Chương 2: Chương 2

Nạp Lan Vân Khê bất chấp tất cả, dù sao chuyện nàng xuyên qua và cái hệ thống cổ quái gì đó phỏng chừng có rất nhiều mối liên quan, trước tiên nghe lời nó rồi nói sau, xem ra, nó và nàng chính là huyết mạch tương liên, chỉ cần loài người còn tồn tại ở thế giới này, vậy thì chuyện gì cũng có thể xảy ra cả, tất cả mọi thứ đều có thể.

“Phản đối vô hiệu, ta bất cứ lúc nào cũng sẽ giám sát và thúc giục mọi lời nói và hành động của ngươi, bây giờ ta đã giao cho ngươi nhiệm vụ đầu tiên rồi, ta cần phải quay về, ta sẽ không can thiệp vào tất cả các hoạt động của ngươi ở đây, chỉ cần ngươi kiếm đủ một vạn hai lượng bạc trắng, đến lúc đó ta sẽ xuất hiện và giao cho ngươi nhiệm vụ mới.

”“Đinh…” Lại là âm thanh dễ nghe và êm tai vang lên, lời thoại trong khung giao diện trong đầu Nạp Lan Vân Khê đột nhiên biến mất, nàng dùng sức la to vài tiếng, quả nhiên không còn một chút âm thanh nào vang lên nữa, xem ra cái hệ thống kia nói thật, nàng đại khái phải kiếm một vạn hai lượng bạc trắng mới có thể khiến nó xuất hiện lần nữa, nhưng mà, nếu như nàng không kiếm đủ số tiền đó thì nó sẽ không xuất hiện nữa sao?Ha ha, nàng mới không muốn nó xuất hiện nữa, wtf.

Nghĩ đến những hình phạt ấu trĩ đó, nàng lại lẩm bẩm một hồi mới xốc chăn chuẩn bị xuống giường.

Đột nhiên mùi máu tanh bay vào mũi, Nạp Lan Vân Khê cả ngày cùng người bệnh còn có người chết giao tiếp, sau khi ngửi thấy thì ngẩn người ra, lúc này mới nhìn dưới đất bên ngoài màn lụa, chỉ nhìn thấy một nữ tử mặc một chiếc váy hồng nhạt nằm rạp đất, bất động.

“Ôi trời ơi đúng là không công bằng mà, chuyện này là gì đây chứ, đúng là họa vô đơn chí, vừa tới đã đụng phải người chết, xui xẻo thật!”Nạp Lan Vân Khê cúi đầu nhìn chính mình, trên người nàng chỉ mặc bộ đồ ngủ bó sát người, đến y phục cũng chưa mặc, nàng nhanh chóng tìm ra từng bộ xiêm y của mình.

“Phụ thân, tìm khắp Hầu phủ rồi, cũng không thấy bóng dáng của muội muội đâu, chỉ có Phật đường này là chưa tới thôi, trong này chính là nơi thanh tĩnh, ngày thường người nghiêm lệnh nghiêm cấm bất kỳ ai cũng không thể tùy tiện ra vào, muội muội có lẽ không ở đây mới đúng chứ, a….

”Nạp Lan Vân Khê vừa mới thay xiêm y xong, một giọng nói trong trẻo ở bên ngoài vang lên, theo giọng nói của người đó cuối cùng là một tiếng quát tháo kinh ngạc vang lên, Nạp Lan Vân Khê biết đại sự không ổn rồi.

Mặc xiêm y vào nhanh chóng xuống đất, nàng nhìn thoáng qua nữ tử trong vũng máu, lập tức nhanh chóng đi tới cánh cửa “rầm” một tiếng mở cửa ra.

“A, tam muội? Thì ra muội thực sự ở đây sao?” Ngoài cửa một nam nhân trung niên dẫn theo một đám nha hoàn người hầu đúng lúc bước tới cửa, một nữ tử mặc bộ y phục màu tím nhạt, trên đầu đeo đầy trâm bằng ngọc trai, ngọc bội long lanh xinh đẹp đang đứng ở cửa, khóe miệng mỉm cười hỏi.

“Đại tỷ?” Trong đầu Nạp Lan Vân Khê nhanh chóng tiếp nhận ký ức của chủ nhân thân thể này, nữ tử xinh đẹp tựa thiên thần trước mặt này chính là đích tỷ của nàng Nạp Lan Vân Nhược, mà người đàn ông trung niên kia là An Bình Hầu Nạp Lan Khang cũng chính là phụ thân của mình và vị đích tỷ này.

Hôm nay là ngày thành hôn của nàng và Đông Lăng quốc Lư Lăng Vương, bản thân nàng lại không biết vì sao lại bị mang tới nơi này hôn mê bất tỉnh, mà nha hoàn của nàng Tiểu Thanh cũng không vô duyên vô cớ chết bên cạnh nàng, nàng vừa nghĩ liền hiểu rõ, xem ra đây là cái bẫy thiết kế cho nàng, thế nhưng nếu như muốn vu khống cho nàng chỉ e nàng phải khiến bọn họ thất vọng rồi.

