Chương 40: Giấy nợ?

Lâm Tiêu vội vã đáp một tiếng, lòng càng vui.

Phạm Thiên mộ kiếm là nơi có vô số kiếm khí, nếu muốn luyện Thiên Khôi Kiếm Điển của Cảnh lão, thì thẻ bài này đúng là một thứ trợ giúp tốt.

Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn Lục lão.

Mặc dù không nói, nhưng nhìn thì cũng hiểu lệnh bài này để thể hiện cho điều gì.

– Cảnh lão đây là cho thứ tốt, còn ngài, nào còn đợi gì nữa??

Mục lão bị nhìn tới phát sầu. Đâu phải ông ấy không muốn cho, nhưng mà ông ấy nghèo lắm, làm gì có đồ gì đáng cho.

“Tiểu tử, đừng nhìn hắn, hắn luyện công pháp tiêu tốn linh thạch và các thứ khác, nói hắn nghèo nhất cái Kiếm Ma tông này cũng không quá đâu.” Cảnh lão nhân cơ hội châm biếm một câu.

“Ngươi, ngươi……Ai, ai nói ta không có đồ đáng giá. Tiểu tử, ngươi cầm cái này đi gặp Kiều lão của Đan Thanh Phong, có thể đổi được ba bình Đằng Nguyên đan.” Nói xong, Mục lão vứt qua một tờ giấy.

Lâm Tiêu nhận lấy xong nhìn một cái.

Giấy nợ?

Đây…… Mục lão này đúng là nghèo thật. Đường đường là một cường giả Toàn Đan cảnh mà chả lấy được ra thứ gì.

Vậy luyện Cửu U Trấn Ma Ấn rốt cuộc hao tốn bao nhiêu tài nguyên? Lâm Tiêu tự nhiên tò mò vô cùng.

“Ha ha, hiếm thấy ngươi hào phóng như vậy.” Cảnh lão nhìn đối phương nói.

“Dù gì một tháng nữa cũng là đồ đệ của ta, đối với đồ đệ hào phóng là chuyện bình thường mà.” Mục lão cười đáp.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta là đang cám ơn ngươi cho đồ đệ của ta ba bình Đằng Nguyên đan. Đấy đúng là thứ tốt.” Cảnh lão đáp trả.

Còn chưa nói được vài câu hai người lại muốn đánh nhau.

Sau khi Lâm Tiêu chào một tiếng thì vội vã xin lui.

Nhìn tờ giấy nợ trong tay, Lâm Tiêu quyết định vẫn đến Đan Thanh Phong đổi đan. Đằng Nguyên đan là đan dược dùng cho Luân Hải cảnh và Toàn Đan cảnh, mỗi viên Đằng Nguyên đan đều chứa một lượng lớn linh lực. Một viên Đằng Nguyên đan cũng giá trị tới 500 linh thạch hạ phẩm.

Người có tu vi Tụ Linh cảnh không dám dùng, cũng dùng không nổi. Nhưng Mục lão cũng đã nói, nếu hắn luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, trước khi luyện cần dùng một viên Đằng Nguyên đan.

Hắn đi nhanh trên đường.

Chưa đi được bao lâu thì mặt Lâm Tiêu đổi sắc đến kỳ quái. Sau khi khảo nghiệm ngoại môn kết thúc, hắn được thăng lên làm thân phận đệ tử nội môn. Hoặc có thể nói, không chỉ mình hắn mà còn có Thẩm Cao và Cố Thạch cũng được thành đệ tử nội môn.

Bây giờ mấy đệ tử ngoại môn đang bàn luận về hắn, kể cả mấy đệ tử nội môn cũng đang nói chuyện về hắn.

“Ngươi nghe gì chưa? Khảo nghiệm ngoại môn phát hiện ra một thiên tài, mới là Tụ Linh cảnh tầng một là lĩnh ngộ được kiếm ý nguyên sơ, đánh bại mọi người dành vị trí số một.”

“Đây đúng là kinh khủng, kiếm ý nguyên sơ, trình độ đạt tới hậu kỳ Luân Hải cảnh.”

“Khẳng định là thu được cơ duyên nào đó, hình thành được kiếm ý nguyên sơ, vận may tốt thật.”

“Đây mà ngươi cũng tin, ta không tin người ở Tụ Linh cảnh có thể lĩnh ngộ kiếm ý nguyên sơ.”