Chương 18: C18: Giúp đỡ

Đối mặt với đàn yêu thú hung hãn và đông vô số trước mặt, cả bốn người không hề sợ hãi mà ngược lại còn vô cùng thích thú.

Vĩnh Sinh là người đầu tiên lao lên sau đó là Diệp Bạch và Tiêu Cảnh, còn Cơ Chính nhảy vọt lên một nóc nhà, rồi bắt đầu dùng linh lực vẽ trận, mỗi lúc Cơ Chính dừng lại, nơi đó lại xuất hiện một chấm đỏ, nét cuối cùng, trận pháp được kích hoạt.

Thôn bắc linh được bao phủ bởi một kết giới, để ngăn chặn những con yêu thú khác xâm nhập, Cơ Chính lại dựng thêm vô số trận pháp bên trong để hỗ trợ.

* * *

Dưới này ba người Diệp Bạch liên tiếp tấn công, có một thì đánh một có hai thì đánh hai, không sợ bất cứ thứ gì cả, Vĩnh Sinh dẫn đầu lao thẳng vào đám yêu thú, lao đến đâu yêu thú bị thổi bay đến đó, còn Diệp Bạch và Tiêu Cảnh theo sau, nhận nhiệm vụ hạ những con yêu thú bị thổi bay ra, bọn họ cứ vậy mà hạ dần đám yêu thú, cộng thêm những đạo hỏa cầu từ trận pháp của Cơ Chính mà chẳng mấy chốc số yêu thú đã chẳng còn là bao.

“Grào..”

Một tiếng vang lớn phát ra, Diệp Bạch dừng việc hạ yêu thú lại mà nhìn về nơi tạo ra tiếng động đó, một cái bóng đen sừng sững đứng trên nóc nhà, ánh trăng soi chiếu, Diệp Bạch cũng dần thấy được hình dạng của nó.

Một con lang vương, linh thú cấp hai, khi bốn người bị mắc kẹt trong vô tận trận pháp, những con linh thú hay yêu thú mà họ phải đối mặt trong đó đều là linh thú mô phỏng, vì thế mà thực lực của bọn chúng khác xa hàng thật.

Con lang vương nhìn vào ánh trăng tròn rồi “hú..” lên một tiếng dài, theo đó nhưng con yêu lang đã bị hạ từ trước bỗng sống dậy rồi lao đến tấn công họ, chưa hết sức mạnh và sức bền của bọn chúng được tăng lên đáng kể.

Vĩnh Sinh đánh đánh cũng xoay người lại mà hỏi.

“Sao bọn này lại đột nhiên mạnh như vậy a?”

Đáp lại câu nói của Vĩnh Sinh, Tiêu Cảnh đưa tay chỉ về phía con lang vương.

“Ngô huynh mau nhìn xem, là lang vương.”

Vĩnh Sinh cũng nhìn theo hướng Tiêu Cảnh chỉ, quả thật là có một con lang vương, đây dù sao cũng chỉ mới là đợt một có cần kinh khủng đến mức đó không a.

Lúc này ba người đã bị đàn yêu lang bao vây, hỏa cầu từ trận pháp lúc này cũng không gây tí tổn hại nào đến bọn chúng, Cơ Chính cũng từ nóc nhà mà bay xuống.

“Không ổn rồi Ngô huynh, hỏa cầu của ta không gây tí tổn hại nào với bọn chúng.”

Vĩnh Sinh cố trấn an bản thân rồi nói lại.

“Không sao, nhất định chúng ta sẽ thắng bọn chúng.”

Bây giờ hi vọng thắng cuối cùng của họ là diệt được con lang vương, những con yêu lang bình thường đã khó đánh bây giờ còn được cường hóa như vậy thì đánh đến bao giờ mới thắng được a.

Vĩnh Sinh lao lên trước, một chân giẫm lên đầu yêu lang xong bật nhảy lên không trung, rồi bay đến nóc nhà nơi con lang vương đang đứng, con lang vương thấy bị đe dọa liền gầm lên một tiếng.

Theo đó những con yêu lang phía dưới bắt đầu tập trung lại dưới nhà rồi bắt đầu leo lên, nhưng bọn chúng lại bỗng nhiên cảm giác được nguy hiểm liền nhanh chóng phóng ra xa, sau khi bọn chúng vừa nhảy ra xa, một con rồng cũng lao đến, Cơ Chính trên tay cầm bảo vật chấn gia long sơn kính mà cười.

“Ngô huynh, chỗ này cứ để bọn ta lo.”

* * *

Vĩnh Sinh tụ linh lực vào tay rồi lao đến tấn công con lang vương, nhưng nó nhanh chóng đưa móng vuốt sắc nhọn lên cản lại được đòn đó, chưa dừng lại ở đó con lang vương nhanh chóng đè tay Vĩnh Sinh xuống rồi dùng móng vuốt đâm vào bụng Vĩnh Sinh, nhưng Vĩnh Sinh kịp phản ứng vội đưa tay còn lại lên chặn lại đòn đó.

Vĩnh Sinh đẩy con lang vương ra rồi nhảy về sau để giữ khoảng cách, xong Vĩnh Sinh tập hợp linh lực vào hai bàn tay sử dụng “hỏa quyền.” hai tay của Vĩnh Sinh được bao bọc lại bởi vô số lửa, xong Vĩnh Sinh lao đến đấm một quyền thẳng mặt lang vương.

Nhưng tốc độ của nó là quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã né được hoàn toàn đòn đó, lang vương không những né đi đòn đó mà còn nhanh như cắt phóng ra sau lưng Vĩnh Sinh rồi đâm một đòn thật mạnh.

Vĩnh Sinh nhất thời không né được bị lang vương dùng móng vuốt sắc bén vô cùng của nó đâm xuyên lưng, Vĩnh Sinh dùng hai tay đẩy lang vương ra nhưng cơ thể lúc này đã bị thương nặng e rằng không cầm cự được bao lâu nữa.

* * *

Dưới này cũng không khá hơn là mấy, Diệp Bạch, Cơ Chính và Tiêu Cảnh cố hết sức hạ những con yêu lang nhưng hoàn toàn không thể hạ bọn chúng, bỗng một con cắn lấy cánh tay Tiêu Cảnh, sau đó nhiều con khác cũng lao đến mà cắn lấy cơ thể Tiêu Cảnh.

May là cơ thể Tiêu Cảnh vô cùng cứng chắc nên vẫn có thể chịu được, còn về phần Diệp Bạch, lúc này linh lực cũng chẳng còn bao nhiêu cũng bị những con yêu lang lao vào cắn xé, lúc này chỉ còn mỗi Cơ Chính là vẫn còn sức chóng chọi, những với tình hình hiện tại thì e rằng cũng chỉ được thêm một lát.

Ngay lúc họ tuyệt vọng nhất thì bỗng một thân ảnh đột nhiên xuất hiện.