Chương 3: Vô Tận Chiến Điển

Chiến Kỹ Các, hậu nhân Tiêu gia thức tỉnh Chiến Hồn đều có thể đi vào, tuy nhiên chiến kỹ bên trong đều vô cùng bình thường, tuyệt học chân chính dĩ nhiên không thể nào để ở đây.

Huống chi lấy tu vi Chiến Linh hậu kỳ của Tiêu Phàm cũng chỉ có thể quan sát một chút chiến kỹ bí tịch phổ thông mà thôi.

“Xin chào Đại Trưởng Lão.” bên ngoài Chiến Kỹ Các, tại cửa ra vào có một lão giả tóc trắng đang ngồi xem một quyển sách đến nhập thần, người Tiêu gia tiến vào Chiến Kỹ Các đều cung kính chào hỏi hắn.

Tiêu Phàm đi tới cửa chỉ muốn tìm hiểu một chút nhưng mà lão giả tóc trắng lại trực tiếp ném cho Tiêu Phàm một tấm thẻ bài bằng gỗ, nói: “Ngươi có thể chọn ba loại chiến kỹ rồi đem ra đây đăng ký.”

“Đa tạ Đại Trưởng Lão.” Tiêu Phàm hơi hơi thi lễ, tiếp nhận tấm bảng gỗ đi vào Chiến Kỹ Các.

Chiến Kỹ Các có ba tầng, Tiêu Phàm rất kinh ngạc phát hiện tàng thư ở Tiêu gia đúng là không ít, tầng thứ nhất có ba hàng giá sách, mỗi một hàng đều có đến mấy trăm bản thư tịch.

Đọc lướt qua vài bản thư tịch liền trực tiếp đặt xuống, bất đắc dĩ lắc đầu:

“Những thứ này đều không phải Chiến Kỹ a, chắc Chiến Kỹ đặt ở tầng hai.”

Thư tịch ở tầng hai Chiến Kỹ Các không nhiều, cũng chỉ có chừng một trăm quyển, Tiêu Phàm Hồn Lực đảo qua cuối cùng rơi vào một quyển Chiến Kỹ Nhị Phẩm tên Mê Tung Bộ.

“Mê Tung Bộ, Chiến Kỹ Thân Pháp Nhị Phẩm, tổng cộng chia làm tứ trọng, luyện tới đỉnh phong, Quỷ Ảnh Mê Tung…” Tiêu Phàm mở ra thư tịch, trong miệng thì thầm vài câu.

Đối với chiến kỹ hắn cũng biết một chút, công pháp ngoại trừ chia thành Cửu Phẩm còn phân thành các loại công pháp như: công kích, phòng ngự, trị liệu, thân pháp. Mê Tung Bộ này chính là một loại Chiến Kỹ về thân pháp, Nhị Phẩm mặc dù không quá mạnh nhưng chiến kỹ trị liệu cùng chiến kỹ thân pháp đều là thập phần thưa thớt, cho nên quyển Nhị Phẩm Mê Tung Bộ này cũng coi như hiếm thấy.

“Chọn nó vậy, Thân Pháp Chiến Kỹ so với Phòng Ngự Chiến Kỹ càng thêm khó có được, tiếp theo lại chọn một bộ Chiến Kỹ Công Kích và một bộ Chiến Kỹ Phòng Ngự vậy. Còn Chiến Kỹ Trị Liệu xem chừng cả tòa Tiêu Thành này cũng chẳn có.” Tiêu Phàm âm thầm trầm tư nhanh chóng lật xem bí tịch, hắn đem toàn bộ nội dung Mê Tung Bộ ghi nhớ vào trong đầu.

Cũng có lẽ là bởi vì quá mức chú tâm nên bất tri bất giác đã khởi động U Linh Chiến Hồn, sau một nén nhang Tiêu Phàm đột nhiên tỉnh lại, dưới chân vừa động ngay lập tức tại chỗ lưu lại một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt xuất hiện ở một nơi khác, Hồn Lực trong người lập tức tiêu hao một phần ba.

Tiêu Phàm ngốc trệ tại chỗ, lắp bắp nói: “Không thể nào, đã luyện đến đệ tứ trọng?”

Cũng khó trách hắn khiếp sợ như vậy, tu luyện Nhị Phẩm Chiến Kỹ đối với những cường giả mà nói thì rất đơn giản, nhưng hắn chỉ là Chiến Linh hậu kỳ, tu luyện Nhị Phẩm Chiến Kỹ nhất định sẽ có chút khó khăn.

Nhưng lúc này mới qua bao lâu? Hắn lại đem Chiến Kỹ Nhị Phẩm: Mê Tung Bộ luyện đến đệ tứ trọng, nếu như không phải chính hắn vừa mới thi triển thì hắn còn tưởng bản thân mình đang nằm mơ.

“Chẳng lẽ ta chính là kỳ tài võ học trong truyền thuyết? Gặp qua một lần liền nhớ, vô sự tự thông?” Tiêu Phàm trong lòng có chút tự luyến, mắt lộ ra tinh quang nói: “Thử lại thử một lần nữa.”

Tiêu Phàm lại chọn lựa một loại Chiến Kỹ Công Kích Nhất Phẩm: Tam Trọng Lãng, Tam Trọng Lãng có Tam Trọng, luyện đến tầng thứ ba liền có uy thế như sóng biển.

Nhưng thời gian lần này lại vô cùng nhắn, chỉ vẻn vẹn không đến nửa chén trà nhỏ mà hắn đã tu luyện tới tầng thứ ba, mỗi một chi tiết đều được hắn xem xết cực kỳ kỹ lưỡng, thậm chí còn có một chút lĩnh ngộ mới.

