Luyện dược luyện tại nhà cũng không sao, nhưng rèn vũ khí thì khác, để có thể thiêu chảy được mấy loại huyền thiết vô cùng cứng rắn, nhiệt độ tạo ra phải vô cùng lớn, dù có khống chế tốt cũng rất dễ gây chú ý, vì vậy Tiêu Quân một lần nữa lên Thanh Phong Sơn, chọn nơi này làm nơi rèn vũ khí.
Nhưng trước khi rèn vũ khí, Tiêu Quân còn cần làm một việc, chàng lấy từ trong nhẫn không gian ra một viên Tẩy Tủy Đan, một viên Cường Thể Đan.
Từ ngày linh hồn xuyên không, chàng chú ý nhất đến hai việc, một là kẻ nào ác độc đã đề phòng chàng, hai là về Huyết Cương Chi Thể của Tiêu Gia.
Huyết Cương Chi Thể theo thứ tự mạnh dần là Huyết Cương Trắng, Huyết Cương Vàng, Huyết Cương Đỏ và Huyết Cương Tím, trong đó Huyết Cương Trắng không có chút sức mạnh nào.
Một người sinh ra đã được định sẵn sẽ mang theo Huyết Cương nào, cả đời không thể thay đổi, cũng không ai có biện pháp thay đổi, nhưng đó là người ở đây mà thôi… Với chàng mà nói, không có gì là hoàn toàn không khả thi.
Sau một thời gian dài nghiên cứu, chàng tìm ra một biện pháp, nếu có thể có thể “sinh ra” lần nữa, chẳng phải Huyết Cương cũng lần nữa sinh ra, cũng chính là đổi mới sao?
Tất nhiên, chỉ “sinh ra” lại một lần, chàng vẫn có thể rơi trúng vào Huyết Cương Trắng một lần nữa, dù có thể làm đi làm lại nhiều lần đến khi đạt được mục tiêu, nhưng chàng còn lâu mới chọn phương pháp ngẫu nhiên tốn công đó.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên giữa không gian yên tĩnh, cơ thể của Tiêu Quân nứt toạc, toàn thân rướm máu, nếu giờ có một đôi mắt có thể nhìn xuyên qua vào bên trong, chắc chắn có thể thấy kinh mạch của chàng cũng đã hoàn toàn đứt đoạn.
Tiêu Quân suy yếu đứng không vững, thần trí cũng có chút mơ hồ, vừa rồi chàng chính là tự hủy kinh mạch, tự bạo thân thể. Để tái sinh, không thể không hủy đi cái cũ, chàng quát lên một tiếng: “Thượng Cổ Thần Công thức thứ năm, m Dương Hòa Hợp.”
Không gian xung quanh chàng nhanh chóng biến đổi, giống như một chiếc lồng giam giữ chàng ở bên trong, chàng cũng nhanh tay nhét luôn hai viên Tẩy Tủy Đan, Cường Thể Đan vào miệng.
Chân khí một lần nữa bạo phát, cơ thể chàng bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy thay đổi, triệt để thay đổi, dương khí tái tạo thân thể, kinh mạch, âm khí thêm phần “hồn” vào đó.
…
Qua hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng chàng cũng thoát lực ngã ngồi xuống đất, không khí xung quanh cũng trở lại bình thường, thân thể, kinh mạch của chàng đã một lần nữa tân sinh, nhưng chỉ là tân sinh mà thôi, chàng vẫn bị thương rất nặng.
Cũng không thành vấn đề, chàng lại từ nhẫn không gian lấy ra một viên Phục Thương Đan đã chuẩn bị sẵn nuốt xuống, kinh mạch, thân thể đã được tu bổ bởi âm dương chân khí, cùng với hiệu lực của hai viên đan dược đã trở nên vô cùng cứng cáp và cường đại, rất nhanh có thể hấp thụ được dược tính của Phục Thương Đan, không đến năm phút kinh mạch đã được nối liền lại, các vết thương dễ sợ trên cơ thể cũng không còn tăm hơi.
