Chương 14: Nhận Bì Thuật

Hạ Nhất Minh dùng tốc độ nhanh nhất để trở về trang, sau đó liền vội vã chạy tới tàng thư các.
Vừa mới bước vào sân, đột nhiên thân thể hắn bị sượng lại một chút, ngay cả ánh mắt của hắn cũng trở nên bén nhọn rất nhiều.
Tự nhiên hắn cảm thấy một cỗ áp lực cường đại, cái áp lực này tuyệt đối là nhằm vào hắn mới đến, chẳng qua chỉ là trong nháy mắt thì cổ áp lực này liền biến mất không còn tăm hơi. Nguồn: http://truyenfull.vn
Cái sân tàng thư các này là một trong những nơi trọng yếu nhất của thôn trang, tầm quan trọng hơn xa cái sân nhỏ của hắn đang ở. Trong sân ngoại trừ sảnh chính còn có hai phòng ở hai cánh, mà cái cổ áp lực vừa rồi đúng là từ một trong các sảnh bên cánh truyền đến.
Hạ Nhất Minh hơi lắc đầu một chút, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra khuôn mặt của bác cả Hạ Thuyên Tính, hắn có cảm giác như vậy chắc hẳn là do vừ bị đại bá nhìn chằm chằm. Chẳng qua đại bá vừa nhận ra là hắn liền thu hồi ánh mắt mà thôi.
Hắn cũng chả biết cái loại cảm giác này đến từ đâu, nhưng cái ý này cứ hiện ra trong đầu, không thể xua đi được.
Do dự một chút, Hạ Nhất Minh cũng không có tiến đến phòng bên để mà thăm đại bá, mà liền trực tiếp đi vào sảnh chính, nơi tàng thư các của Hạ gia trang.
Ở trong các đệ tử đời thứ ba, hễ nội kình tu vi đạt tới sáu tầng đều có tư cách đi vào nơi này để xem xét và lựa chọn các loại công pháp. Đương nhiên, tham thì thâm, điều này ai cũng biết; cho nên Hạ Nhất Minh tới đây lần này cũng chỉ mới là lần hai mà thôi.
Ở ngay sau khi Hạ Nhất Minh vừa mới đẩy cửa vào trong sảnh chính, Hạ Thuyên Tính cau mày, trên mặt cũng đồng thời lộ ra vẻ nghi ngờ. Hạ Nhất Minh vừa mới tiến vào sân thì hắn liền phát hiện ra, hơn nữa có liếc nhìn hắn một cái, không nghĩ tới là biểu hiện của Hạ Nhất Minh cũng làm hắn chấn động, Hạ Nhất Minh dường như có nhận ra hắn và còn hướng nơi hắn ở nhìn qua một cái. Cơ hồ càng làm cho Hạ Thuyên Tín hoài nghi liệu Hạ Nhất Minh có nhận ra hắn vừa liếc nhìn một cái không.
Chẳng qua, ngay sau đó hắn lập từ chối bỏ cái ý tưởng này. Hạ Nhất Minh cũng chỉ một người học võ với nội kình tầng thứ sáu mà thôi, làm sao lại có thể nhận ra được việc hắn có liếc nhìn một cái đâu. Việc này chắc hẳn là do hắn thần hồn nát thần tính rồi, chắc do Hạ Nhất Minh ngẫu nhiên đi tới nơi này, muốn tới thăm hắn một chút, có điều chắc là sợ mình đang bế quan tu luyện, cuối cùng mới không dám quấy rầy mà thôi.
Hạ Thuyên Tính sau khi nghĩ thông suốt điều này thì mới yên lòng, lại tiếp tục ngưng thần tụ khí mà nghiên cứu công pháp hắn đang tu hành.
Hạ Nhất Minh đẩy cửa mà vào, bên trong trống rỗng không có một bóng người, các bộ sách cũng được sắp xếp cẩn thận. Bất quá các giá sách kia tuy không nhỏ, nhưng số quyển sách lại không có bao nhiêu.
Hạ Nhất Minh không dừng bước, cứ tùy ý đi tới trước một giá sách, hắn hít sâu lấy lại bình tĩnh, tiện tay lấy ra một quyển sách.
Vừa mở ra xem, trong lòng hắn không khỏi nao nao.
Nhận Bì Thuật, phụ trợ bí tịch thuộc về mộc hệ nội kình.
Hắn cười khổ trong lòng, tại sao hắn lại tiện tay lấy ra được một quyển sách kiểu này đây.
Trong các hệ công pháp thì phân ra 3 loại hình, trừ bỏ công pháp nội kình ra còn có công pháp chiến kĩ và một ít công pháp mang tính phụ trợ.
Về công pháp loại chiến kĩ cùng nội kình thì không cần phải nói tới, hai loại công pháp tu hành này, một là nâng cao sức chiến đấu, một là nâng cao công pháp tu hành trụ cột, đều là trọng yếu nhất đối với bất kỳ một tu luyện giả nào.