Mặc dù hắn đã có phỏng đoán nhưng vẫn bị chấn kinh như cũ, ánh mắt hắn lại quét về các Chiến Kỹ khác trên giá sách, trầm ngâm nói: “Ở đây có hơn một trăm bộ chiến kỹ, ta hiện tại không có thời gian luyện thành tất cả, trước tiên ghi nhớ nội dung sau đó ra ngoài từ từ luyện vậy.”

“Phá Lãng Thủ, Thanh Phong Đao Quyết, Phi Hồng Thất Kiếm, Kim Cương Chỉ…”

Hơn một trăm loại chiến kỹ, quyền pháp có chừng 50 loại, kiếm pháp cùng đao pháp có nhiều hơn 20 loại, thối pháp cùng chưởng pháp cũng có 7 ~8 loại, ít nhất chính là chỉ pháp, chỉ có 4 loại.

Phá Lãng Thủ, bàn tay nhất định phải cương nhu dung hòa mới có thể đạt tới cảnh giới lấy nhu thắng cương, Thanh Phong Đao Quyết yêu cầu rất cao đối với lực lượng cùng thân pháp. Chỉ có năm chiêu thế nhưng mỗi một chiêu đều cần có lực lượng bá đạo cùng thân pháp nhẹ nhàng phối hợp, Phi Hồng Thất Kiếm yêu cầu bản thân phải có tốc độ cực cao bằng không căn bản không thể thi triển ra được uy lực…

Tiêu Phàm nhớ kỹ những chiến kỹ này trong lòng lại càng chờ mong, nhưng nữa ngày sau đó hắn cũng chỉ chọn được thêm mười bản chiến kỹ nữa mà thôi.

“Vô Tận Chiến Điển?” Ánh mắt Tiêu Phàm rơi vào một bản bí tịch cực kỳ cũ nát ở chỗ thấp nhất trên giá sách.

Mở ra xem, Tiêu Phàm nhíu mày, bí tịch này không có giới thiệu cái gì, chỉ có miêu tả chiêu thức, nhìn qua vô cùng đơn giản, nếu như không phải danh tự tương đối bá khí thì Tiêu Phàm cũng không thèm nhìn một cái.

“A?” Tiêu Phàm mém chút kêu lên thành tiếng, vào lúc ánh mắt của hắn nhìn vào Vô Tận Chiến Điển liền phát hiện một điều quỷ dị, tranh minh hoạ

giống như sống lại, những bức tranh như như đang diễn luyện trong mắt hắn.

Tiêu Phàm lắc lắc cái đầu, tưởng mình xem nhiều chiến kỹ quá nên bị mờ mắt, thầm nghĩ: “Chiến kỹ này khẳng định không đơn giản, muốn mang ra ngoài xem ra có chút phiền phức, vạn nhất không được vậy phải nghĩ biện pháp sao chép lại.”

Hắn lên tầng ba nhìn một chút cũng không còn thấy thứ gì hấp dẫn nữa liền cầm bí tịch Vô Tận Chiến Điển đi tới chỗ Đại Trưởng Lão để đăng ký.

“Vô Tận Chiến Điển? Ngươi chọn bản chiến kỹ này?” Đại Trưởng Lão nhíu mày, “Vô Tận Chiến Điển này nhiều năm như vậy đều bị phủ đầy bụi bặm ngươi lẽ nào không hoài nghi ư? Người khác không cách nào tu luyện, ngươi cảm thấy ngươi có thể sao? Ta cho ngươi một cơ hội nữa vào chọn lại ba quyển bí tịch khác, tránh làm lãng phí thời gian tu luyện của ngươi.”

Tiêu Phàm biết rõ Đại Trưởng Lão có ý tốt, cung kính thi lễ, ngữ khí thập phần kiên quyết nói: “Đại Trưởng Lão, ta muốn chọn bản bí tịch này!”

Đại Trưởng Lão nhìn thấy Tiêu Phàm tự tin như vậy, lại lắc lắc đầu nói: “Nếu ngươi đã không nghe ta khuyên bảo vậy ta cũng không còn gì để nói, bản sách nát này không cần đăng ký, ngươi cầm đi đi.”

Tiêu Phàm sững sờ, vội vàng nói: “Đa tạ Đại Trưởng Lão.”

Tiêu Phàm thu hồi Vô Tận Chiến Điển rời đi Chiến Kỹ Các, trong lòng nghi ngờ không thôi, bất quá rất nhanh liền bị kích động thay thế.

Đại Trưởng Lão nhìn theo thân ảnh Tiêu Phàm đang biến mất, thở dài nói: ” Người tu luyện Vô Tận Chiến Điển đến cuối cùng đều đem mình luyện đến điên điên khùng khùng, ngươi cầm đi cũng được, tốt nhất là đừng trả lại.”

Tiêu Phàm tự nhiên không biết suy nghĩ trong lòng của Đại Trưởng Lão, hắn đắc ý ôm Vô Tận Chiến Điển trở lại trong sân liền bắt đầu điên cuồng tu luyện.

So sánh với chiến kỹ khác thì Vô Tận Chiến Điển này xác thực quỷ dị hơn, trong một đêm hắn đều không hiểu, bất quá hắn cũng không phải không có thu hoạch được gì, hắn cảm thấy như hiểu như không.

Nếu là chiến kỹ khác, hắn đã sớm thành thạo rồi, còn nếu không hiểu, hắn cũng dứt khoát mặc kệ, thời gian còn có không đến một tháng, gia tộc niên hội sắp đến, đối với Tiêu Phàm mà nói điều quan trọng nhất hiện tại là nâng cao thực lực lên.

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Phàm mang theo một chuôi kiếm thép, chuẩn bị một chút lương khô, mang theo Vô Tận Chiến Điển hướng thâm sơn bên ngoài Tiêu Thành mà đi.