“Tam muội, muội không phải là bị dọa đến ngốc luôn rồi chứ? Muội sao thế? Lư Lăng Vương đã sớm chờ ở tiền viện, muội lại ham chơi tới nơi này, làm hại bọn ta phải đi tìm.

” Nạp Lan Vân Nhược kéo Nạp Lan Vân Khê qua tỉ mỉ nhìn trên dưới phải trái, dáng vẻ khẩn trương, mà trong mắt nàng ta còn lóe lên một tia nghi hoặc.

Nạp Lan Vân Khê bất động thanh sắc thu tất cả biểu hiện của nàng ta vào mắt, không nói gì cả, chỉ là nghiêng đầu nhìn phụ thân nàng Nạp Lan Khang.

“Vân Khê, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lúc này Nạp Lan Khang mới quay đầu lại, sắc mặt có vài phần nghiêm khắc nhìn nàng.

“A…” Không đợi Nạp Lan Vân Khê trả lời, Nạp Lan Vân Nhược lại hét to một tiếng.

“Hấp tấp bộp chộp còn ra thể thống gì chứ?” Nạp Lan Khang liếc mắt nhìn Nạp Lan Vân Nhược, quát lớn.

“Phụ thân, giết…giết người rồi.

” Vẻ mặt Nạp Lan Vân Nhược kinh sợ, đứt quãng hét lên.

Vừa rồi Nạp Lan Vân Khê mở cửa đi ra ngoài, thân thể chắn trước cửa, Nạp Lan Khang và Nạp Lan Vân Nhược lại vội vàng tới đây cũng không thấy rõ tình hình trong phòng mà Nạp Lan Vân Nhược dường như nóng lòng muốn tới căn phòng này kiểm tra, vừa rồi lúc Nạp Lan Vân Khê đẩy cửa bước ra, lập tức nhìn vào bên trong thấy người đang nằm úp sấp liền kêu lớn lên.

“Có chuyện gì vậy? Rốt cuộc trong này đã xảy ra chuyện gì? Người bên trong là ai vậy?”“Là nha hoàn của con Tiểu Thanh.

” Nạp Lan Vân Khê nhìn thoáng qua Nạp Lan Vân Nhược bình tĩnh trả lời.

“Sao nàng ta lại chết? Sao con lại muốn tới đây? Hôm này là đại hôn, con không phải là đang ở trong khuê phòng sao, sao lại đến đây chứ?”Nạp Lan Khang tức giận đến sắc mặt xanh mét, hôm nay vốn dĩ là đại hỉ vậy mà trong phủ lại xảy ra án mạng, cho dù chỉ là một nha hoàn râu ria, nhưng đây cũng là điềm không may, không nhịn được hỏi hai lần, nhìn Nạp Lan Vân Khê ánh mắt như muốn nuốt chửng nàng.

“Phụ thân, con cũng không biết.

” Nạp Lan Vân Khê dứt khoát trả lời.

Nàng thực sự là không biết gì, nàng vừa tỉnh lại thì Tiểu Thanh đã chết rồi, lúc này nàng vẫn như lọt vào trong sương mù, nào biết những thứ này?“Không biết? Lẽ nào không phải con và người khác lén gặp nhau ở đây, sau đó bị nha hoàn này bắt gặp cho nên mới giết người diệt khẩu sao?” Vẻ mặt Nạp Lan Khang vô cùng đau đớn, ánh mắt nhìn Nạp Lan Vân Khê càng ngày càng âm độc.

“Ha ha, phụ thân, là ai nói vậy? Là ai nói với người như vậy? Lúc con tỉnh lại thì Tiểu Thanh đã chết rồi, con bị người ta đánh thuốc mê rồi đưa tới đây, người nghĩ kỹ xem, hôm này là ngày đại hôn của con, sao con có thể cùng người khác lén lút gặp nhau được chứ?”Lúc này Nạp Lan Vân Khê cuối cùng cũng chứng thực được chuyện này quả thực là một cái bẫy, mục đích chính là khiến nàng mất hết danh dự, quả nhiên nàng vừa nghĩ tới đây thì nghe thấy giọng nói của Nạp Lan Vân Nhược vang lên.

“Phụ thân, có người nhảy qua cửa sổ bỏ chạy rồi.

” Vẻ mặt Nạp Lan Vân Nhược vui mừng kêu lên.

Chỉ thấy một người từ cách vách trong Phật đường đột ngột nhảy ra, sau đó nhanh chóng chạy về rừng cây phía đông.

“Đuổi theo cho ta, ta ngược lại muốn xem xem, gian tặc này rốt cuộc là người nào?” Nạp Lan Khang ra lệnh một tiếng, thị vệ phía sau chạy ra nhanh chóng đuổi theo.

.