Mà loại thứ ba công pháp phụ trợ có vẻ không quan trọng cho lắm, tỷ như cái mộc hệ nội kình phụ trợ công pháp Nhận Bì Thuật này, nó làm cho làn da của người tu luyện co lại, có thể nâng cao trình độ chịu đòn ở một mức nhất định nào đó, lại có thêm một tác dụng nữa là nếu luyện loại công pháp này tới mức cao thâm, người luyện liền có thể làm cho da mặt chùng lại, có thể làm thay đổi dung mạo một phần nào đó.
Chẳng qua, nếu muốn đem cái loại công pháp này tu luyện tới mức cao thâm, đó cũng chả là chuyện dễ dàng gì, có thể nói là đổ mồ hôi sôi nước mắt, nếu đem so giữa công sức bỏ ra và kết quả, tuyệt đối là được chả bằng mất. Thế nên tuy cái bí tịch này chả là cái gì trân quý, nhưng người tu luyện nó chẳng có mấy, ở Hạ gia trang càng không có ai.
Hạ Nhất Minh đang định bỏ quyển sách này lại vào giá sách, đột nhiên nhớ ra.
Trước đó lúc ở bên hồ, sau khi nghe xong cửu đệ Nhất Đào nói, ý niệm vốn mơ hồ trong đầu Hạ Nhất Minh liền trở nên rõ ràng.
Sau khi hắn đã trải qua kỳ ngộ ở trong hồ mà bắt đầu tu luyện Ba Văn Công (sóng gợn công), mà đúng là tu luyện một loại công pháp mới làm hắn thuận lợi đột phá bích chướng của tầng năm. Sau đó nước lên thuyền lên, kim hệ nội kình của hắn cũng thuận lợi đột phá luôn.
Tấn giai thuận lợi thế, có phải do hắn tu luyện công pháp mới hay không đây?
Hạ Nhất Minh tuy không dám khẳng định chắc chắn, nhưng không thể nghi ngờ đây là một biện pháp đánh giá để nếm thử.
Cho nên hắn mới có thể vội vàng mà quay về trong trang, lại còn quyết định, hễ lấy được quyển nội kình bí tịch nào là sẽ tu luyện quyển đó.
Chính là hắn cũng không nghĩ tới, thuận tay sờ lấy thì ra một quyển bí tịch loại phụ trợ, điều này có lẽ cũng là thiên ý chăng.
Trầm ngâm một lát, Hạ Nhất Minh rốt cuộc làm ra quyết định, cũng không có cất quyển sách đi, mà lại đem tới trên bàn bắt đầu sao chép.
Cái Nhận Bì Thuật này nội dung cũng không nhiều, cho nên hắn chép lại cũng không tốn công lắm. Hơn nữa vào lúc này nội kình của hắn cũng đã đạt tới đỉnh của tầng sáu, chạm tới bích chướng của tầng tiếp theo. Tự nhiên là nhãn lực của hắn cũng tăng nhiều, cổ tay cực ổn, hạ bút như gió, phượng múa rồng bay, chỉ sau một giờ hắn đã chép xong.
Cất kỹ bản gốc, Hạ Nhất Minh cầm sách đi ra khỏi phòng.
Nếu là ở trong đại gia tộc hay trong các môn phái lớn, cho dù muốn đem bản sao đi ra ngoài cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Nhưng ở trong Hạ gia trang thì đây là một việc vặt không đáng kể, sau khi Hạ Nhất Minh rời khỏi sân thì cũng không có bất luận người nào ngăn cản cùng chất vấn, mà các đệ tử của Hạ gia cũng đều rất tự giác không mang bản gốc của bí tịch ra khỏi phòng.
Kì thật, bọn họ cũng không biết, các quyển sách bên trong tàng thư các cũng đều là bản sao, bản chính tất cả đều đặt ở bên người của lão gia tử, nếu không quy củ của nơi này cũng sẽ không dễ dàng như thế.
Hạ Nhất Minh về tới sân nơi hắn ở, đóng cửa phòng, lại còn đem xà gỗ chặn lại, điều này nói lên hắn đang bế quan, không để cho người khác tới quấy rầy.
Về tới trong phòng, mở ra quyển bí tịch Bì Nhận Thuật, từ từ đọc khẽ, hơn nữa lại còn cân nhắc ẩn ý của từng câu từng chữ.
Đây cũng là một môn học rất trọng yếu của người tu luyện, đối với bấy kỳ môn công pháp nào mới, hắn đều cần phải hiểu được tổng quát và nghiên cứu kỹ càng rồi mới dám bắt đầu tu luyện. Nếu là vừa lấy được nội kình bí tịch liền vội vàng tu luyện, như thế kết quả chờ đợi hắn sẽ chả là thứ gì tốt lành.
Từng chút từng chút một, Hạ Nhất Minh cuối cùng cũng đọc hết quyển sách, trong lòng cũng đang suy nghĩ ý nghĩa của từng câu chữ.