“Hô.” Chàng thoải mái thở hắt ra một tiếng, giơ hai tay lên quan sát, chàng muốn thưởng thức thành quả của mình, chàng có thể cảm nhận được sức mạnh luân chuyển không ngừng khắp thân thể, với cường độ này, chàng thậm chí có thể trực tiếp nhận lấy một đòn toàn lực của Linh Võ Cảnh cấp năm mà không cần dùng nội công hộ thể cũng sẽ không bị thương nặng.
Phải biết, thân thể võ giả cường đại là do nội công hỗ trợ phòng ngự, không có nội công, thân thể võ giả cũng chỉ là máu thịt bình thường, đừng nói là Linh Võ Cảnh cấp năm, dù là Nhập Võ Cảnh cấp năm một đòn toàn lực cũng có thể đánh nát, nhưng hiện tại thân thể của Tiêu Quân đã được nâng cấp, độ cứng cáp cũng tăng theo cảnh giới của chàng. Cảnh giới của chàng Linh Võ Cảnh cấp năm thì thân thể có thể kháng cự được nội lực của võ giả Linh Võ cảnh cấp năm, cũng tương tự khi tu vi của chàng tăng lên thành Linh Võ Cảnh cấp sáu, Linh Võ Cảnh cấp bảy…
Tất nhiên, thân thể cường đại, kinh mạch cứng cáp cũng chỉ là phụ mà thôi, mục đích chính của chàng chính là Huyết Cương Chi Thể, chàng liền thúc động sức mạnh, trên trán chàng lập tức hiện ra hình ảnh ngọn lửa, phát ra ánh sáng đỏ kỳ diệu.
“Huyết Cương Đỏ?” Khóe môi Tiêu Quân cong lên: “Dùng Thượng Cổ Thần Công ăn gian, quả nhiên khổng lồ khiến người ta khó tin tưởng.”
“Ồ?” Từ phía sau chàng một tiếng nói có mấy phần quen thuộc phát ra: “Huyết Cương Chi Thể? Ngươi là người của Tiêu Gia?”
Tiêu Quân quay người lại, nhìn về nơi phát ra âm thanh, một thân hình quen thuộc hiện ra trước mặt chàng, không phải An Lạc thì còn ai vào đây, dù y phục của nàng đã thay đổi, nhưng vẫn là màu vàng đặc trưng không lẫn vào đâu được, chàng gằn giọng: “Vô Ưu, ngươi đứng ở đó từ bao giờ?”
“Từ lúc ngươi đến đây thì ta đã ở nơi này rồi, mọi việc ngươi làm ở đây ta đều để trong mắt, chậc chậc, ngươi quả thật làm ta vô cùng bất ngờ đấy…” An Lạc từ từ tiến về phía Tiêu Quân, cười thân thiện nói, lời lẽ giống lần đầu hai người gặp nhau như đúc.
“Lần này thì ngươi bất ngờ vì điều gì?” Tiêu Quân cười lạnh.
“Ngươi nói xem?” Cũng không đợi Tiêu Quân lên tiếng, nàng lại nói tiếp: “Ta không biết ngươi dùng thứ ma công gì, nhưng ta có thể cảm nhận rõ ràng ngươi đã hoán cốt đoạt thai, nếu ta không nhầm, mục đích của ngươi là thay đổi Huyết Cương bẩm sinh, và ngươi đã thành công?”
An Lạc cũng không quá chắc chắn nên ngữ khí có phần nghi hoặc, dù sao nàng cũng không biết Huyết Cương bẩm sinh của Tiêu Quân là màu gì, nhưng Huyết Cương Đỏ là vô cùng hiếm thấy, nên chắc là hắn thành công?
“Ta bẩm sinh là Huyết Cương Trắng, ngươi nói ta có thành công hay không?” Tiêu Quân hai tay chống eo, thản nhiên nói.
