phút này.
Ở vị trí phần bụng của Thiết Thứ Thủy Ngưu ngưng kết ra một tầng sương lạnh, động tác càng ngày càng chậm chạp, đã không có cách nào tạo thành uy hiếp đối với La Thiên được nữa.
Lại đánh tiếp mấy quyền.
– Nổ tung!
La Thiên thúc giục Thần mạch, ở giữa nắm đấm nổi lên một đạo khí tức màu lam, thâm sâu.
Phanh Tạch…!
Phần bụng bị sương băng bao trùm của Thiết Thứ Thủy Ngưu bỗng nhiên rạn nứt, máu tươi theo băng vỡ chảy ra.
Một kích chí mạng!
Thiết Thứ Thủy Ngưu phát ra một tiếng kêu gào kinh hồn.
– Không —— A Ngưu!
– Ngươi dừng tay cho ta…
Đỗ Vân Trình nhảy dựng lên, gào thét và rống to.
Phanh! Phanh!
La Thiên không chút lưu tình nào cả, lại liên tục đánh ra hai quyền, đánh cho tạng phủ của Thiết Thứ Thủy Ngưu nhão nhoẹt.
Ò ——
Thiết Thứ Thủy Ngưu hét lớn một tiếng, hai mắt biến thành màu hồng, cơ thể đột nhiên bành trướng, toả ra một cỗ khí tức nguy hiểm.
Trong chốc lát.
SƯU…U…U! SƯU…U…U! SƯU…U…U!
Trên người Thiết Thứ Thủy Ngưu từng cây xương thịt phóng tới bốn phương tám hướng.
– Đó là công kích trước khi chết của Thiết Thứ Thủy Ngưu!
– Tự bạo Nguyên khí toàn thân tạo thành một kích, mỗi một xương thịt đều tương đương với một kích toàn lực của Khai Mạch tam trọng đỉnh phong.
Bên ngoài, những Võ giả kia hoảng sợ nói.
Đáng tiếc.
Có không ít người có vẻ tiếc hận lắc đầu.
Dường như mọi người đã tưởng tượng ra được cảnh tượng La Thiên bị bắn thành gai nhím.
Nhưng mà, chuyện xảy ra tiếp theo lại làm cho người ta càng giật mình hơn.
Trước khi xương thịt phát động trước, cơ thể La Thiên lăn một vòng ở dưới phần bụng của Thiết Thứ Thủy Ngưu.
Thiết Thứ Thủy Ngưu bộc phát ra xương thịt tuy rằng bắn ra bốn phương tám hướng, nhưng duy chỉ có dưới thân là góc chết của nó mà thôi.
Kết quả.
Tất cả xương thịt đều bắn vào khoảng không, kích thích ra một trận sóng gợn ở bên trên màn ánh sáng của trận pháp xung quanh Đấu thú trường.
– Quả nhiên.
Khóe miệng La Thiên nở một nụ cười nhạt.
Các loại năng lực và điểm yếu của Thiết Thứ Thủy Ngưu đã nằm trong lòng bàn tay của hắn từ trước.
– Đáng chết! Ngươi giết đã chết A Ngưu, ta muốn ngươi sống không bằng chết!
Ở bên ngoài Đấu thú trường, Đỗ Vân Trình gào thét giận dữ, ánh mắt như muốn giết người nhìn chằm chằm vào La Thiên.