Hắn nhanh chóng nhận ra, cái loại nội kình phụ trợ này, nói dễ cũng cực dễ, nếu nói khó cũng thật là khó khăn.
Bởi vì cái công pháp loại phụ trợ cũng không phải vì đề cao cường độ của nội kình mà sáng tạo ra, cho nên nếu muốn tu luyện nó phải dựa vào cường độ của nội kình vốn có. Điểm này cũng giống với chiến kĩ, đều xây dựng ở trên nội kình tu vi mới có thể phát huy được uy lực tương ứng.
Có điều, nếu đem so sánh với chiến kĩ thì các công phụ loại phụ trợ lúc nhập môn có các lộ tuyến tu luyện đơn giản hơn, đối với Hạ Nhất Minh mà nói, hắn nếu có được nội kình tầng thứ sáu, vậy thì lúc mới nhập môn tu luyện cũng không khó khăn, phải nói là dễ hơn nhiều so với tu luyện chiến kĩ.
Nhưng là, khi nội kình tu vi tăng lên, tu luyện phụ trợ công pháp cũng lại càng lúc càng khó khăn, nếu muốn đem loại công pháp này luyện tới đỉnh đạt tới trình độ có thể thay đổi nét mặt, trừ việc nội kình tu vi phải đạt tới tầng chín, còn phải khổ công luyện tập rất nhiều mới có khả năng thành công.
Hơn nữa, muốn vận nội kình lên mặt cũng rất khó khăn, trừ phi gặp được nhân tài có thiên phú ở phương diện này, nếu không cũng chả có mấy người làm được điểm này.
Nếu đem mấy điểm trên ra để so sánh thì việc tu luyện chiến kĩ càng về sau lại càng ít khó khăn so với tu luyện công pháp loại phụ trợ.
Hạ Nhất Minh sau khi đã hiểu rõ tất cả những điều trên, rốt cuộc thở dài một hơi, chả trách cái loại công pháp này không có mấy ai nguyện ý luyện tập, cái này quả thật là vô dụng mà.(kê lặc: gân gà, dùng chả được thì bỏ mà tiếc).
Lúc lắc đầu, Hạ Nhất Minh vẫn định tiếp tục tu luyện, dù sao mục đích của hắn cũng không là tu luyện thêm một môn nội kình, chỉ là muốn nếm thử xem suy đoán của hắn liệu có chính xác hay không mà thôi.
Vì cẩn thận, hắn đi xuống mật thất, trước khi bắt đầu tu luyện thì trong lòng hắn nổi lên một cảm giác cổ quái.
Một kẻ tu luyện có nội kình tầng sáu, lại đi tu luyện hai loại chủ tu công pháp có bất đồng thuộc tính, hiện thời lại đang dự định tu luyện thêm một loại công pháp phu trợ thứ ba. Nếu là làm cho người khác biết được, có lẽ không cần nghĩ cũng sẽ đi cười nhạo hắn điên rồi hén.
Cười tự giễu một cái, Hạ Nhất Minh thu liễm tâm thần, bất đầu vận chuyển nội kình theo nhận bì thuật ghi lại.
Nhập môn của Nhận Bì Thuật cũng không khó khăn, chỉ cần có trụ cột nội kình, nhiều hay ít đều có thể thử vận hành một chút, chẳng qua hiệu quả tới mức nào thì cũng khó mà biết trước được.
Mà khi Hạ Nhất Minh bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, nội kình của hắn bắt đầu dùng một tốc độ khó có thể tưởng tượng được, hành tẩu dựa theo các đường dẫn ghi trên bí tịch.
Một cái rồi lại một cái kinh mạch trong người Hạ Nhất Minh được nội kình chảy xuôi qua, làn da trên người hắn bắt đầu tự động căng lên, tựa như da của hắn từng miếng từng miếng đang bị biến thành da thuộc.
Tuy cái loại da căng này mang tới lực phòng ngự cũng không lớn lắm, nhưng là ở lần đầu tiên tu luyện công pháp loại phụ trợ, có thể đạt tới thành tích như vậy, cơ hồ là thuận buồm xuôi gió, hiêu quả tựa như đã từng tu luyện qua vô số lần, đủ để làm cho bất kì kẻ nào chấn kinh.
Rốt cuộc, khi Hạ Nhất Minh cảm thấy trong cơ thể nhè nhẹ truyền đến một cảm giác đau đớn, hắn mới bắt đầu thu công.
Bởi vì hắn biết cảm giác này xuất hiện do tu vi nội kình của hắn đã không thể theo không kịp mức tiêu hao của Nhận Bì Thuật nên mới sinh ra đau đớn. Nếu là hắn muốn tiếp tục tu luyện loại kĩ thuật này thì cần phải tiếp tục tiến giai mới được.
Mở hai mắt, Hạ Nhất Minh vỗ vỗ hai tay, sau đó yên lặng cảm ứng tình huống nội kình trong cơ thể, trên mặt hắn từ từ hiện lên một nét cực kì cổ quái.