“Ồ?” Vốn dĩ từ Huyết Cương Trắng tái sinh lại thành Huyết Cương Đỏ là việc gây ngạc nhiên đến mức độ khổng lồ, nhưng lần này An Lạc cũng chỉ hơi ngạc nhiên mà thôi, vì những điều ngạc nhiên Tiêu Quân đã mang lại cho nàng rất nhiều lần rồi, không lần nào không phải vô cùng to lớn.
Hai người nhìn nhau trầm mặc mất một lúc, An Lạc mới lại lên tiếng: “Tiên Nhân Thuật ngươi dạy ta lần trước ta đã khá thành thạo rồi, nhưng lại chưa từng dùng nó đã thực chiến, ngươi làm đối thủ của ta được không?”
Tiêu Quân lắc lắc đầu: “Đừng gọi nó là Tiên Nhân Thuật, cái ngươi học chỉ là một phần rất nhỏ của Tiên Nhân Thuật mà thôi, cũng chỉ giúp ngươi cường hóa Thánh Thể Thần Công chứ không thể đứng riêng rẽ, còn nữa…”
“Ngươi…” An Lạc kinh ngạc đến mở to mắt: “Sao ngươi biết thần công của ta gọi Thánh Thể Thần Công?”
Trong lúc vô ý, Tiêu Quân lại không nhớ đến chàng vốn dĩ không nên biết cái tên Thánh Thể Thần Công này, nhưng đó cũng không phải việc gì lớn, chàng thoải mái thừa nhận: “Biết khó lắm sao? Ngươi có nhớ ngươi từng tự xưng là “bổn công chúa” không? Có thể tự xưng như vậy chỉ có vài người, hơn nữa cái tên “Tư Mã Vô Ưu” không phải đã nói rõ thân phận của ngươi rồi sao? Thần công của ngươi không phải Thánh Thể Thần Công lại có thể là cái gì?”
“Ngươi… ta…” An Lạc ngơ ngác, sau đó hơi tức giận nói: “Ngươi cái này hỗn tiểu tử, vì cái gì ngươi biết thân phận của ta mà im như hến không nói gì?”
Tiêu Quân gãi gãi tóc, vô tội nói: “Ngươi cũng không có hỏi ta à nha.”
An Lạc sinh khí mà không thể xả, đành nuốt xuống, Tiêu Quân thấy bộ dáng nghẹn khuất của nàng thì buồn cười không thôi, nhưng cũng không dám cười, sợ nàng thẹn quá hóa giận lại trở mặt.
Tiêu Quân cũng không phải sợ nàng hạ sát thủ, nhưng chỉ là bị nàng đánh thôi cũng vô cùng thiệt thòi rồi, mất mặt không nói, lại không thể đánh lại, còn gì uất ức hơn?
An Lạc mấy năm trước đã là Thiên Võ Cảnh, chàng lấy cảnh giới Linh Võ Cảnh cấp năm, lại nhiều thủ đoạn hơn nữa cũng vô dụng, chỉ có thể làm bao cát cho nàng đánh mà thôi.
Lần trước An Lạc bị chàng đè một đầu là do nàng áp chế cảnh giới xuống Linh Võ Cảnh cấp năm, hơn nữa thần công của nàng còn có chỗ khiếm khuyết. Giờ thần công của nàng đã hoàn thiện rồi, dù nàng vẫn duy trì cảnh giới Linh Võ Cảnh cấp năm mà đấu thì cũng không dễ gì đè ép nàng như lần trước.
“Thế nào?” An Lạc nói: “Ngươi còn chưa trả lời ta? Ngươi có đồng ý làm đối thủ để ta luyện tập không?”
Tiêu Quân gãi gãi tóc, sau đó lắc đầu: “Ta đến đây cũng không phải rảnh rỗi đi chơi, ta đang có việc gấp, luyện tập với ngươi để lúc khác đi.”
An Lạc nhíu mày, sau đó cười lạnh: “Ngươi nói không tính, ta nói mới tính.”